Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Hoàn thành Tâm Chương 113

Chương 113

9:56 sáng – 08/07/2024

Sáng sớm, mọi người hối nhau dậy làm cỗ. Tâm thấy rất khoan khoái. Sau khi về giường nó ngủ một mạch mãi khi thằng Tính gọi nó dậy. Chỉ có điều nó thấy chị Thanh có vẻ mệt mỏi, mắt chị thi thoảng lại liếc trộm nó. Anh Công thì thoảng nhìn nó với ánh mắt bực mình. Tâm cũng chả hiểu tại sao, tối qua anh em còn zô bia vui vẻ, ấy vậy mà….

Mọi việc lại theo guồng quay công việc. Cẩm đến muộn hơn do còn vướng thằng Thuận. Nàng cũng xúm vào làm cỗ, Hiền thi thoảng cũng vào làm khi Tâm rảnh tay trông thằng Thuận. Bữa cỗ cứ ồn ào từ sáng sớm đến mãi trưa khi mọi người đã tan tiệc. Anh Công xin phép đi ngủ không dọn dẹp. Không ai để ý, chỉ anh biết là anh quá mệt sau việc bị vợ bạo hành đêm qua. Miệng Công sặc mùi lồn Thanh, sáng đánh răng súc miệng mãi không hết. Cổ họng anh vẫn còn lợm vị nước lồn vợ, làm Công ăn cỗ không thấy ngon. Từ đó Công ít bú lồn Thanh hơn, vì nó lại làm Công liên tưởng đêm hôm đó.
Thím Lan giúp dọn dẹp qua rồi cũng xin đi nghỉ. Cả sáng làm cỗ quần quật, Lan thấm mệt, cũng do đêm qua bị Tâm vần vò làm háng nàng ê hết, cứ ngồi xổm là không ổn.

Cẩm kéo Tâm qua ôm ấp một lúc thì cũng về với Hiền và thằng Thuận. Nàng trước khi về thì nhéo tay Tâm liên hồi. Cẩm biết tin từ Thương rằng Lan sẽ ở lại 1-2 hôm nữa. Nàng đoán ngay ra Tâm cũng sẽ không về nhà. Từ lúc lấy Tâm, Cẩm nhiễm luôn tính của người vợ có chồng, nàng dần mặc định quyền lợi của mình với cơ thể Tâm. Cẩm yêu cầu Tâm khi Lan về phải giữ sức còn hầu hạ nàng. Tâm méo cả miệng vì cười đáp ứng nàng. Có nhiều người đàn bà cũng không phải quá tốt.

Tâm còn quên mất Hiền. Hiền u sầu khi Cẩm thông báo Tâm chưa về. Hiền kín đáo nhìn Tâm, đêm nay chả biết nàng có ngủ được không.

Buổi chiều là bữa cỗ vét. Thằng Tính đã được mẹ cho phép, tối nay nó và thằng Mạnh được đi chơi đến 10h tối, sau đó nó và thằng Mạnh sẽ ngủ cùng nhau. Sáng mai Lan sẽ đưa 2 đứa ra bến xe lên Hà Nội trước. Thằng Tính vui lắm, cứ gật gù liên tục lời mẹ dặn. Thương nhét 1 đống thứ vào balo cho nó, có lẽ nó cũng chả nhớ lắm.

Anh Công và chị Thanh đáng nhẽ chiều sẽ về Hà Nội sớm. Nhưng anh Công buổi trưa hơi mệt, dù rõ ràng anh không uống nhiều. Anh Công muốn đi luôn, nhưng mẹ muốn để mai đi, sợ anh mệt. Chị Thanh khác hẳn mọi lần, đồng ý với mẹ. Tâm luôn ấn tượng là chị không thích cuộc sống ở quê. Nghe mẹ nói mỗi lần về quê, anh chị cũng không ở quá 3 ngày. Thường lịch về ra sao thì ít khi thay đổi.

Nó chậc lưỡi, vừa tống được thằng Tính đi, đáng nhẽ đem nay nó có thể thỏa thích với mẹ và Lan. Thím nó nghe tin vậy thì cũng bắn tin lại đêm nay thím ngủ bù, háng Lan ê ẩm hết cả. Lan hẹn nó hôm sau phục thù, làm Tâm bật cười.

Trời đã về khuya, mọi người cũng mỏi mệt sau một ngày bận rộn. Tâm tắm xong mát mẻ mọi mỏi mệt tiêu tan hết. Nó đi ra chõng nằm lấy điện thoại nhắn tin cho Cẩm. Ngày hôm nay nó còn chưa bế được thằng Thuận mấy mà cứ phải làm hết việc nọ việc kia. Mẹ đang ngồi tính toán tiền nong còn thiếu mai ra chợ trả cho người ta. Nó vừa nhắn xong chúc mẹ con Cẩm ngủ ngon thì chợt tiếng kêu từ nhà vệ sinh vọng tới. Tâm lật đật chạy vào, cửa trong chốt mất rồi.

– Ai trong nhà tắm đấy.
– Chị….chị Thanh đây. Ai đau quá.
– Chị bị sao à
– Ai….có con cóc….nó ở trong này lúc nào không biết. Chị vô ý dẫm phải nó, chị cố nhấc chân không dẫm phải nó nên bị ngã. Ai…đau quá….
– Chị có sao không. Có đứng dậy được không.
– Ai, đau chân quá.
– Cửa đóng mất rồi. Chị có mở được không.
– Chưa biết được. Để chị ngồi một lúc đã.
– Để em lên gọi anh Công.
– Thôi, anh mệt để yên anh ngủ. Lúc nãy có ai ở công ty gọi, anh trông căng thẳng. Giờ phá giấc ngủ anh khó ngủ lại. Để chị ngồi tí rồi hết thôi.
– Thế chị ngồi nghỉ đi. Em ở ngay ngoài này. Có gì chị gọi em
– Ừ, cảm ơn em.

Tâm ngồi một lúc thì nghe tiếng động ở cửa. Nó đứng dậy, cửa mở ra. Chị Thanh đứng đó, quần áo ướt nhẹp 1 bên. Chân chị đang đứng lò cò, mặt hơi tái.

– Chị bị sái chân à.
– Không biết, nhưng đau chân, cả hông nữa. Lúc ý chị cố ý không dẫm phải nó, chân nghiêng đi sang bên. Thế nào sàn trơn chị không đứng vững nên ngã sang bên.
– Để em đỡ chị.

Tâm tiến tới cạnh chị, khom người xuống để chị vịn vào vai nó. Tay nó bám vào gần nách chị. Giờ nó mới để ý chị mặc 1 cái váy ngủ màu trắng đến đầu gối. Bình thường không có gì, nhưng khi nước vào thì cái váy như trong suốt dính vào người chị. Nó chợt thấy một phần vú chị qua lớp váy bị ướt. Bầu vú căng tròn với cái núm vú nho nhỏ.

Chị chợt quay sang nhìn nó, có lẽ chị biết nó nhìn. Nó giả vờ ho rồi dìu chị đi từng bước một. Đi đến cái chõng tre trước sân thì chị ra hiệu cho nó dừng lại. Chị vịn tay nó rồi ngồi phịch xuống.

– CHo chị nghỉ tí, mỏi chân quá.
– Chị thử duỗi các ngón chân xem.
– Để chị xem….ai….hơi đau…
– Chắc bị gân rồi chị. Lúc ý chị không bật đèn hay sao mà không nhìn thấy con cóc.
– Chị có, mà chị bật đèn xong chạy vào luôn. Chả hiểu hôm nay ăn gì, tự nhiên chị đang chuẩn bị ngủ thì đau bụng quá. Thế nên chị mới không kịp tránh.
– Thế chị đã đi chưa.
– Haha…em nói chị mới nhớ. Đau quá nên tụt mất cơn đau bụng.
– Chị đợi đây, em vào lấy cục đá em chườm chân đã cho đỡ sưng.
– Ừ, bong gân chắc phải chườm lạnh.

Tâm chạy vào lấy đá cho vào túi vải xô trong phòng. Mẹ đã ngủ từ lúc nào, bên cạnh vẫn còn giấy bút tính toán. Tâm đặt mẹ ngay ngắn lại, nó thấy thương mẹ quá. Cái trò cỗ bàn mời cả họ cả làng thế này thật là mệt. Chỉ là trả nợ miệng nhau mà thôi. Nó đi ra thì chị kêu ngay:

– Sao lâu thế em.
– Em vào lấy tấm vải xô bọc đá trong phòng mẹ. Em thấy mẹ ngủ quên nên đặt mẹ nằm cho thoải mái.
– Mấy cái trò cỗ bàn này mệt em nhỉ. Chị được ưu tiên làm mấy món nhẹ nhàng mà còn mỏi hết cả vai và lưng. Chị không quen ngồi xổm nên đứng làm, giờ đau hết bắp chân đây. Mọi khi anh Công còn bóp, giờ anh ý ngủ chả ai đấm bóp cả. Sau này chị mà có làm cỗ thì chỉ mời anh em thân thuộc, chứ làm mà mời cả làng thế này chết mất.
– Tục làng nó thế. Chứ chả ai thích cả. Chị để em chườm xem có đỡ không.

Tâm cúi xuống lấy đá chườm vào chân chị. Chỗ gần cổ chân có hơi sưng, nhưng có lẽ không nặng. Bàn tay nó cầm lấy chân chị, bàn chân nhỏ nhắn mềm mại. Dưới ánh trăng đêm và ánh đèn sặc khẩn cấp, chân chị trông trắng một cách kỳ lạ. Bàn chân như không xương với các ngón chân dài vừa tầm, cả bàn chân hài hòa, khá là đẹp. Nó nhớ tới bàn chân thím nó, cũng từa tựa như thế này. Có lẽ những người phụ nữ gia đình khá giả không phải lao động nhiều có điều kiện chăm sóc cơ thể tốt thì phải, chân mẹ nó không được thế này, dù mặt mẹ khi trẻ có lẽ chị Thanh không bì nổi.

Bàn tay nó kết hợp túi đá xoa nắn bàn chân chị. Nó đôi lúc thấy chị khẽ rên, nhưng có lẽ không đau lắm, vì nó làm không mạnh tay lắm. Nó làm một lúc thì bỏ tay khỏi chân chị:

– Chắc cũng được rồi chị à. Để mai ngủ dậy xem thế nào. Chắc mai anh Công phải cõng chị rồi.
– Cho anh ý cõng. Bình thường chị nhờ anh ý toàn kêu mệt. Mai cho tập thể dục tí. Mà…em bóp chị dễ chịu lắm. Hay em bóp thêm cho chị một lúc nữa, còn bên chân này nữa.
– Vâng, thế cũng được.

Nó không dùng đá chườm nữa, mà dùng hai tay xoa bóp bàn chân chị. Đôi bàn tay rắn chắc nhẹ nhàng bóp khắp bàn chân chị. Nghe tiếng chị rên vì sướng nó chợt mạnh dạn hơn. Bàn tay nó bóp cao lên, tới chỗ bắp chân chị. Bắp chân chị thon thon, da chân chị thật mịn màng và mỏng manh như da em bé. Nó nói vậy vì da chị sờ gần giống da thằng Thuận con nó. Chị chợt rên to khi bàn tay nó bóp tới kheo chân chị.

– Em làm mạnh chị đau à.
– Không, thoải mái quá. Chị đứng cả sáng nên chân mỏi ghê. Em cứ bóp đi.

Tâm lại tiếp tục bóp, bàn tay nó vừa xoa bóp vừa cảm nhận sự mềm mại của chân chị. Nó chuyển qua chân kia, chị Thanh rên nhẹ khi bàn tay nó như bóp đúng huyệt của chị. Chợt chị nâng chân lên, nằm hẳn ra chõng.

– Chị nằm cho đỡ mỏi, em cứ bóp đi.

Nó ngồi bên chõng, tiếp tục bóp chân cho chị. Nhưng giờ nó không tập trung hết sức được nữa. Cái đèn sạc khẩn cấp bên cạnh chiếu rõ sáng, làm thân hình chị, nhất là những khoảng váy bị ướt. Da thịt chị hiện ra trước mắt nó, một phần đùi trên, cao hơn nữa là bên hông chị. Nó chợt không thấy cái viền quần lót đâu cả. Con mắt liếc qua giữa 2 đùi chị, cái váy vẫn khô nên chỉ là một khoảng sáng khó nhìn. Nó nuốt nước bọt, đôi tay không tự chủ được mà bóp lên trên kheo chân, phạm vi đùi dưới. Chị rên lên khe khẽ:

– Thoải mái quá…ư….bóp đi em…

Tâm cũng mơ hồ. Nó cũng không ý thức rõ được mình lúc này, nhưng đôi bàn tay cứ bóp quanh đùi dưới của chị. Bàn tay mò vào đùi sau của chị xoa bóp. Chị chợt co chân lên để bàn tay nó bóp cho dễ. Tim nó chợt hô hấp nặng nề, con chim chợt cửng hẳn lên. Vì chị co chân lên làm cái váy bị kéo cao lên, khu vườn địa đang bí ẩn của chị chợt thấp thoáng trong mắt nó. Không rõ ràng lắm vì chỉ hé lộ đôi chút, nhưng ánh đèn chiếu ngay gần làm nó thấp thoáng thấy cô bé của chị, cái mồng đốc với cao và dài, bên dưới chưa nhìn rõ vì bị vướng chân chị.

Nó hơi dùng tay kéo chân chị dạng ra, đào nguyên ở ngay tầm mắt. Hai mép lồn bé nhỏ hồng, xung quanh được cạo nhẵn nhụi. Cái lỗ lồn hấp háy như đang hô hấp trước mắt nó. Nó như không tự chủ muốn chúi đầu vào đó mà mút mát. Thời gian như dừng lại, mọi thứ như đứng yên, chỉ có đôi mắt đang chăm chú nhìn vào động tơ thần bí. Cái miệng mấp máy, như đang đợi tín hiệu để áp vào 2 môi hồng hào bên dưới.

Chợt bàn tay vô thức bóp lên cao, lùa vào bắp đùi trên của chị. Chị chợt rên to làm nó giật mình. Nó giờ mới ý thức được mình đang làm gì. Mặt nó đỏ bừng, nhìn chị ấp úng.

– Em…em xin lỗi….em không cố ý….
– Không sao, chỗ ý chắc lúc nãy bị ngã nên hơi đau.
– Vâng, nhưng ý em là….
– Ý em là mắt em đang nhìn cô bé của chị phải không.
– Vâng, em xin lỗi…em không tự chủ được….
– Cô bé của chị có đẹp không.
– Đẹp lắm chị, hồng hào kín khít.
– Từ trước giờ em đã thấy của ai đẹp như thế chưa.
– Chưa chị, đây là lần đầu em thấy bướm hồng hào thế này.
– Chị cũng đoán thế. Của chị chắc do gen di truyền từ mẹ chị. Đàn bà việt ít ai hồng đẹp như chị. Em có biết nhìn thế là không được không. Giọng chị nhẹ nhàng, không có ý bắt tội nó gì cả.
– Em xin lỗi….
– Do chị một phần. Ở nhà chị hay không mặc đồ lót. Lúc nãy đi ngủ nên chị cởi ra, mà tự dưng đau bụng quá nên chạy thẳng ra. Ai nghĩ đâu bị ngã rồi em bóp chân cho chị. Lần này chị tha nhé, không có lần sau.
– Vâng.
– Em bóp tiếp đi. Mạn đùi gần hông bị ngã nên hơi đau. Em bóp nhẹ thôi.

Nó vâng dạ rồi tiếp tục bóp. Nhưng chị không có ý khép chân lại hay sao mà cứ để đó. Cái chân kia còn như choãi thêm ra, để lồn chị lộ hẳn ra trước mắt nó. Tâm như ngửi thấy mùi hương nồng đâu đó như phảng phất đập vào mũi. Nó hơi hít mùi, cái đầu bất giác chúi xuống….háng chị. Đó là nơi bắt đầu của mùi hương đó. Bất chợt không để ý, con chim cương tức của nó chạm vào bàn chân chị đang để trên đùi nó. Nó giật mình, nhưng chị chả phản ứng gì mà vẫn hơi nhắm mắt. Đôi bàn tay tiếp tục xoa bóp dọc chân chị, đôi khi mon men tới đùi trên gần háng chị. Con chim mỗi lần nó khom người là lại cọ sát vào bàn chân chị. Dù chỉ qua lớp quần đùi nhưng nó thấy thật dễ chịu. Đôi lúc nó còn ảo giác rằng chân chị như ép vào chim nó, các ngón chân như vuốt ve chim nó.

Cả hai con người im lặng, dường như mọi việc vẫn bình thường. Nhưng cơn bão lòng đang dần lớn. Chị chợt rút chân lại, mở mắt nhìn nó. Hai chân vẫn dạng ra trong tầm mắt nó.

– Em bóp phía sau gần hông cho chị nhé.
– Vâng.

Chị nằm úp lại. Cái váy được chị chủ động vén cao lên. Cặp mông tròn đầy đặn lộ ra trước mắt nó. Nó nuốt nước bọt. Mông chị đẹp quá, rồi cái háng chị vẫn dạng ra để lộ cái lồn như chờ đợi nó. Tâm chỉ muốn nằm lên, nhét con chim vào cái lồn ấy, thỏa mãn cả chị và nó. Nhưng nó biết nếu bước qua lằn ranh đó sẽ không trở lại được, còn anh trai nó nữa. Nó kìm chế dục vọng trong người, nhích người len cao sát mông chị, bàn tay bắt đầu xoa bóp đùi sau và hông chị. Chị rên khe khẽ, không hiểu đau hay sướng:

– Có mạnh quá không chị.
– Không, lực vừa phải. Dễ chịu lắm. Em bóp cả bên mông ý cho chị.
– Vâng. Nhưng mà nguy hiểm lắm.
– Sao nguy hiểm.
– Em sợ không kiềm chế được.
– Không kiềm chế được thì làm sao.
– THì…em ….. làm chuyện có lỗi với anh Công.
– Chị cũng không muốn làm chuyện có lỗi với anh. Nhưng đây là em xoa bóp cho chị đỡ đau. Dùng tay thôi. Đêm nay em làm gì cũng được, chị cho.
– Có được không chị.
– Chị nói vậy mà em còn hỏi. Em làm chị xấu hổ quá.

Tâm không nói nữa. Bàn tay nó thôi xoa bóp hông chị, mà lần mò lên cái mông chị. Mông chị đẹp và mịn không tì vết. Không giống mông đàn bà của nó, chỉ có mông Lan, dì Sương và Thảo Nguyên là còn mịn. Có lẽ mẹ và Cẩm hay ai khác đều bận rộn với cuộc sống, không ai có thời gian chăm sóc nhiều đến mình. Bàn tay nó xoa bóp nhẹ lên mông chị, da mông đàn hồi rất tốt. Hai bàn tay cứ xoa khắp mông chị, vuốt nhẹ bắp đùi sau, vuốt qua đùi bên rồi lướt tới sát bẹn. Chị rên nhẹ lên khi tay nó gần chạm vào cái cấm cung của chị. Vườn đào khẽ hấp háy như đang bảo tay nó cho vào đi.

Bàn tay lại làm một vòng rồi một vòng như vậy, nhưng đôi lúc các ngón tay khẽ vuốt ve gần mép lồn chị. CHị nhướng mông lên như muốn tay nó miết vào lồn chị. Nó cũng muốn lắm, nhưng nó phải kiềm chế. Nó và chị như đang chơi một trò chơi nguy hiểm. Ai cũng biết điểm dừng nhưng có ai ý thức được sẽ phải dừng lại. Chị chợt túm lấy tay nó, khẽ bảo:

– Đừng vờn chị nữa, cho tay vào cô bé của chị đi.

Nó vuốt ve bàn tay nhỏ nhắn mịn màng của chị. Các ngón tay vuốt ve, đan vào ngón tay chị. Chị để yên cho nó làm. Chợt nó giữ hông rồi lật chị lại. Chị xoay người lại , cái lồn chị tênh hênh ngay trước mắt nó. Một ngón tay nhanh chóng chạm tới cửa lồn chị, rồi chầm chậm chui dần vào. Vách lồn chị như hân hoan chào đón nó. Vách lồn bóp nhẹ lấy ngón tay nó. Chị rên một tiếng thật dài nhưng nho nhỏ, khi ngón tay nó đâm sâu vào lồn chị. Hai chân chị dạng ra, cái váy được kéo cao tới bụng lộ ra cái bụng phẳng phiu trắng ngần với lỗ rốn thật đẹp.

Giờ nó mới nhìn kỹ được mồng đốc chị. Mồng đốc nhô cao hơn của mẹ, hồng hồng với những nếp da mỏng. Phía cuối sát lồn là cái hột le lộ rõ to như hạt đỗ. Ngón tay nó khẽ vuốt ve dọc mồng đốc rồi xoa nhẹ quanh hột le. Chị rên lên, ưỡn mông lên hưởng ứng tay nó. Tâm áp người sát người chị, tay nó kéo chân chị rộng ra. Hai bàn tay áp hẳn vào lồn chị, ngón thì thọc ra vào cái lồn khít khao ấm nóng, ngón vì massage hột le chị. Thanh thở hổn hển, cái mông chị cứ nhấp nhô lên xuống vì bị nó kích thích. Tâm chợt rút ngón tay ra. Thanh đang chấp chới vì trống rỗng nơi lồn thì lồn nàng bị xâm chiếm lại bởi ngón tay nó. Không phải một mà là hai ngón. Vách lồn bị nong ra khít khao bóp chặt 2 ngón tay nó. hai ngón tay liên tục chọc vào sâu trong lồn Thanh, ngón tay cong lên móc vào thành trên vách lồn, miết qua điểm G của Thanh. Thanh rú lên, tay bấu chặt lấy cẳng tay thằng Tâm. Tâm mặc kệ, tay móc càng mạnh vào điểm G của Thanh, tay kia thì xoa quanh hột le, càng nhanh và mạnh.

Thanh ưỡn người, lúc mông lúc ngực, người nàng như có cơn sóng đang lớn dần. Công cũng dùng tay kích thích nàng, thậm chí day hột le nàng. Nhưng sao không sướng bằng, Thanh như thấy những cơn sóng sắp đưa nàng lên đỉnh, cao.. cao hơn nữa.

Ngón tay Tâm chợt không chọc nữa mà móc mà day mạnh trong điểm G. Thanh rú lên, cái lồn bóp chặt lấy ngón tay Tâm. Nước lồn như những dòng suối nhỏ dần tụ lại thành sông, từng tia từng tia xối xả trong lồn Thanh. Cái mông Thanh ưỡn hẳn lên, 2 chân chống mạnh xuống chõng. Tâm rút ngón tay ra, một dòng nước theo tay nó chảy xuống cái chõng che. Thanh nện mông phịch xuống chõng, cái lồn giật giật liên hồi.

Tâm liếm mép, nó nhìn cái lồn ngay trước mắt với đầy ước muốn. Nhưng nó biết không ăn được. Cái gì không ăn được thì càng thèm, có lẽ tâm lý của Adam và Eva chính là thế. Khi mà nó chuẩn bị lui lại thì 2 chân Thanh bỗng đu lên quặp lấy cổ nó kéo xuống. Tâm mừng rỡ áp hẳn cái mặt vào lồn Thanh, cái miệng tham lam ngoạm lấy cái lồn hồng hào đầy nước. Cái lưỡi dài ram rám làm từng đường liếm láp dọc khe lồn. Nước lồn Thanh ra bao nhiêu nó liếm hết bấy nhiêu. Thanh dùng tay rịt chặt đầu nó vào lồn mình. Đôi lúc nàng sướng quá, tay bứt mạnh tóc làm nó đau nhói đầu. Nhưng can hệ gì, cơ hội này ngàn năm có một. Cái miệng và cái lưỡi vẫn liên tục khai phá cái lồn Thanh, cái lưỡi làm một đường từ hột le tới cửa lồn, rồi chui sâu vào cái hang động mới mẻ mà ngoáy mà chọt. Thanh cứ hẩy lồn liên tục vào mặt Tâm, sướng, sao có thể sướng thế. Nếu có thể để nó nhét con chim vào lồn mình thì…. Thanh không dám nghĩ tiếp. Nàng cũng biết chỉ có thể thế này đã vượt ranh rới nhiều lắm rồi, không thể thêm nữa. Thanh dùng hết sức đẩy đầu nó ra, với một tiếc nuối vô cùng tận.

– Hơ…hơ…thế này thôi em nhé…chị sướng lắm….nhưng làm tiếp chị sợ không kiềm chế được mất….sẽ có lỗi với anh Công mất.
– Vâng…với em thế cũng tuyệt vời lắm rồi. Em có thể….hôn nó lần cuối không.
– Lần cuối thôi nhé.

Thanh mặt ửng hồng, khẽ gật đầu đồng ý. Nàng cũng muốn lắm, muốn nó áp vào mình, nó đè lên mình. Nhưng không thể. Cái miệng nó chợt ngoạm vào lồn Thanh. Thanh há hốc vì cơn sướng như điên dại. Nó đang cưỡng hôn lồn nàng. Cái miệng nó thực sự hôn lồn nàng, nụ hôn kiểu Pháp. Cái lưỡi nó ngoáy mạnh vào lồn nàng như tìm lưỡi, nhưng sao mà có. Nụ hôn chợt chấm dứt bất ngờ, làm Thanh chống chếnh. Một nỗi buồn man mác chợt ập đến, Thanh chợt rưng rưng nước mắt. Nàng đã kìm cương trước vực thẳm, nhưng dường như Thanh vừa vuột mất cái gì đó.

Hai con người không ai nói với ai câu nào nữa. Mọi chuyện tự hiểu. Tâm dìu Thanh vào phòng, anh Công có vẻ vẫn ngáy đều chả hay biết. Chị Thanh đã nằm xuống giường mà anh vẫn ngáy ro ro. Nó chợt luyến tiếc, bàn tay vẫn đang nắm tay chị không nỡ buông. Nó thấy chị cũng vậy, ngón tay móc chặt vào tay nó như không muốn nó rời đi. Nó chợt liều lĩnh, cúi xuống áp chặt môi vào môi chị. Nó đặt nụ hôn đầy luyến tiếc và chia tay với chị thật nhanh, bàn tay trước khi rời đi khẽ ép chặt vào lồn chị. Cái lồn như hẩy lên áp vào tay nó không muốn rời. Cánh cửa phòng đóng lại, Thanh cứ mãi nhìn qua cánh cửa. Biết đâu nó lại mở ra. Bàn tay vô thức chạm vào mu lồn, cảm nhận đâu đây như bàn tay nó vừa áp vào lồn nàng.

error: Content is protected !!