Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Hoàn thành Tâm Chương 64

Chương 64

9:11 sáng – 08/07/2024

Tảng sáng mới hơn 5h, nhưng mẹ đã dậy. Mẹ hò dô cả nó và thím dậy. Lan tỉnh táo lại, hơi đỏ mặt lí nhí với mẹ như cô dâu mới về nhà chồng. Hai chị em nói chuyện một lúc, mặc kệ Tâm vẫn nằm tiếp vì hoạt động quá sức. Lan và Thương đi ra cửa buồng, vừa định mở cửa chính thì Thanh mở cửa phòng ra. Cả Thanh và Lan đồng thời nhìn nhau. Lan hơi đỏ mặt nhưng cũng bình tĩnh lại ngay:

– Dậy sớm thế cháu.
– Thím.. vâng mát trời cháu dậy xem có phải làm gì không.
– Ui, ở nhà cũng gần nếp giống trên kia. Thường cũng phải 6h mới dậy, mà cũng chả có mấy việc. Cháu cả ngày hôm qua mệt, sao không nằm thêm.
– Cũng chả có gì, cháu thấy khỏe rồi ạ. Cháu trông thím có vẻ mệt. Mà hôm qua thím ngủ bên này với mẹ cháu ạ. Em Tâm đâu rồi nhỉ.

Lan chột dạ khi thấy Thanh hỏi vậy. Lan quay sang, thấy Thương cũng nhìn nàng. Thương vội trả lời thay Lan:

– Tí nữa thím về rồi nên sang đây sớm nhờ mẹ chút việc. Em Tâm nó ngủ bên kia cùng thằng Mạnh rồi.
– Vậy hả mẹ. Thế con vào phòng, tí con ra.

Thanh lững thững vào phòng, không để ý thái độ lúng túng của Lan. Lan nhìn bóng Thanh khuất sau cánh cửa, tay bấm vào nhau cúi đầu nói với Thương:

– Có phải em sai rồi không. Có lẽ đêm qua nó nhìn thấy em với Tâm.
– Haizz… chị cũng không biết được. Hy vọng nó không phải đứa lắm mồm. THôi đến đâu thì đến. Em về xem nhà cửa thế nào, có cần nghỉ ngơi thì nghỉ đi. Tí nữa gọi bọn kia dậy mà ra xe cho sớm.
– Vâng. Chị không giận em chứ.
– Giận gì em. Có ghen thôi. Lỗi ở cái thằng đang nằm trong kia kìa. Chị cũng như em, không thoát khỏi nó được thì như vậy chứ biết sao. Em cứ về đi.

Nhìn bóng Lan lủi thủi đi về có vẻ buồn, Thương lại thở dài. Nàng đúng là chỉ ghen, chứ không có giận Lan. Giận thế nào được, nàng và Lan đều là nạn nhân của thằng Tâm mà thôi. Mỗi lần với nó là chết lên chết xuống, đến khi xa nó lại nhớ không thể tả. Những cảm xúc khi 2 người quấn lấy nhau làm sao quên được. Thương nhìn về phía cánh cửa, phòng vợ chồng Công. Cô con dâu của nàng cũng có vẻ đáo để. Thương lắc lắc đầu, quay về phòng đóng cửa, mới có 5h hơn thôi.

Tâm ú ớ khi Thương nằm xuống ôm lấy nó. Nó mở mắt nhìn mẹ đang rúc vào người nó. Lan không thấy đâu, có lẽ thím về rồi.

– Mẹ dậy sớm thế.
– Mẹ dậy mở cửa cho thím con.
– Thím về lâu chưa mẹ.
– Cũng mới thôi. Mà bị cái THanh nhìn thấy.
– Gì. Vậy có sao không.
– Mẹ không biết. Kệ đi. Nói chung sau con làm gì cũng thế, cẩn thận hơn là được.
– Vâng, con biết rồi.

Mẹ vòng tay ôm nhẹ lấy Tâm. Tâm siết mẹ trong lòng, hít ngửi mùi thơm từ tóc mẹ. Cái miệng không nhịn được lại bắt đầu hôn lên tóc, lên trán mẹ. Con cặc của trai mới lớn lại hùng dũng cửng lên, đâm vào bụng mẹ. Mẹ cười khúc khích khi bị con chim của Tâm đâm vào. Tay mẹ thò vào trong quần đùi, vuốt ve con chim đang cương lên chào ngày mới.

– Mẹ cho con mẹ nhé.
– Mới sáng sớm, hư thế. Thế tí nữa không phải sang cái Cẩm à. Mai đi rồi.
– Thì tí nữa, giờ cho con mẹ nhé.
– Ừ… mẹ lúc nào chả cho con. Mẹ… là vợ của con mà.

Mắt Tâm sáng như đèn pha ô tô khi nghe câu nói của mẹ. Cơn ngái ngủ bay ngay đâu mất. Nó trồi xuống, tìm môi mẹ mà hôn. Mẹ phì cười trước sự cuống quit của nó. Rồi mẹ ôm chặt lấy Tâm, hé miệng đón nhận nụ hôn của Tâm. Hai con người chào ngày mới theo cách tốt nhất có thể. Hai cơ thể vặn vẹo ôm lấy nhau. Những tiếng thở mạnh, hổn hển, những cái hôn, những ngôn ngữ cơ thể chỉ có 2 người mới hiểu. Tâm và THương nhanh chóng lột sạch nhau ra. Tâm nằm bò lên mẹ, đầu nó đang vục vào bộ ngực của mẹ như khi còn bé. Thương vuốt ve đầu con, cảm nhận tình yêu của đứa con, của người đàn ông trao cho nàng. Hai chân nàng như hai cái xúc tu, cứ quấn lấy người Tâm, cọ đi cọ lại chân nó, mông nó. Thương ưỡn người ra khi cơn sướng ở ngực râm ran lan dần quanh người. Thương giữ Tâm lại, xoay trở người để nằm ngược với Tâm.

– Để mẹ bú cho con. Mẹ muốn yêu nó, không sắp tới xa rồi, lâu lắm, nhớ lắm.

Tay THương cầm con cặc dài to như dùi cui của thằng Tâm rồi ngậm vào mồm. Nàng vốn không giỏi việc này, nhưng đó như là bản năng, khi con cái lên cơn thèm khát. Thương thè lưỡi liếm quanh thân cặc, rồi liếm mút đến đầu khấc đỏ lừ. Pực… pực… nàng cứ hôn rồi nhả con cặc thằng con, cưng nựng như những gì nàng yêu quý nhất. Thương bắt chước Lan trong một lần nào đó, nàng liếm láp 2 hòn bi như quả trứng gà của Tâm, làm nó rên xiết lên vì khoan khoái. Rồi tay nàng tiếp tục sục, cái miệng há hết cỡ ngậm con cặc nó vào mồm. Cái lưỡi thì đá liên hồi liếm láp quanh đầu khấc.

Tâm nằm im hưởng thụ sự chăm sóc của mẹ. Nó cũng không ngờ mẹ giỏi thế, làm nó vô cùng sướng. Không chịu thua nó cũng rướn người, kéo lồn mẹ vào mặt mình. Cái miệng tham lam há to ngậm cả cái lồn đầy lông của mẹ vào. Bỗng nó chưng hửng, lông đâu gần hết rồi. Chỉ còn một ít ở tam giác, còn đâu nhẵn thín. Nó chợt hiểu, chắc mẹ làm thế để chiều nó. Tâm hôn chụt 1 cái thật kêu vào lồn Thương: “ con cảm ơn mẹ “. Nó bắt đầu banh lồn nàng ra bằng cái lưỡi, rồi bắt đầu bú. Những động tác quen thuộc, chả mấy chốc lồn Thương đã sưng đỏ, ứa nước ra vì bị bú liếm. Cũng đúng thôi, con cái vốn động tình thì rất hay nứng. Thương lại vừa cạo sạch lông, bị thằng con liếm láp thì sưng hết cả lên. Thương dừng bú chim, há miệng ra rên ư ử vì sướng. Nước lồn nàng cứ ra là bị nó mút hết. Cái lồn cứ nhíp nhíp co bóp liên tục. Thương cứ cầm chặt con cặc, mà quên mất là phải bú phải sục nữa.

Tâm chợt nhả lồn THương ra, nó ngồi dậy, hơi quỳ chân rồi đặt chân Thương lên đùi:

– Con bắt đầu nhé.
– Ư, con làm đi. Yêu mẹ, yêu vợ của con đi.
– Yêu lắm, sao không yêu được vợ của anh.
– Ư, mãi yêu em anh nhé. Em nhớ anh lắm.

Thương thì thào những điều thầm kín, mà đôi lúc khi bình thường nàng cũng thấy ngượng khi nghĩ lại. Nhưng giờ thì khác, Thương nguyện trao hết thảy cho nó. Nó là chồng, là người đàn ông của đời nàng, nói những lời đó có làm sao. Thương thở hắt ra, buông bỏ những suy nghĩ mông lung khi con cặc nó tách lồn nàng ra rồi xâm nhập vào. Thằng Tâm cầm 2 chân Thương lên, nó hơi quỳ, kéo cái lồn Thương sát nó hơn rồi nhấp. Con cặc cứ thế thụt ra thụt vào cái lồn đầy mạnh mẽ, cọ sát vào điểm G nhậy cảm của Thương. Thương không chuẩn bị cho cơn sướng nó đến nhanh đến vậy. Thương ôm mặt, miệng nàng đang cắn chặt cái quần đùi của thằng Tâm mà ngậm, không thì nàng chỉ muốn hét vang lên cho mọi người biết Thương đang sướng. Nhưng thằng con không để nàng yên như vậy. Nó nửa quỳ nửa ngồi, tay nâng đùi nàng lên cao hơn rồi bắt đầu nắc càng lúc càng nhanh. Con cặc buổi sáng sớm to dài lừng lững cứ ra vào lồn nàng dù lồn nàng cũng đang siết chặt nó. Thương ưỡn cả người lên, trân mình đón nhận những cú thúc càng lúc càng nhanh vào lồn nàng. Những dồn nén trong nàng lớn dần, rồi nó chợt bùng nổ. Lồn Thương co thít liên tục, siết chặt cặc thằng Tâm làm nó không rút ra được. Cái lồn cứ nhíp nhíp liên tục bóp nhả. Vách lồn liên tục mút lấy con cặc mà ma sát, không cần thằng Tâm ra vào nữa. Rồi Thương rên lên, cái quần đùi đã ướt sũng nước dãi rơi ra khỏi miệng. Tiếng rên kéo dài rồi chợt tắt, Thương thả cả người ầm xuống giường. Nàng nằm đó như con cá chết, chỉ có phần dưới háng vẫn đang giật liên hồi.

Tiếng nói chuyện làm Thương và Tâm chợt tỉnh. Thương nháo nhào mặc quần áo vào. Nàng vừa nhắc con phải cận thận, nhưng chính nàng lại….

– Mẹ, mẹ dậy chưa.
– Công à, sao thế con. Mẹ cũng vừa chợp mắt.
– Vợ chồng con tưởng mẹ dậy rồi nên định vào nói chuyện thôi.
– Con cứ ra ngồi đi. Mẹ ngồi tí cho tỉnh rồi ra đây.

Mẹ chỉnh đốn lại quần áo, không quên lau lại sạch sẽ đống nhớt nhát giữa háng. Mẹ nhìn Tâm lườm đến cháy quần áo luôn, rồi mẹ chợt phì cười. Tâm quyết định nó sẽ tiếp tục nằm ngủ, không nên ra vào lúc này. Mẹ ra nói chuyện với anh, hóa ra cũng không có gì. Hóa ra anh định ở nhà 5 hôm rồi lên HN. Nhưng vé máy bay đặt đi trăng mật vừa điều chỉnh ngày bay sớm 1 ngày, anh quyết định ở nhà đến mai, khi Tâm lên HN thì anh cũng đi. Tâm nằm được 1 lúc thì thằng Tính cũng về. Tâm nhân lúc không có ai để ý, nó chuồn xuống nhà vệ sinh rửa ráy. Cả đêm qua và sáng nay, người nó toàn mùi mẽ của Lan và mẹ.

Tâm tắm rửa xong xuôi thì mẹ và chị THanh đã đi chợ sớm. Anh Công đang ngồi đọc tài liệu của công ty. Tâm đi vào buồng tìm cái sổ hộ tịch. Vấn đề này nó đã nghĩ từ mấy hôm rồi, nhưng hôm nay mới quyết định. Có những sự việc vốn dĩ không phải chủ ý của mình, nhưng khi nó xảy ra, ta phải có trách nhiệm với nó.

Tâm tà tà đạp xe đạp đến nhà Cẩm. Hôm nay thời tiết khá đẹp, trời nắng nhưng không oi lắm. Tâm bấm chuông 1 lúc thì Cẩm mới ra.

– Chào người đẹp.
– Tâm, hôm nay anh sang sớm thế. Mà sao anh biết em ở nhà mà không ở trường.
– À, anh cũng chả nghĩ đến. Anh từ nhà đi thẳng đến đây à. Mà hôm nay em nghỉ không đến trường à.
– Ừ, tối qua đến giờ em ngủ không ngon. Nên sáng xin phép nghỉ dạy hôm nay.
– Chứ không phải em định ơ nhà đợi anh à.
– Anh cứ mơ đi. Mà anh sang rủ em đi chơi à.
– Coi là vậy, đi theo anh. À mang chứng minh thư đi nhé.
– Đi đâu mà mang chứng minh thư???

Tâm cười bí mật. Cẩm lườm Tâm rồi cũng chuẩn bị xong xuôi, ngồi sau tay lái của Tâm. Tâm vừa đạp xe, vừa kéo tay Cẩm ôm chặt lấy người mình. Xe đạp lăn bánh, bên đường chợt ai mở bài hát “ Mùa thu lá bay “. Mắt Tâm chợt mơ màng nghĩ về cô gái mắt to tóc thắt bím năm nào. Không hiểu An giờ ra sao. Mình thì giờ sắp có vợ rồi. Tâm chợt mỉm cười, nó nắm chặt tay Cẩm. Mình giờ thế này là đủ lắm rồi, không nên tham lam quá. Tâm đạp nhanh lên, sau lưng Tâm là đầu Cẩm đã tựa hẳn vào lưng nó.

Xe dừng trước ủy ban xã. Cẩm ngạc nhiên chưa hiểu Tâm đưa nàng lên đây làm gì. Tâm lấy trong túi xách cái sổ hộ khẩu. Cẩm ngạc nhiên chưa hiểu chuyện gì. Rồi nàng chợt thấy Tâm lấy ra cả chứng minh thư, rồi còn chứng minh thư của nàng. Cẩm ngờ ngợ điều gì ấy. Cẩm hốt hoảng khi Tâm định đi vào.

– Này, đợi đã. Anh nói em biết cái đã.
– Nói gì em.
– Anh vào xã làm gì.
– Làm giấy đăng ký kết hôn chứ còn gì. Em sắp đẻ con cho anh, chả nhẽ em là người dưng với anh.
– Nhưng chúng ta… em… anh…
– Chúng ta làm sao?
– Em gần bằng tuổi mẹ anh đấy. Anh còn trẻ thế này, anh nên lấy một người cùng tuổi.
– Thế em để cho ai.
– Em… em cứ thế này là được rồi.
– Không, em là người đàn bà của anh. Em là mẹ của con anh. Chúng ta cũng không phải không có tình cảm gì với nhau. Anh xin lỗi vì cũng chả chuẩn bị gì, cũng không cầu hôn gì em. Nhưng anh muốn em làm vợ anh, làm mẹ con anh. Danh chính ngôn thuận. Từ giờ em sẽ không sợ ai nói gì cả. Anh và mẹ sẽ luôn bên em.
– Thế còn tương lai của anh.
– Tương lai của anh là mẹ, em và con. Những mối quan hệ của anh em cũng biết. Anh cũng không muốn kéo theo 1 cô gái vào. Ai có thể chấp nhận anh tiếp tục quan hệ với mấy người đẹp chứ, lại còn có con riêng. Với anh thế là đủ.
– Anh suy nghĩ kỹ đi đấy. Không đến lúc ý lại hối hận.
– Anh chưa bao giờ hối hận, nhất là lúc đến với em.
– Anh…

Mắt Cẩm rung rung nhìn Tâm. Nàng biết Tâm muốn 1 danh phận cho nàng, để nàng không bị ai dè bỉu. Nàng nhìn Tâm, Tâm đang cười tươi rói với nàng. Tâm mới hơn 20, đang độ tuổi đẹp nhất, thích hợp với những cô gái… tuổi con nàng. Giờ Tâm dính phải Cẩm, có con, và đinh kết hôn với Cẩm. Cẩm thấy tai mình ù đi, mũi nóng nóng và nhức, 2 mắt nàng nhòe đi. Tâm vội ôm Cẩm vào lòng, Cẩm òa khóc tu tu. Cẩm đã từng có tất cả, một người chồng, đứa con gái, công việc tốt. Nhưng rồi chồng và nàng li dị, Cẩm đơn chiếc đã hơn chục năm. Mọi mệt mỏi, cô đơn, ngày dài đằng đẵng mỗi khi đêm về giờ tan biến. Giờ mỗi ngày với Cẩm là hy vọng, khấp khởi, vui mừng mỗi khi gặp Tâm, sung sướng đến rã rời mỗi khi làm tình với Tâm, yêu và được yêu. Nàng lại sắp có con, và giờ là sắp kết hôn. Cẩm không biết phải làm sao. Một mặt nàng muốn từ chối, không muốn kéo Tâm vào với mình, người gái già bằng lứa mẹ Tâm. Mặt khác, Cẩm muốn gật đầu ngay, để có thể ngày ngày được ôm ấp Tâm, được sung sướng mỗi khi Tâm đè nàng ra.

Cẩm bối rối không biết nên hay không. Bỗng cằm nàng bị Tâm nâng lên. Tâm nhìn vào đôi mắt bối rối của Cẩm. Nó chợt buồn cười khi thấy cô giáo Cẩm, đã 40 tuổi mà e thẹn, xấu hổ cụp hết cả mắt. Tâm nói khẽ với Cẩm:

– Đừng nghĩ ngợi, làm vợ anh em nhé.
– Vâng.
Cẩm như cái máy, gật đầu cái rụp. Tâm kéo tay Cẩm đi thẳng vào ủy ban. Cẩm cứ mơ mơ màng màng, đến khi ra khỏi ủy ban, ngồi sau xe Tâm mà Cẩm cứ ngỡ là mơ. Cẩm cũng không nhớ mình điền hay ký tên gì nữa. Nhưng Cẩm biết Cẩm giờ đã có chồng. Chồng trẻ của Cẩm, từ giờ Cẩm có thể buông bỏ hết những quá khứ buồn bã, nhưng đêm dài u uất, vật vã. Vì giờ Cẩm sắp có con, và có một người để nhớ đến.

Xe xịch trước cổng nhà Tâm, Cẩm mới hoàn hồn lại. Cẩm chợt xấu hổ, cái cảm giác như con gái sắp về nhà chồng. Cẩm líu díu không muốn vào, nhưng bị Tâm cầm tay kéo vào. Vào đến nhà thì gặp ngay chị Thương. Cẩm chào chị rồi đứng đó cúi gằm mặt. Cẩm đã 40, mà giờ cứ như gái 20 lần đầu ra mắt mẹ chồng. Thương ngạc nhiên nhìn Cẩm, rồi nhìn Tâm. Tâm cực chẳng đã, đành phải giải thích.

– Con vừa đưa Cẩm ra ủy ban làm giấy đăng ký kết hôn.

Thương ngạc nhiên nhìn con rồi nhìn Cẩm. Nàng lặng yên nhìn Tâm. Một cảm giác hài lòng chợt đến với Thương. Con nàng đã trưởng thành, có suy nghĩ chin chắn rồi. Thương tiến lại gần, kéo cả Tâm và Cẩm vào rồi ôm lấy. Cả 3 người ôm lấy nhau.

Tâm ôm 2 người đàn bà của mình trong lòng. Nó cảm thấy thế là mỹ mãn lắm rồi. Còn mỗi Lan nữa, nhưng Lan không thuộc về riêng nó. Tâm dáo dac nhìn quanh, rồi hỏi mẹ:

– Anh chị đi đâu rồi hả mẹ.
– À anh chị đi chợ huyện mua ít đồ về ngay bây giờ. Lúc nãy con đi thì thím sang chào, thím đưa 2 em về.
– Sao đã về rồi ạ. Con tưởng ăn trưa xong thím mới đi ra xe.
– À, thím con bảo không biết chú con ở nhà ra sao. Về sớm để 2 đứa nó nghỉ sớm. Mai còn đi học lại.

Tâm hơi nuối tiếc chưa chào từ biệt Lan. Mai nó đi rồi, có khi sang năm mới về gặp Lan được. Mẹ đưa Cẩm xuống bếp, Tâm lững thững đi vào phòng. Nó chợt nhìn thấy một chiếc hộp nhỏ để trên laptop của nó, chắc là mẹ để đó để nó chú ý. Tâm mở hộp ra, mắt nó sáng lên. Trong đó là một chiếc quần lót string và mẩu giấy:

– Chào Tâm, Lan phải đi trước, không đợi được Tâm về. Tâm vào đó nhớ gọi điện cho Lan. Cố gắng làm công trình này cho thật tốt Tâm nhé. Lan nhớ Tâm và sẽ đợi Tâm. Lan cho Tâm mượn cái quần lót 300 ngày. Nhớ trả Lan đấy.

Tâm cười, nó cầm quần lên hít 1 hơi. Cái mùi lồn của Lan sộc vào mũi nó, đầy đam mê và quến rũ. Tâm cất vội cái hộp vào hành lý. Nó sẽ đem theo để nhớ tới Lan, người thím và là người tình tuyệt vời của nó.

Anh chị một lúc sau thì về, cả hai có vẻ khá ngượng nghịu với sự xuất hiện của Cẩm. Cũng đúng thôi, trước đó cả hai còn xưng cô cháu, giờ Cẩm xuất hiện với tư cách em dâu. Anh Công nhanh chóng bỏ lên nhà rồi ra hàng xóm gặp mấy anh bạn cũ, chị Thanh ở lại ngượng nghịu vẫn xưng cô cháu với Cẩm. Cẩm cười sặc sụa trước câu gọi của chị:

– Thôi, thế này. Dưới bếp này có 3 người đàn bà. Lớn nhất là chị THương, em vẫn gọi chị là chị nhé, không mẹ con gì buồn cười chết. Thanh cứ gọi chị là chị đi, chị hơn em có 14-15 tuổi, mà chị thấy mình còn trẻ thế này mà. Sau này khi nào Thanh có con thì chị gọi Thanh là bác thay con, Thanh gọi chị là cô thay con có được không.

Chị Thanh nhanh nhảu gật đầu, cách gọi này khiến nàng bớt ngượng nghịu. Mẹ thì vỗ đôm đốp vào tay Cẩm khi nàng cứ tìm cách bá vai bá cổ lúc xưng mẹ chồng lúc xưng chị em. Mẹ làm gì chả biết cái kiểu chị em mà cứ nháy nháy mắt, có mà chị em trên giường.

Rồi bữa trưa cũng xong. Cả nhà quây quần bên mâm cơm. Có thằng Tính là vui nhất, nó được chiêu đãi bao nhiêu món. Đôi lúc nó nhìn Cẩm gắp thịt cho Tâm mà che miệng cười đểu, nhưng lại tự nhiên như ruồi cảm ơn chị Cẩm khi được gắp thịt cho. Ở lớp nó cũng học sinh cô giáo Cẩm, quả này không cần học mà đời lên hương rồi.

Ăn xong, Tâm lại đạp xe đưa Cẩm về. Hôm nay là hôm cuối, nó sẽ ở bên Cẩm. Tâm đèo Cẩm đi qua con đê, đang đi Cẩm chợt níu Tâm lại.

– Anh cho em xuống đây.
– Sao lai xuống ở đây.
– Dừng xe, anh cứ dừng đi.

Tâm dừng xe, Cẩm tụt xuống ù chạy xuống triền đê. Tâm vứt xe rồi chạy theo. Nó thấy Cẩm cứ chạy nhanh xuống dưới, có khi nào nàng định… tự tử không. Tâm chạy đến gốc tre sát sông thì bắt được Cẩm. Không kịp hỏi câu nào thì miệng nó đã được áp vào bằng môi Cẩm. Cẩm hôn nó hổn hển vì chạy:

– Ở gốc cây này em đã thụ thai con của chúng ta. Anh có nhớ cái sáng hôm đó không. Em muốn…

error: Content is protected !!