Trong chớp mắt bài này được đăng lên, tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng nhảy ra một ý nghĩ: Tài khoản của ảnh đế bị hack à?
“Đm đm, là tui hoa mắt hay gặp ảo giác thế, tự dưng nhìn thấy được cậu Kiều ở trang cá nhân của ông chủ Đàm?!!”
“Chết tiệt, cái quái gì vậy, là tôi chưa tỉnh ngủ hay tận thế rồi?
“Ai ai ai, đây là ai?”
“Ôi bạn không biết Kiểu Cửu sao? Cậu hai nhà họ Kiều, là con trai của Lâm nữ thần đó!”
“Đang đùa đấy à, chắc không phải là thật đâu nhờ, nhìn góc chụp rõ ràng là do cậu Kiều tự chụp, cái bài đăng này chắc cũng là do cậu ấy tự đăng đúng không?”
“Mị không tin, gu của nam thần nhà mị chắc chắn sẽ không kém tới vậy, cái này rõ ràng là cậu Kiều tự đăng, mị! không! hề! tin!!”
“Nhị thiếu nhà chúng tôi thua ở đâu hả, muốn mặt đẹp có mặt đẹp, muốn thân phận có thân phận, có chỗ nào thua ảnh đế Đàm đâu? Tôi còn cảm thấy nhị thiếu nhà chúng tôi đang chịu thiệt đấy có biết không?”
“Lầu trên mặt chắc bự bằng cái mâm í, tới cả tên công tử bột ăn chơi phá của Kiều Cửu kia cũng tâng bốc tới cỡ đó được? Không có cha mẹ cậu ta thì ai biết cậu ta là ai nào? Còn anh Đàm nhà chúng tôi mọi thứ đều tự mình cố gắng mà có, mi giỏi thì bảo Kiều Cửu đi cố gắng một phát thử xem?”
“Giờ mới biết được cái loại cậu ấm chỉ biết đua xe chơi gái này còn có fans cơ đấy? Ối dồi ôi thiệt sự.”
“Fans ảnh đế Đàm cũng bớt bớt lại đi, lỡ đâu hai người là thật thì tới lúc đấy quê không để đâu cho hết.”
“Không bé ơi, ảnh đế Đàm nhà này làm sao có thể vừa mắt với cái loại ăn chơi phá của như cậu hai Kiều chứ, anh Đàm từng bảo mẫu người lý tưởng của ảnh là kiểu dịu dàng độc lập, ngay cả Diệp Ca tỏ tình anh ấy còn từ chối, sao có thể vừa mắt cái loại miệng còn hôi sữa như cậu hai Kiều!”
…
Đỗ Cửu làm mới trang đọc được những bình luận kia bỗng dưng không vui, y làm sao lại không xứng với ảnh đế Đàm chứ, còn có Diệp Ca kia lại là sao nữa?
Y đang định hỏi thẳng ảnh đế Đàm thì nghe được một loạt tiếng báo tin nhắn vang lên trong phòng, máy ai tắt âm thì cũng rung liên hồi.
Chờ mọi người mở điện thoại xem tin tức xong đều đồng loạt nhìn về phía Đỗ Cửu.
Đỗ Cửu ném điện thoại lại cho ảnh đế Đàm, tựa lưng ra sau, mặt mày vô tội: “Sao vậy, nhìn tôi làm gì?”
Ảnh đế Đàm cũng xem xong trạng thái mới nhất trên tường nhà mình, nhưng thật ra lại không nổi giận, nhíu mày đưa tay với Đỗ Cửu: “Đưa điện thoại của em cho anh.”
Đỗ Cửu làm ra chuyện chột dạ nên đành ngoan ngoãn đưa điện thoại ra, còn rất biết ý mở khóa, nhưng mà vẫn không nhịn được thò đầu qua xem hắn định làm gì.
Ảnh đế Đàm mở camera lên, ngoắc ngoắc tay với y.
Hóa ra là muốn selfie à, Đỗ Cửu ngoan ngoãn đưa mặt tới.
Nhưng mà không ngờ chuyện ảnh đế Đàm muốn làm còn táo bạo hơn, trực tiếp ôm lấy y, từ trán, chóp mũi, má trái, má phải, môi đều lần lượt hôn lên, sau đó trên mỗi tấm ảnh còn dán thêm biểu tượng tình yêu rồi đăng lên.
Tôi là Kiều Cửu: Người đàn ông của tôi <3 <3 <3 @Diễn viên ông chủ Đàm.
Còn tiện tay share bài Đỗ Cửu vừa đăng.
Đỗ Cửu lấy điện thoại về nhìn thấy bài đăng này trong lòng vui tới rạo rực, nam thần không phủ nhận y mà còn cùng y làm bậy nữa, xin hãy nhận lấy 36 like.
Y không nhịn được nhào tới mổ một cái lên cằm ảnh đế Đàm, mặt mày hớn hở: “Cảm ơn anh.”
Lúc vừa đăng xong thật ra y có hơi hối hận, y chỉ là bỗng dưng xúc động nhưng chắc chắn sẽ gây ra phiền phức không nhỏ cho ảnh đế Đàm, dù gì y cũng có tiếp xúc với cái vòng này, biết ngôi sao bị đào ra chuyện tình cảm sẽ có hậu quả gì.
Vốn tưởng ra cho dù nam thần không nổi giận cũng sẽ phật lòng, nhưng không ngờ được hắn lại cùng làm bậy với mình, làm sao có thể không vui cho được.
Ảnh đế Đàm thật sự có hơi đau đầu, nhưng chuyện đã rồi thì nổi giận có ích gì chứ, huống hồ với hắn mà nói cũng không hẳn là chuyện xấu, dán lên người y cái nhãn của hắn thì tên nhóc không nên thân này về sau sẽ biết chừng mực hơn một chút.
Nếu nói bài đăng kia của Đỗ Cửu còn có thể xem là trò đùa thì post này của ảnh đế Đàm khiến cả mạng internet nổ tung, từ khóa tìm kiếm trên tất cả các diễn đàn và mạng xã hội điên cuồng bay cao, không tới nửa giờ gần như tất cả mọi người đều biết ảnh đế Đàm đang yêu đương.
Sau đó tiếng chuông điện thoại của mọi người vang lên càng điên cuồng hơn, đạo diễn và biên kịch cũng không thể không đi nhận điện thoại, ảnh đế Đàm lại rất dứt khoát, thẳng thừng tắt máy sau đó đưa qua cho trợ lý bảo cậu ta đi xử lý.
Đỗ Cửu bên này không ai dám gọi điện thẳng tới nhưng đám bạn bè không đàng hoàng lại nhao nhao gửi tin nhắn chúc mừng tiện thể vỗ mông ngựa các thứ.
“Diệp Ca là ai?” Y lại lướt bình luận một lát, nhìn thấy không ít bình luận nhắc tới Diệp Ca này.
Thật ra trong lòng y biết rõ, tốt xấu gì thì cũng đã đọc cốt truyện rồi.
Diệp Ca là là nam phụ của ảnh đế Đàm, ba năm trước cùng ảnh đế Đàm quay chung một bộ phim, nhân vật của hai người trong phim còn có cảm giác CP hơn cả nữ chính cho nên rất được người khác chào đón, cắt ghép không ít video, còn có cả fans CP riêng.
Mà xong phim Diệp Ca nhận các loại phỏng vấn đều liên tục nhắc tới ảnh đế Đàm, hơn nữa còn có thái độ như fans với thần tượng, công khai ám chỉ bày tỏ tình yêu với ảnh đế Đàm, chẳng những không khiến fans ảnh đế Đàm thấy phản cảm mà ngược lại gom được không ít cảm tình của người qua đường.
Nhưng mà làm một nam phụ đối đầu với nam chính, dĩ nhiên gã không ngây thơ như những gì bày ra bên ngoài, gã đúng là có ý đồ với ảnh đế Đàm, nhưng phần nhiều là muốn cọ độ nổi tiếng của hắn thôi.
Gã luôn giữ thái độ là một fanboy nên ảnh đế Đàm cũng không thể trực tiếp vả mặt, lâu ngày dài tháng dù không cần cố ý thì người khác đều sẽ theo bản năng tự động gom gã vào cùng với ảnh đế Đàm.
Mà sau khi Bạch Nhất Thanh xuất hiện đúng lúc tranh giành cùng một nhân vật với gã, cuối cùng ảnh đế Đàm tới giúp bạn bè thử vai lại bỏ phiếu cho Bạch Nhất Thanh làm gã chỉ có thể lấy được nam ba, vì không cam lòng gã đã gây không ít rắc rối cùng bôi nhọ Bạch Nhất Thanh, còn lên mạng ngầm ám chỉ dẫn đường fans rằng mình ở đoàn phim bị ức hiếp vân vân.
Bạch Nhất Thanh có 3 nam chính công quyền thế, gã tìm đường chết như vậy dĩ nhiên kết cục sẽ không tốt chút nào rồi, gương mặt thật bị vạch trần, một ngôi sao nhỏ từng bị gã ức hiếp chèn ép tới cửa tạt axit trả thù khiến mặt gã hoàn toàn bị hỏng, từ đó về sau biến mất khỏi tầm mắt công chúng.
Đỗ Cửu thoát ra khỏi cốt truyện, không khỏi vì gã mặc niệm trong lòng, lần này cho dù gã và Bạch Nhất Thanh không đụng nhau thì còn có cậu hai Kiều ở đây, nếu gã thức thời tự động phủi sạch quan hệ ngay bây giờ thì còn có thể sống thêm mấy tập, nếu không biết điều tiếp tục bám lấy, dựa trên tính cách của cậu hai Kiều thì đừng có mà trách y tàn nhẫn độc ác.
“Diệp Ca?” Ảnh đế Đàm cũng thấy được bình luận, giải thích, “Trước kia cùng nhau đóng chung một bộ phim, xem như quen biết xã giao.”
Nói rồi cố ý chọn một một bình luận có nhắc tới Diệp Ca trả lời đính chính, sau đó bình luận này nhanh chóng được đẩy lên top.
Đỗ Cửu cảm thấy cực kỳ mỹ mãn, lập tức mở điện thoại ra bày vẻ trước mặt ảnh đế Đàm, xóa sạch hết đám bạn bè lung tung trong danh sách.
“Thấy sao, đủ chân thành chứ!”
Ảnh đế Đàm xoa xoa đầu y, cho y một ánh mắt khen ngợi.
Từ nhỏ tới lớn cậu hai Kiều chưa từng được người nào khen ngợi như vậy, không nhịn được rướn cổ tới cọ cọ, trong lòng ấm áp rạo rực.
Đạo diễn Uông và biên kịch nghe điện thoại xong trở về nhìn thấy dáng vẻ ấm áp này của hai người, lập tức cảm thấy quá mệt mỏi không thiết tha gì nữa, dứt khoát đạp đổ bát cơm chó này, hắng giọng một tiếng cắt ngang.
Bởi vì có khúc nhạc đệm do Đỗ Cửu gây ra này, buổi thử vai bị tạm ngưng một lát, nghỉ ngơi nửa giờ mới tiếp tục.
Mà chủ tịch Kiều cũng nhân nửa giờ này dẫn Bạch Nhất Thanh tới trước mặt Đỗ Cửu và ảnh đế Đàm.
Chuyện ồn ào của Đỗ Cửu hai người kia tất nhiên đã biết, chủ tịch Kiều không cảm thấy có vấn đề gì, suy cho cùng thì cũng không quá liên quan tới anh ta, thậm chí còn rất vui mừng khi ảnh đế Đàm công khai chuyện yêu đương, như vậy thì Bạch Nhất Thanh có thể hết hy vọng mà chỉ nhìn mỗi anh.
Bạch Nhất Thanh rõ ràng rất đau lòng, nhìn ảnh đế Đàm với vẻ khổ sở muốn nói lại thôi, tựa như ảnh đế Đàm làm ra chuyện gì rất có lỗi với cậu ta vậy.
Đỗ Cửu vốn đã có ấn tượng xấu với cậu ta bèn thẳng thừng chộp lấy cái ly trong tầm với ném qua: “Nhìn cái gì mà nhìn, cậu bày ra cái vẻ ấy là có ý gì hả?! Người đàn ông của tôi là để cho cậu nhìn à!”
Bạch Nhất Thanh bị dọa sợ lùi về sau mấy bước, hốc mắt đỏ bừng ngay tức thì, theo bản năng nhìn chủ tịch Kiều, đôi mắt xinh đẹp chứa đầy tủi hổ.
Chủ tịch Kiều thấy người trong lòng như vậy thì giận dữ trừng Đỗ Cửu: “Sao em lại bắt nạt Nhất Thanh chứ? Em ấy chỉ coi ảnh đế Đàm là thần tượng thôi, em đừng nên ác ý suy bụng ta ra bụng người!”
“Em ác ý? Em đoán già đoán non? Mắt em chưa mù đâu biết không? Anh tự mình nhìn thử đi, đó là ánh mắt nhìn thần tượng đấy à? Cậu ta dang díu với anh còn chưa chịu thỏa mãn, vậy mà còn muốn song long à? Chơi 3P?” Đỗ Cửu giận sôi cả người, cũng mặc kệ lời nói của mình có thô tục hay không.
Ảnh đế Đàm nhìn y không hài lòng.
“Tôi không có.” Bạch Nhất Thanh càng cảm thấy oan ức hơn, giọng nói run run, nước mắt thoáng chốc chực trào, tựa như ngay sau đó sẽ lập tức khóc lên, “Sao cậu có thể nói như vậy được, anh Đàm là thần tượng của tôi, vì anh ấy tôi mới vào giới giải trí, tôi chỉ muốn tới gần anh ấy một chút thôi, có thể nói chuyện mấy câu đã hài lòng lắm rồi, tôi không phải người như lời cậu nói, tôi không có… tôi không có…” Mấy từ cuối cùng còn thốt ra tới nghẹn ngào khôn tả.
Đỗ Cửu rợn hết cả lòng mề, trên mặt vẫn giữ vẻ phiền chán: “Mới động một tí đã khóc sướt mướt rồi, có phải đàn ông không thế? Vậy thì hiện giờ cậu có thể biến rồi đó, không phải chỉ cần nói mấy câu là hài lòng rồi sao? Đây là nói nhiều luôn rồi đấy, sao nữa, hay còn muốn ký tên chụp ảnh nữa?”
“Kiều Cửu!!” Chủ tịch Kiều không nhịn nổi nữa quát lớn, “Em đừng quá đáng như vậy!”
“Em quá đáng ở đâu? Em quá đáng ở đâu hả!!” Đỗ Cửu cũng không chịu yếu thế, gân cổ lên rống lại, “Con hàng thế này mà anh cũng xem như báu vật, anh đùa đấy à!”
“Thôi được rồi.” ảnh đế Đàm thấy y càng nói càng quá trớn, từ phía sau ôm y vào ngực trấn an vỗ vỗ vai y, sau đó mới nói với chủ tịch Kiều, “Anh Kiều tới đây có việc gì?” Thái độ “có chuyện thì nói, hết rồi thì đi” rất rõ ràng.
Bạch Nhất Thanh thấy vậy nước mắt đang chực trào nháy mắt tuôn xuống, cắn môi không cam lòng.
Lúc này chủ tịch mới nhớ tới chuyện chính, hít sâu kìm lại lửa giận nói rõ lý do mình tới, muốn cho Bạch Nhất Thanh đi cửa sau lấy vai nam 2 này.
“Dựa vào cái gì chứ?” Ảnh đế Đàm còn chưa mở miệng thì Đỗ Cửu đã chen vào, “Cậu ta cho rằng mình là ai? Một người mới nửa chút tiếng tăm còn không có thì dựa vào cái gì để vượt qua người khác đi cửa sau? Còn nói quan hệ giữa hai người là trong sạch, ha ha, có ma nó tin!” Khó khăn lắm mới nắm được điểm yếu của chủ tịch Kiều, y đương nhiên muốn trả hết tất cả châm chọc trước giờ mình nhận lấy trở về.
“Dựa vào anh là chủ tịch Kiều thị, nơi này do anh quyết định!” Chủ tịch Kiều sa sầm mặt.
“Em đây cũng là cổ đông của Kiều thị đấy, em nhất định không đồng ý!” Đỗ Cửu đập bàn.
Chủ tịch Kiều cũng không nói tiếp mà chỉ lạnh lùng nhìn lại, ngó lơ y trực tiếp nhìn sang ảnh đế Đàm: “Bộ phim này Kiều thị cũng có đầu tư vào, tôi làm nhà đầu tư muốn một vai phụ cũng không xem là quá đáng đúng không?”
Ảnh đế Đàm vừa muốn mở miệng đã bị Đỗ Cửu đưa tay ra nhéo một cái, thầm bật cười nhẹ vỗ vai y, đáp: “Xin lỗi, chuyện này không phải một mình tôi có thể quyết định, còn phải xem ý kiến của đạo diễn Uông và biên kịch nữa, trước đó tôi và đạo diễn Uông đã bàn bạc rồi, phần chọn vai cần phải thống nhất với nhau mới được.
Chủ tịch Kiều nhíu mày.
Bạch Nhất Thanh lau đi nước mắt, nói: “Được, để em tự đi thử vai. Em không muốn các anh xích mích với nhau chỉ vì em, em sẽ dùng chính năng lực của mình để giành lấy nhân vật này.”
Wtf?! Lửa giận vừa dịu xuống của Đỗ Cửu lại phừng phừng bốc lên, vì cậu ta là cái quái gì??