Có lẽ do chuẩn bị có khách tới chơi nên tổ chương trình rất tốt bụng, mới tờ mờ gà gáy đã đến đưa một số đồ dùng thực dụng, ví dụ như một cái nồi đun lớn, vài cái dao phay rồi thêm cả xẻng cơm, ngoài ra còn có thùng giữ tươi thực phẩm, dù tiệc xong là phải trả lại nhưng như thế là đã giúp giải quyết không ít khó khăn rồi.
Mọi người bị hành hạ mấy hôm nay thấy tổ chương trình hào phóng thế đột nhiên lại không quen.
Trần Nguyên Võ và Cố Nham còn cẩn thận kiểm tra lại đống dụng cụ đó một lần, xác nhận tổ chương trình không nhét mấy thử thách quái đản vào mới yên tâm.
“Thật sự không có vấn đề gì sao?”
“… Chắc là không á.”
Hai người nhìn nhau một hồi rồi cùng thấy cảm xúc dạt dào trong mắt nhau. Hóa ra chút ít lương tâm của tổ chương trình vẫn còn sót lại.
[Cửu U Cửu công tử: Ha ha ha ha, nhìn bọn họ đáng thương như thế mà tôi lại mắc cười.]
[Cùng nhau uống: Xem ra địa vị của khách mời lần này không phải dạng xoàng xĩnh, nếu không tổ chương trình đã chẳng tốn nhiều công sức như thế.]
Bởi dụng cụ làm bếp được bổ sung nhiều nên kế hoạch phân công công việc cũng cần phải thay đổi đôi chút, Hạ Vân Sâm dùng máy liên lạc gọi tất cả các thành viên khác hiện có mặt trên hành tinh xanh tới.
Đầu tiên, mọi người cần phải chọn một nơi để tổ chức tiệc, tốt nhất là kiếm chỗ nào có phong cảnh đẹp một chút để tâm trạng của các vị khách luôn vui vẻ.
Nơi dựng trại của nhóm Nguyễn Đường quá mức hẻo lánh mà cũng không có chỗ nào đẹp, hang động nhóm Tra Phán Phán thì fail luôn, bên hồ phía Thi Minh Húc đẹp thì đẹp thật mà nhiều động vật quá nên sẽ có hệ số nguy hiểm nhất định, tuy không gây nguy hiểm tới những người tương lai mạnh mẽ nhưng chẳng ai muốn ăn uống trong cảnh bốn bề là địch như vậy cả.
Nơi dựng trại của Trần Nguyên Võ là khu vực toàn cây cao chót vót, đi lại vốn bất tiện rồi chứ đừng nói đến chuyện tổ chức tiệc, cuối cùng chỉ còn duy nhất một địa điểm có thể chọn làm nơi tổ chức tiệc chính là khu vực đồng cỏ của nhóm Tào Tuấn và Trần Dương, chỗ rộng lại còn bạt ngàn hoa cỏ chim chóc, quả thật là một nơi xứng đáng.
Mọi người chia nhau kiểm tra quanh khu đồng cỏ cộng thêm dọn dẹp cho sạch sẽ rồi bắt tay vào chuẩn bị.
Hôm qua chưa đủ dụng cụ nấu ăn nên các thành viên đều phải tự đi tìm nguyên liệu thay thế, giờ có tổ chương trình bao thầu nên họ hoàn toàn có thể làm xong công việc với hiệu suất cao, thay vì phải tìm nguyên liệu xa xôi ai gặp gì lấy nấy thì giờ đây đã có thể chia việc cụ thể cho từng người.
Ngoài các nguyên liệu cần có ra thì công cụ nấu nướng vẫn bị thiếu một số cái, tất cả phải chuẩn bị lại, có nhiều người thì phải làm bàn dài, làm nguyên một cái bàn dài thì cả độ nặng và chiều dài đều khá khó nên sau cùng mọi người quyết định làm năm tấm bàn nhỏ, ăn chung thì gộp lại còn không thì tách rời, mỗi nhóm một bàn là đẹp.
Nhiệm vụ này giao cho Hạ Vân Sâm và Cố Nham, kỹ năng làm mộc của hai người coi như khá xuất sắc lại còn sở hữu sức mạnh dồi dào, năng lực khống chế khá tốt nên làm bàn có thể để ý những chi tiết nhỏ, Trần Dương và Khâu Minh phụ trách săn động vật cỡ lớn và gϊếŧ mổ, Trần Nguyên Võ hỗ trợ xử lý nguyên liệu nấu ăn, Ngô Sa Sa bắt động vật nhỏ và lấy mật, Tra Phán Phán sẽ là người xử lý, Tào Tuấn cùng Thi Minh Húc sẽ đi với Nguyễn Đường tìm kiếm hoa quả trái cây hợp với thực phẩm đã có.
Cứ như thế có thể thấy hiệu suất được cải thiện nhanh chóng, mới nửa ngày mà Hạ Vân Sâm và Cố Nham đã làm xong bàn ghế, bát đũa gỗ vân vân. Trần Dương và Khâu Minh bắt được mấy con trâu rừng, dê, lợn và cả một con hươu đực, tất cả đã bị bẻ gãy cổ để chắc chắn không thể sống, mấy người xúm vào mổ bụng lột da cắt thành miếng dưới sự trợ giúp của Trần Nguyên Võ. Cơ mà những hình ảnh này máu me quá nên tổ chương trình đã rút máy quay về đợi đến lúc tất cả xong xuôi mới tiếp tục livestream.
Tuy Ngô Sa Sa là nữ nhưng cô vẫn là một quân nhân được huấn luyện đàng hoàng, có thể coi như mày liễu chẳng kém mày râu, mới qua nửa ngày cô đã bắt được ba con thỏ, bốn con gà hai con cá và một ổ trứng chim. Cô giao tất cho Tra Phán Phán còn mình thì lại tất tả đi kiếm mật ong.
Cô vào rừng ngửa cổ quan sát các tán cây, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra một tổ ong, bởi phải hun khói mới lấy được mật nên cô trèo hẳn lên cây giơ đuốc về phía tổ của chúng. Vài giây sau lũ ong đã ùn ùn kéo ra thành nguyên một đám mây nhỏ, chúng nhắm thẳng về phía Ngô Sa Sa ra lao vυ”t tới.
Ngô Sa Sa sợ hết hồn, lũ này trông giống như sâu vũ trụ vậy, xấu ghê gớm. Cô nhanh nhẹn nhảy xuống dưới đất vừa giơ đuốc lên cao vừa bứt hết tốc lực, cố gắng lôi hết đống ong trong tổ ra.
Cô chạy rất nhanh cộng thêm thân thể nhẹ nên chạy qua chạy lại trong rừng mà không bị cản trở gì. Chỉ có điều vừa chạy tới bên suối nước quay đầu lại đã thấy lũ ong lui quân về thành tự bao giờ.
Ngô Sa Sa khóc không ra nước mắt.
[Ly Ly của Lý Lý: Má ơi quá đau đớn đến nỗi cười rớt hàm]
[Mình ta biết rõ: Đồng chí Ngô Sa Sa, ngơ người [đầu chó]]
Ngô Sa Sa vô cùng bất đắc dĩ lộn ngược về chỗ có tổ ong để làm lại từ đầu, cô vác đuốc đuổi ong sau đó mặc kệ lũ ong tấn công dồn dập cứ thế xách tổ chạy mất. Đến khi Nguyễn Đường gặp cô bé mới thấy khuôn mặt vừa rồi còn xinh đẹp nay sưng phù cả lên.
“Ôi trời tôi đã nhắc là bịt kín một chút rồi mà.” Nguyễn Đường lắc đầu cười cười, anh nhanh chóng gọi tổ chương trình tới chữa trị cho Ngô Sa Sa.
Còn lại ba thanh niên là Tào Tuấn, Thi Minh Húc và Nguyễn Đường vốn mang thể chất hơi kém và sức cũng không dai nên không cần làm mấy việc nguy hiểm, ba người chỉ cần kiếm một số món có thể phối hợp với các loại nguyên liệu đã được kiếm về là đủ. Trừ nấm, khoai tây, khoai lang, hạt tiêu tìm thấy khi trước bọn họ còn tìm được củ cải trắng, cà chua, cải bẹ và cải xanh, dù không nhiều nhưng cũng coi như là đủ dùng.
Trừ rau ra ba người còn tìm thấy vài loại quả, không chỉ có dâu và chuối, họ còn tìm thấy bưởi cùng mấy cây thanh mai dại, vừa hay có thể làm một đĩa hoa quả tổng hợp.
Mười người cùng ra ngoài tìm đồ, hết một ngày tổng hợp lại cũng có thu hoạch tương đối dồi dào.
Khách đến thăm hẳn sẽ đáp xuống hành tinh này vào buổi chiều, mà có tủ giữ tươi do phía tổ chương trình cấp thì họ cũng không còn lo chuyện nguyên liệu bị hỏng do ảnh hưởng của nhiệt độ cao nữa, mọi người thu gọn nguyên liệu cất đi rồi bắt đầu định ra thực đơn.
Kỳ thực trong lòng mọi người cũng đã có đáp án cho khách tới lần này thông qua câu gợi ý, ví dụ như có “khách” đến thì chắc chắn là từ nới xa qua, tiếp đó còn nói khách ăn nhiều lại còn thiên về đồ mặn, manh mối rõ vậy thì thân phận của họ cũng lộ được tám mươi phần trăm rồi.
Người tới thăm lần này chắc chắn là tộc Rutte, hai bên mới cùng hợp tác đánh xong một trận lớn, quan hệ ngoại giao càng khăng khít hơn, phía chính phủ cũng chủ trương mở rộng ngành du lịch của hành tinh xanh nên người Rutte chính là lựa chọn hợp tác hàng đầu, tổ chương trình mời họ đến âu cũng là một điều dễ hiểu.
Nếu khách mời lần này là người tộc Rutte thì hương vị chủ đạo của bữa tiệc chắn chắn phải thiên về món mặn, nhiều dầu nhiều muối sao cho thỏa mãn trái tim hướng thịt của mấy người Rutte kia.
Đồ ăn dành cho buổi tiệc là rất nhiều nên Nguyễn Đường không thể làm một mình được, vì vậy mọi người cùng tập trung dựng lên ba cái bàn bếp, thêm của Nguyễn Đường có sẵn là vừa hay mỗi người một cái cho tiện cùng nấu.
Đầu tiên là bốn món khai vị, mọi người chọn salad, thịt thủy tinh, gà luộc cùng với khoai lang hấp mật, bốn món này chú trọng vào độ dao cùng phương thức trang trí nên giao cho người có kiến thức nền vững chắc nhất ở đây là Thi Minh Húc là hợp nhất,
Tiếp đó là món chính, bởi vì tất cả chỗ nguyên liệu cho bữa tiệc lần này đều lấy tại chỗ nên tất cả không thể tinh tế như hồi làm tiệc chiêu đãi ở đế quốc, mà đây cũng chỉ là một buổi livestream bình thường cộng thêm khách là người Rutte nên chỉ cần cơm đủ nhiều ăn đủ ngon là được.
Món chính là thịt bò hầm khoai tây, thịt dê hầm củ cải, thịt rang cay, thịt kho, tôm chiên giòn, canh đầu cá, gà hầm nấm, thỏ rang cay và rắn kho, bởi không biết có tổng cộng bao nhiêu người nên họ để sẵn một nửa thịt tươi còn một nửa thì ướp, lỡ đồ ăn không đủ mang ra nướng cũng ngon.
Thịt bò và thịt dê đều là món hầm, hai thứ này Nguyễn Đường cũng từng làm trên live rồi, thân là fan cứng của Nguyễn Đường nên Tào Tuấn cứ phải gọi là chuyên nghiệp trong chế tác ra thành phẩm hai món đó, thế nên cả hai đều do y chịu trách nhiệm.
Thịt rang cay và thịt kho là món mặn nên Trần Nguyên Võ sẽ đảm nhiệm, Tra Phán Phán nấu ăn tương đổi cẩn thận nên cô sẽ làm gà hầm nấm và tôm chiên.
Canh đầu cá thuộc nhóm phải làm cẩn thận, nhìn thì tưởng nấu mỗi nồi canh nhưng bản chất lại là tinh hoa của bữa tiệc nên món này do Nguyễn Đường nhận về phần mình, thịt thỏ và thịt rắn lại là hai nguyên liệu lần đầu họ thấy nên cuối cùng cũng chỉ đành nhờ Nguyễn Đường.
Tất cả phân công xong hết rồi chen chung vào nhà gỗ của Nguyễn Đường nằm ngủ một đêm, sáng hôm sau dậy nhen lửa vào bếp nom chẳng khác nào đang hừng hực khánh thành một công trình lớn cả.