Dù sao Quế công công cũng là thái giám bên cạnh Thái Thượng Hoàng bao nhiêu năm, có thể leo đến vị trí này tất nhiên không dễ, đương nhiên cũng là một người có thủ đoạn, thi thoảng sẽ phải giúp chủ tử xử lý một vài chuyện, hoặc một vài người.
Thời gian lâu dần, bên cạnh lão sẽ tích tụ rất nhiều thứ bẩn thỉu.
Chẳng qua may mà lão đang ở trong Hoàng cung, thường xuyên tiếp xúc với những người quyền cao chức trọng, trên người cũng lây dính chút khí vận mạnh mẽ, khiến đám tà vật bình thường kia sợ hãi không dám đến gần.
Cho nên, lão mới chỉ bị mơ thấy ác mộng vào ban đêm, không được ngủ ngon, dẫn đến sức khỏe kém đi nhiều.
Lão còn có ý định bớt chút thời gian để tìm pháp sư bói cho một quẻ ấy chứ, thế nhưng không ngờ hôm nay Tiểu Hoàng Cô mới ba tuổi rưỡi lại chỉ liếc một cái đã nhận ra vấn đề.
Quế công công lập tức cảm thấy bội phục Tiểu Hoàng Cô ba tuổi này, eo lão khom thấp hơn nữa, cung kính nhận lấy lá bùa hình tam giác mà Miên Miên đưa cho.
Bùa vừa tới tay, lão đã cảm thấy cơ thể mình nhẹ hàng hơn nhiều.
Cái loại cảm giác lạnh lẽo vẫn luôn bủa vây lấy lão, cũng chẳng còn tăm hơi đâu nữa.
“Đa tạ Tiểu Hoàng Cô, ngài thật sự đã cứu mạng già của lão nô.” Quế công công kích động không thôi, bùa vừa tới tay, lão đã biết ngay lá bùa này không đơn giản.
Lão vội vàng cất kỹ, cẩn thận từng ly từng tí, cuối cùng đêm nay lão cũng có thể ngủ ngon rồi.
—
Nhóm cung bộc bắt đầu bận rộn với công việc, bởi vì họ muốn chuẩn bị tiệc chào mừng Tiểu Hoàng Cô, nên phải đưa Tiểu Hoàng Cô đi tắm rửa thật sạch sẽ đã.
Đêm đến, màn đêm dày đặc bao phủ khắp nơi, hoàng cung rộng lớn cũng chìm vào yên tĩnh.
Một gian phòng nào đó trong cung Trường Thọ, cứ thi thoảng lại truyền ra một loạt tiếng cười thanh thúy, êm tai.
Lúc này Tiểu Miên Miên đang ngồi trong thùng tắm ngâm người, trên mặt nước rải đầy cánh hoa.
Sau khi nhìn thấy cánh hoa, cô bé vui vẻ không thôi, chăm chú chơi đùa với cánh hoa.
Có hai cung nữ trẻ tuổi đứng cạnh thùng tắm, đang tắm rửa giúp cô bé.
“Tiểu Hoàng Cô, nước hơi lạnh rồi, ngài có cần thêm nước nóng không?” Một cung nữ vừa cọ lưng cho cô bé, vừa hỏi.
“Không cần đâu, ta lắm lâu lắm rồi, không tắm nữa đâu.
Cung nữ tỷ tỷ cũng nghỉ ngơi đi nhé.” Tiểu Miên Miên là một đứa bé ngoan ngoãn, cô bé biết làm việc lâu sẽ mệt, nên mới cất giọng quan tâm.
“Dạ, vậy để nô tì đi lấy khăn tắm cho Tiểu Hoàng Cô nhé.” Cung nữ nhanh nhẹn cầm khăn tắm lau sạch nước trên người Tiểu Miên Miên, rồi thay một bộ quần áo màu trắng.
Tiểu Miên Miên ôm lấy chăn mềm, cả người cuộn tròn trong chăn, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ, lăn qua lăn lại trên giường, thoạt trông giống hệt một con sâu róm đáng yêu.
Cô bé chơi đùa một lát mới chậm rãi ngủ thiếp đi.