Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Hoàn thành Tâm Chương 117

Chương 117

9:59 sáng – 08/07/2024

Tâm chưa ra nhưng cũng thấm mệt. Nó cứ để nguyên con chim trong lồn Cẩm rồi thiếp dần đi khi tiếng ngáy nhè nhẹ của Cẩm bên tai nó. Nửa đêm, nó quàng tay qua không thấy Cẩm. Theo bản năng nó quờ quạng, Cẩm tự nhiên nằm xa nó. Nó nhích lại, ôm lấy Cẩm. Một mùi thơm nhẹ nhàng từ người Cẩm toát ra bay vào mũi nó. Tâm dí hông vào sau Cẩm, bàn tay chợt quàng qua bóp vào vú Cẩm. Cẩm dường như mặc quần áo, bàn tay nó thản nhiên luồn vào bên trong bóp vú Cẩm. Tự nhiên nó thấy vú Cẩm vừa bàn tay nó, và cứng lạ. Những ngón tay mân mê cái vú cứng và đàn hồi thật lạ lẫm, cái núm ti như bé lại. Điều mới mẻ như kích thích nó, con chim dần cương lên đâm vào dưới mông Cẩm.

Mông Cẩm nhíu lại, nó thấy người Cẩm như cứng đờ. Đầu óc nó vẫn mơ mơ màng màng không hiểu rõ, cũng không đủ tỉnh táo để phân tích. Bàn tay tọt vào trong quần tìm mông nàng mà bóp. Tay Cẩm chợt giữ tay nó lại cố rút ra. Tâm dí miệng nó vào gáy Cẩm, hôn lên gáy nàng. Tay nó rút khỏi mông Cẩm, người nó chồm lên người Cẩm. Cái miệng không cần sáng tối cũng tìm tới được môi Cẩm, áp chặt vào. Cẩm ấn tay như muốn đẩy nó ra, nhưng lực đẩy cũng chưa đủ mạnh. Nàng đang ngái ngủ hay sao mà không muốn nó yêu, hay tối qua 2 lần lên đỉnh là đủ mệt rồi. Nó cũng chả nghĩ được, cái lưỡi cậy răng Cẩm ra chui vào khoang miệng.

Cẩm ú ớ trong miệng, nhưng cái lưỡi tinh quái và điêu luyện của nó nhanh chóng xoắn lấy lưỡi nàng, hướng lưỡi Cẩm đi theo những tiết tấu của nó. Cẩm dần an tĩnh lại, lưỡi nàng và nó dần quyện vào nhau. Cẩm có vẻ tính táo lại hay sao mà dần phản ứng với nụ hôn của nó. Đôi môi nàng hôm nay sao ngờ ngệch đến vậy, hôn nó thật vụng về. Tâm áp môi vào Cẩm, đưa nàng vào nụ hôn kiểu Pháp, sâu lắng và đê mê. Cẩm vòng tay ôm chặt cổ nó, cuốn theo nụ hôn với nó. Bàn tay nó dù tỉnh hay mê vẫn biết đường chui vào trong áo, vần vò cặp vú mới lạ. Ngực Cẩm ưỡn lên, hưởng ứng bàn tay nó. Người nàng vặn vẹo theo nhịp tay nó, lưỡi nàng như cuốn chặt hơn lưỡi nó. Cơ thể nó hơi nhích ra, tạo điều kiện cho bàn tay còn lại luồn vào trong quần Cẩm. Những ngón tay dường như khám phá ra một thiên đường mới đầy mới lạ.

Cẩm chợt rên nhẹ trong miệng khi tay nó lướt vào khe lồn nàng. Nó hơi ngạc nhiên với cái lồn có vẻ hơi khác, nhưng những ngón tay vẫn mải miết dọc khe lồn kích thích nàng. Cẩm ưỡn háng lên để tay nó dí vào sâu hơn, miết mạnh hơn. Những ngón tay chợt tìm thấy hột le nàng, móc móc khều khều nhẹ. Cẩm bấu chặt người nó, nàng như bị kích thích mạnh. Tay nó cứ trêu đùa bỡn cợt với hột le và lồn nàng. Môi nàng và nó đã dứt ra khỏi nụ hôn Pháp, nhưng đôi môi nó đang vục vào cổ nàng. Sao tự nhiên Cẩm lại có mùi thơm khác, nhẹ nhàng và cũng có chút quen thuộc. Cẩm cứ thở hắt ra khi đôi môi nó lang thang trên cổ nàng.

Cái lưỡi nó chợt nhọn lại, liếm vào lỗ tai nàng. Cẩm rùng mình rên khẽ. Nàng vẫn vậy, thích liếm tai. Nó chợt nhận thấy khe lồn Cẩm đẫm nước khi ngón tay miết xuống. Những ngón tay cứ xoa đống nước nhờn đấy quanh lồn, kích thích Cẩm hơn nữa. Áo Cẩm đã bị vạch lên, để nó khám phá ngực nàng. Sao khác quá, gọn gàng hơn chứ không quá to và hơi xệ xuống. Bầu ngực rắn chắc lạ, thích quá. Nó mải miết ngậm vú nàng, người Cẩm cứ rung rung lên theo cái lưỡi và miệng nó. Mỗi lần cái lưỡi làm 1 đường quét qua núm vú là Cẩm ưỡn cả người lên, nó thậm chí thấy lồn Cẩm hơi giật giật.

Không chờ đợi nữa, nó ngồi dậy kéo quần Cẩm xuống. Cái quần nhanh chóng bị tụt ra, chỉ còn cái quần lót vẫn vướng lại nơi đầu gối.

– Không….đừng anh. Đừng cho vào….em sợ.

Tiếng nói đập vào tai như làm nó tỉnh táo. Nó hơi sững lại, đầu óc dần vận hành, máu lên não có vẻ nhanh hơn. Nó với người bật công tắc đèn. Người đàn bà nó vừa vần vò không phải là Cầm mà là Hiền. Nó choáng, sao lại thế này. Nó nhìn quanh, vẫn là căn phòng của Cẩm và nó. Hiền ôm mặt không muốn nó nhìn. Vú nàng, mu nàng, đùi nàng vẫn phơi ra trước mắt nó.

– Sao em lại….nằm đây.
– Em….thằng Thuận nó đái dầm. Em không còn chỗ. Mẹ bảo em qua nằm tạm bên này.
– Sao mẹ con thằng Thuận không qua đây.
– Lúc ý nó đang bú mẹ, nên mẹ không dứt nó ra bế được.
– Anh….anh xin lỗi. Anh cứ tưởng em là Cẩm.

Hiền không nói gì. Nàng cứ nhìn nó. Đôi mắt ấy không có sự tức giận. Có đôi chút xấu hổ, lại có chút vui và sự nồng nàn âu yếm. Tâm hơi ngờ ngợ điều gì đó. Nó nhìn thân hình tuyệt mĩ bên dưới, con chim vẫn phản ứng mãnh liệt muốn công chiếm cái thân thể này. Nhưng lí trí bảo nó nên dừng lại. Nó hơi bối rối, không biết nên nói gì. Cảnh tượng giữa hai người thật mập mờ.

Chợt tiếng bước chân nhẹ vang nơi cửa phòng. Cẩm đang đứng đó, nhìn nó khỏa thân và Hiền cũng đang thật lộ ra nhiều chỗ. Mặt nó hơi tái, chưa biết giải thích sao. Hiền vội kéo áo xuống. Bàn tay kéo mạnh cái quần lót vào đúng vị trí. Hiền vọt dậy lách qua Cẩm đi ra ngoài.

Cẩm liếc nó, ánh mắt dò hỏi có chút phán xét. Tâm thật sự bối rối, đúng là nó có phần vô can. Tâm gãi gãi cái đầu cắt cua, cười gượng với Cẩm:

– Anh không biết giải thích sao. Nhưng đúng là anh nhầm Hiền với em.
– Thì đúng quá, hai mẹ con em giống nhau mà. Anh nhầm như thế nào.
– Anh….anh mới hôn và sờ…cô ấy.

Cẩm tiến tới bên Tâm, cái mắt gườm gườm chưa ra đòn. Nó càng thêm sợ. Tay Cẩm cầm lấy tay nó đưa vào mũi. Nàng ngửi ngửi rồi cười:

– Tay anh đầy mùi, nhưng không phải mùi lồn em.
– Anh xin lỗi, anh mơ mơ màng màng nên chả phân biệt được.
– Vậy hai người tới đâu rồi.
– Làm…làm gì mà tới đâu. Chỉ tới đó thôi.
– Nếu anh vẫn mơ màng, anh có làm tiếp không.

Cẩm đặt tay tựa lên vai nó, bàn tay còn lại vuốt ve con chim vẫn cứng đơ của nó. Tâm sợ sợ cái cảm giác người đàn bà không tỏ ra tức giận thế này. Nhưng đúng là nó không cố ý. Nó nhìn Cẩm, hồi lâu mới nói:

– Có lẽ không, vì cô ấy khác em. Lúc nhét vào sẽ biết ngay. Anh chắc sẽ đủ tỉnh táo để dừng lại.
– Nếu Hiền nó đồng ý, anh có muốn không.
– Sao có thể được.
– Nếu, em đang nói nếu.

Cẩm chợt đẩy nó ngã ra giường. Áo và quần nàng nhanh chóng bị tụt xuống. Quần ngồi lên người nó, bàn tay khẽ cầm chim nó ấn vào lồn mình. Cái lồn chả cần kích thích cũng ẩm ướt, đủ để chim nó chầm chậm vào. Cẩm khẽ rên lên, mông sàng sẩy để con cặc nhích vào cho dễ. Lồn Cẩm ấm nóng khít lấy chim nó. Nàng bắt đầu ngoáy cái mông, hẩy tới hẩy lui trên người nó:

– Để em tra khảo anh. Dám ngủ cùng gái lạ, còn là con gái em.
– Anh không cố ý.
– Giờ anh ngủ rồi. Anh tính sao.
– Anh chưa…. mới chỉ….
– Thế cũng vần vò con người ta rồi. Anh thấy Hiền thế nào. Nếu anh muốn, hai mẹ con em sẽ hầu hạ anh, làm vợ anh.

Tâm sững người khi nghe Cẩm nói. Cái lồn vẫn đang sàng sẩy miết chặt thân cặc. Cổ tử cung nàng đang mải miết mơn trớn cặc nó. Tâm có chút kích thích khi nghe Cẩm nói, nhưng vẫn có chút gợn trong lòng nó. Cảm thấy sao sao đó.

– Em nói thật…ư….ư….cặc anh chọc vào tử cung…sướng quá….ư…ư….em muốn Hiền cũng làm vợ anh. Để em và con đều được hầu hạ anh …ư… làm vợ anh … ư… được anh làm cho sung sướng.
– Không phải chúng ta đã nói rồi sao.
– Không….ư…ư…nghe em…em là đàn bà…ư…em biết….Anh là người chồng tuyệt vời…ư….Sướng quá….ư…

Cẩm thôi sàng mông mà ngừng lại. Cái lồn vẫn đang co bóp chim nó. Nàng nhìn sâu vào mắt nó, thỏ thẻ:

– Em biết anh còn e ngại cái gì. Nhưng em là đàn bà, và em hiểu rõ con mình. Em thực sự có chút ích kỷ nghĩ cho em, thằng Thuận, và cả cái Hiền. Nhưng em biết anh sẽ mang lại hạnh phúc cho tất cả. Em và chị Thương có thể bầu bạn bên anh đến già. Nhưng nếu có thể làm vợ theo anh đến già đúng nghĩa, hầu hạ, chăm sóc anh, thỏa mãn anh thì cần một người vợ trẻ hơn. Em muốn đó là con gái em. Nó là người thế nào anh biết rõ. Ngoại hình hay tính tình đều ổn cả. Anh đã chấp nhận được em, thì hãy chấp nhận cả nó. Anh có thể làm chồng chị Thương, thì sao không thể làm chồng nó. Hiền nó cũng có tình cảm với anh, em biết chắc. Hai người cứ từ từ vun đắp tình cảm, điều này em nghĩ không có vấn đề gì cả. Em cũng nói qua với chị Thương, chị đồng ý với em rồi. Anh phải có vợ thực sự, đó là điều anh phải làm. Không được cãi em và chị Thương nữa. Cái Hiền nó sẽ không có vấn đề gì với chị Thương, em và chị Thương, thậm chí cái Lan có thể vẫn được bên anh. Nhưng ngoài ra ai chấp nhận mối quan hệ kiểu này. Đúng không.
– Đợi đã. Em nói vậy….là Hiền đã biết anh và mẹ….
– Vâng, em đã nói cho con biết.
– Sao em lại nói ra. Em phải nói với anh đã chứ.
– Em xin lỗi. Do em quá ích kỷ.

Cẩm nằm xuống trên người Tâm. Đầu nàng gác nơi cổ nó, má cứ dụi vào ngực nó làm nũng. Đôi tay Cẩm tìm tay nó, nắm chặt tay nó lại như sợ nó giận đi mất.

– Em biết anh không muốn nhiều người biết chuyện này. Nhưng cái Hiền là con em, em biết tính nó. Nó không nói ra đâu. Hơn nữa khi em hỏi chị Thương thì chị cũng không hẳn phản đối. Lúc em nói thì Hiền hơi shock. Mất nửa buổi thì em mới nói chuyện tiếp với nó. Hiền cũng thông cảm với chị Thương. Chị Thương và em hai số phận nhưng cùng hoàn cảnh, đều được anh yêu thương. Em thấy nó cũng có cảm tình với anh. Nó chưa nói nhưng cũng không phản đối việc anh và chị Thương. Vì thế em xin anh cho mẹ con em cơ hội. Xin anh bỏ qua sự ích kỷ muốn được vẹn toàn của em, anh và cái Hiền thử xem có thể tiến tới hay không.
– Nhưng thế có vẻ loạn. Anh và Hiền cũng chưa có liên hệ tình cảm gì cả.
– Em nói anh nghe em này. Anh xem mối quan hệ với anh và em là gì, vai vế như cô cháu. Với chị Thương thì là mẹ con, với cái Lan thì là thím cháu. Không loạn à. Em và cái Hiền cùng chung một chồng có gì mà loạn. Nếu anh và cái Hiền nên được vợ chồng thì chị Thương và em sẽ là mẹ đẻ mẹ vợ ở cùng anh. Đôi khi cái Lan qua chơi cũng không ai dị nghị gì. Anh cũng có được người vợ thực sự theo anh đến tuổi già.
– Anh thấy có vẻ không công bằng với Hiền. Cô ấy đáng được nhiều hơn thế.
– Con em được vậy em thì mất sao. Về tình cảm, em nói thật là em và chị Thương trải đời hơn anh, đúng không. Chúng em biết đàn bà khi lấy chồng thực sự cần gì. Lúc yêu đương chỉ lãng mạn thế thôi, khi lấy xong tất cả những gì chúng em muốn rất đơn giản. Chồng chung thủy, quan tâm đến vợ, thỏa mãn vợ, cùng nhau xây dựng gia đình. Chứ cũng không hẳn cần hoa nến hay quà cáp gì cả, đó chỉ là gia vị thôi. Anh xem….cái của anh trong em vẫn còn cưng cứng chưa xìu, anh nghĩ mấy người đàn bà chúng em chắc đủ để anh dùng. Kinh tế anh lo được cho vợ con, thi thoảng đỡ đần việc nhà bóp chân cho vợ, với em đó là yêu. Cái Hiền cũng có cảm tình với anh, nên việc vun đắp tình cảm theo em là không phải không được.
– Tự nhiên em đặt anh vào tình huống thế này….
– Anh, anh nghe em nhé. Em không muốn gì hơn, chỉ muốn anh cho anh một cơ hội, cho Hiền một cơ hội, cho em một cơ hội có được không. Nếu không thành thì coi như không có duyên. Anh nhé.

Nhìn cái gật đầu hơi miễn cưỡng của Tâm mà Cẩm vui sướng quá đỗi. Đàn ông mà, mình sẽ có cách làm Tâm dính vào cái Hiền. Ánh mắt Cẩm rạng rỡ, nhưng sâu kín lại có đôi chút ghen tuông. Cẩm áp môi vào Tâm, lưỡi nàng lùa qua tìm lưỡi nó. Cái lồn chủ động co bóp hòng đánh thức con cặc đang chỉ mới cứng phân nửa. Những màn cụp lạc dần diễn ra, những âm thanh rên rỉ của Cẩm như lớn hơn, như báo cho ai đang nghe được rõ hơn, kích thích hơn.

Trong Cẩm là một lò lửa đang cháy. Nàng muốn đêm nay thật sự có thể nát lồn với con chim Tâm. TÌnh dục, sự ghen tuông đang chi phối nàng. Những cú nhấp lên xuống người Tâm đầy mạnh mẽ và hoang dại. Cái lồn cứ bóp chặt lấy con chim, như sợ ngày mai phải sẻ chia với cái lồn khác. Tâm rên mạnh, hôm nay Cẩm lạ quá. Nàng như gấp gáp như sợ mai phải chia xa nó. Sự chủ động mạnh mẽ của Cẩm, những màn hôn hít khắp người nó, cơ thể nóng hừng hực, mùi cơ thể, mùi lồn Cẩm xộc vào mũi nó, những tiếng rên khóc kích thích Tâm tột độ. Nó không thể ngừng lại mà chọn cách hẩy cặc như điên rồi phóng tinh xối xả trong lồn Cẩm.

Nhưng như thế là chưa đủ với Cẩm. Người đàn bà mọi khi trong cơn sướng rã rời chọn cách nằm nghỉ tận hưởng. THì Cẩm như con thú, lại tiếp tục bú liếm khắp người nó, mút mát con cặc và hai hòn cà nó. Con chim mới dựng lên nàng lại chổng mông chờ nó địt. Tâm cứ nắc phành phạch con chim thật sâu thật mạnh vào lồn Cẩm. Cẩm đờ người ra vì sướng, nhưng trong cơn rên rỉ ấy nó nghe thấy tiếng nàng khóc thật sự. Tâm dừng lại, lật Cẩm lại. Hai bên má là hai dòng lệ. Mắt Cẩm đỏ hoe sưng hết cả. Tâm đau lòng hôn lên mắt Cẩm.

– Anh làm gì để em khóc à.
– Không, do tâm trạng em rối bời quá.
– Thế là sao. Em có thể nói anh biết được không. Anh không muốn em như thế này, anh đau lòng lắm.
– Em….em không biết anh nghĩ thế nào. Nhưng trong lòng em giờ cảm xúc rất lẫn lộn. Em…ghen với con, khi nghĩ sắp tới anh sẽ ôm nó trong lòng, địt nó như thế này. Em không biết… anh ôm ấp nó còn muốn ôm em không. Em già và xấu thế này. Nhưng…em thật sự muốn anh và Hiền đến với nhau. Để em có thể thoải mái bên anh, được nhìn thấy anh, được anh lấp đầy mỗi khi thèm muốn. Chứ không phải mỗi lần anh về thế này. Cũng không phải trong tương lai ở Đà Nẵng. Sẽ ra sao nếu chàng trai trẻ như anh ở với hai bà già. Không thể được đâu. Mọi người sẽ dị nghị, rồi làm hại đến anh.
– Em ngốc quá. Anh chả sợ ai nghĩ gì. Em và mẹ sẽ là vợ anh, anh sẽ đón vào Đà Nẵng sống cùng anh. Ở đó đâu có họ hàng gì.
– Có, có những người thợ cùng quê. Không có bức tường nào kín gió. Chuyện anh và chị Thương có thể công khai không, còn anh em trai của anh. Họ sẽ ra sao nếu biết chuyện. Em cũng không muốn xa con gái em, nó là máu mủ của em, là một phần cuộc đời em từ khi bố nó ra đi. Em thực sự muốn hai mẹ con ở cùng nhau. Em ghen chút thôi, nhưng em nghĩ em và con sẽ rất hạnh phúc nếu được cùng là vợ của anh.
– Được rồi. Thôi đừng khóc. Anh hứa anh và Hiền sẽ thử… xem có được không. Được chưa nào. Anh dù thế nào cũng không chê bai em đâu, vợ yêu, vợ già của anh.
– Đấy, anh vừa gọi em là vợ già.
– Vợ già của anh, gái xấu hay khóc của anh. Để anh yêu em, chứng tỏ tình yêu của anh với em nhé.
– Ứ ừ…..

Tâm nằm hẳn lên Cẩm. Nó nhét chim vào lồn Cẩm, hai tay chống xuống ngang bụng Cẩm, đẩy hai chân Cẩm lên cao. Con cặc dập từng phát mạnh mẽ vào lồn Cẩm. Miệng nó há xuống ngậm lấy bầu vú Cẩm. Con đực bắt đầu địt con cái mạnh mẽ, dẻo dai. Đêm đã gần hết nhưng những tiếng rên rỉ mới chỉ bắt đầu.

Sáng hôm sau Tâm dậy muộn. Cẩm vẫn trần truồng ôm lấy nó. Đêm và gần sáng nó đã làm Cẩm lên đỉnh 3 lần. Nhìn người đàn bà nằm trong vòng tay mình, nó hơi giận nhưng lại thương. Nó xâu chuỗi lại không hiểu có phải hôm qua Cẩm cố tình để Hiền nằm bên nó không. Nó có đôi chút tăm tia Hiền, nhưng nó cũng không định có gì với Hiền. Giờ nó đồng ý thử tiến tới, đưa Hiền vào đời nó. Tâm vò đầu, nó như bị mọi người dẫn dắt. Mẹ nó cũng biết sao không nói gì với nó.

Tâm đắp qua chăn ngang bụng cho Cẩm, nó mặc quần áo rồi đánh răng rửa mặt. Dưới nhà không có ai, Hiền và thằng Thuận đi đâu rồi. Tâm ngâm bánh đa nấu bát bánh đa thịt băm với cà chua cho Cẩm. Có đủ mùi, hành, bát bánh đa thơm phức.

Tiếng cửa sắt kéo ra, chắc Hiền về. Nàng vừa đi chợ về, tay dắt thằng Thuận tay túi thức ăn. Hiền nhìn thấy Tâm, nàng đỏ bừng mặt. Tâm tiến lại, xoa nhẹ đầu thằng Thuận còn đang ngậm cái bánh ăn dặm.

– Em vừa đi chợ về.
– Vâng, em mua con cá về rán ăn, còn đâu nấu dấm.
– Hiền….tí mình nói chuyện nhé.
– Vâng.

Hiền thẹn thùng cúi đầu, mặt nàng đỏ rần hết cả. Tâm bưng bát bánh đa lên cho Cẩm. Nàng vẫn ngáy nhè nhẹ, nét thỏa mãn vẫn hiện lên khuôn mặt người đàn bà đêm qua còn khóc mếu. Tâm đặt bát bánh đa ở bàn, nó tiến lại, cắn nhẹ lên vú Cẩm. Bàn tay cho 2 ngón vào móc vào trong lồn Cẩm. Cẩm ú ớ cựa mình:

– Đừng, để em ngủ. Em buồn ngủ quá.
– Anh qua nhà nhé. THím Lan vừa xuống bảo anh đi chơi.
– Đâu…anh nói cái gì…cái Lan á.

Cẩm đang mơ màng bỗng vụt dậy, mắt dáo dác hỏi nó. Tâm bật cười, từ đêm qua là nó biết người đàn bà này hay ghen rồi, mẹ nó cũng thế, có vẻ đàn bà ai cũng thế. Tâm cốc nhẹ lên trán Cẩm, tay nó kéo Cẩm vào trong lòng mình:

– Dậy thôi, người đàn bà phức tạp của anh. Anh nấu bánh đa rồi, em dậy ăn cho đỡ trương. Muộn lắm rồi đấy.
– Anh sắp đi à.
– Không, anh trêu em thôi. Tí anh định đi ra ngoài….cùng Hiền. Có được không.
– Không được. Anh định làm gì con gái em.
– Không phải em bảo anh và Hiền thử một cơ hội à.
– Thử gì cũng trước mặt em luôn đi. Em ghen rồi đấy.
– Cho em ghen. Ai bảo em khơi mào.
– Tối em xử lý anh. Giờ em ăn bánh đa chồng em nấu.
– Em không đánh răng à.
– Không, ăn luôn cho ngon. Chồng em cứ quan tâm em thế này thì không bao giờ em ghen cả.
– Chịu em.

Cẩm ăn xong thì tung tẩy như con chim nhảy nhót khắp nhà….không quần áo. Nàng đánh răng rửa mặt mặc quần áo mất… nưa tiếng. Tâm chợt nghĩ nếu sau này mấy người đều là vợ mình sẽ ra sao. Nó hơi sờ sợ.

Cẩm xong xuôi thì quấn lấy thằng Thuận. Nàng vạch ti ra cho nó bú, tay cầm ipad đọc báo, tay đuổi nó và Hiền đi. Tâm dắt xe máy ra, Hiền líu ríu đi đằng sau ngượng nghịu. Tâm lên xe máy, đang định xem Hiền sao chưa lên thì chợt bụng nó bị ghì chặt bởi đôi tay Hiền, lưng nó bị ngực Hiền dính chặt. Nó chợt cảm giác Hiền không mặc áo lót. Đầu Hiền giấu sau vai nên nó không nhìn được gì cả.

Tâm đèo Hiền ra bờ đê. Nó kiếm một gốc tre to cho hai người. Hiền nhẹ ngồi xuống cạnh nó. Hai người cứ nhìn bờ sông chảy mà không nói câu nào.

– Em có biết bơi không.
– Em không. Trước lũ bạn có rủ đi ra ao bơi, mà em dát quá không biết bơi.
– Anh theo lũ bạn đi bơi từ rất sớm. 10 tuổi anh đã bơi thạo và rất giỏi. Năm đó anh 11 tuổi, anh vẫn nhớ lần đó anh và mấy đứa ra sông thi bơi. Vì muốn thắng nên anh đã rất cố sức. Khi bơi quay lại thì chợt anh bị chuột rút. Anh chới với, đau nhói, cố sức gọi đứa bạn. Hai đứa quay lại dìu anh, nhưng chúng nó cũng nhanh đuối sức. Anh cố đẩy chúng nó vào rồi cứ dần chìm. Không hiểu từ lúc nào mẹ anh đã đến chỗ bọn anh tắm, mẹ nhào xuống rồi lôi anh vào. Khi anh vào bờ thì đã uống một đống nước. Nói thật buồn cười, có lẽ nụ hôn đầu của anh là với mẹ. Mẹ hô hấp nhân tạo cho anh, cứu anh khỏi cái chết.
– Sao bác Thương lại biết anh bị chuột rút, tình cờ quá nhỉ.
– Không tình cờ chút nào. Sau anh hỏi thì mẹ bảo đang ở nhà mà tự dưng thấy nóng ruột, cảm giác bất an. Mẹ chạy đi tìm anh trai anh đang chơi ngoài ngõ, thì biết anh đi bơi. Mẹ chở anh trai anh đến đoạn sông bọn anh hay bơi, nên mới kịp cứu anh.
– Thế là như có giác quan thứ 6 ý anh nhỉ.
– Anh không biết, có lẽ vậy. Hồi trước khi sinh thằng Thuận, có đợt Cẩm và mẹ vào Đà Nẵng thăm anh. Sau đó không lâu anh bị thương nặng. Trong cơn mơ anh thấy tất cả những người mình thân thuộc, anh gọi, gọi mãi nhưng không ai nghe thấy, trừ mẹ. Mẹ có thể nghe thấy tiếng anh nói, cảm giác được anh. Giữa anh và mẹ như có một sợi dây vô hình gắn kết vậy. Chuyện của anh và mẹ có lẽ mẹ em nói cho em biết rồi. Anh cũng không nói lại. Anh chỉ muốn biết quan điểm của em ra sao.
– Em….em cũng không biết. Lúc mẹ nói cho em, em hơi shock. Nhưng rồi nghe mẹ nói, em thấy thương bác lắm. Từ nhỏ em đã thấy bác và mẹ em thân thiết bên nhau. Mẹ em phải cô đơn ra sao, chắc bác cũng thế. Gần đây em thấy bác vui và xinh ra, hóa ra là do anh. Em cũng tưởng bác có ai đó, không ngờ đó lại là anh.
– Vậy em có khinh ghét hay cảm thấy ghê anh và mẹ anh không.
– Cũng không phải. Em chỉ không nghĩ hai mẹ con có thể làm người yêu của nhau. Anh có biết không, hồi xưa có lần em nghĩ nếu em là con trai, em sẽ yêu mẹ, sưởi ấm cho mẹ để hàng đêm không nghe tiếng thở than, đôi lúc rấm rứt khóc của mẹ nữa. Em hiểu đàn bà không có ai bên cạnh cũng khổ lắm. Nên em nghĩ chuyện giữa anh và bác cũng không có gì ghê gớm quá cả.
– Cảm ơn em. Anh thực không nghĩ em có thể nghĩ như vậy. Mẹ và Cẩm luôn bắt anh lấy vợ mới. Nhưng anh không chịu. Một trong nguyên nhân là sẽ chả cô gái nào chấp nhận chung chồng, chứ chưa nói gì biết chồng mình có mối quan hệ loạn luân với mẹ đẻ cả. Anh tham lam, muốn giữ cả mẹ và Cẩm bên mình. Nên anh không muốn kết hôn nữa, cứ vậy sống với mẹ và Cẩm. Anh đã mua đất trong Đà Nẵng rồi, dự định qua năm sẽ xây nhà rồi đón cả hai vào.
– Thế mỗi lần em muốn gặp mẹ phải vào đó à.
– Thì có sao. Đi máy bay cũng nhanh và tiện mà. Mà không phải em định lấy anh cơ mà. Em không vào đấy với anh à.
– Cái anh này. Ai định lấy anh cơ chứ.
– Haha. Vậy sao mẹ em bảo em có cảm tình với anh. Vậy là Cẩm nói dối à.
– Không….thực ra….đúng là em có cảm tình với anh. Nói chung em quan sát anh, thấy anh rất được. Anh dám cưới mẹ em, dám nhận trách nhiệm làm bố thằng Thuận là em thấy được rồi. Hơn nữa, có lẽ phải nói lý do em chấp nhận muốn tiến tới với anh, và cả việc em suy nghĩ khác trong mối quan hệ của anh với bác Thương là do mẹ em. Từ bé em đã không hay gặp bố, 1 năm có 1-2 tuần gì đấy. Em chủ yếu sống với mẹ. Hai mẹ con cứ nương tựa nhau mà sống. Mẹ là một phần cuộc đời em. Mẹ không muốn xa em, em cũng không muốn sống xa mẹ. Từ bé mẹ bảo gì em luôn cho là đúng và nghe theo. Vì em tin mẹ em, cả trong chuyện này.
– Vậy em chọn anh chủ yếu vì mẹ em bảo thế.
– Nó có yếu tố khiến em quyết định. Nhưng trên căn bản….em cũng thích anh. Em cũng có bạn trai rồi, nhưng cảm giác nó mờ nhạt lắm. Có lẽ vì anh ấy hay quan tâm giúp đỡ, nên em có cảm giác ỷ lại. Nhưng ở anh nó khác, em như bị hấp dẫn. Không biết có phải hấp dẫn giởi tính không, nhưng em cũng cảm thấy tim đập thình thịch khi anh cười, khi anh chạm vào người em. Thực ra, tối hôm qua….mẹ em….
– Anh biết rồi. Không phải lỗi của em.
– Không, thực ra…nếu lúc đó anh có làm, em cũng…. cho anh. Em cũng…thích…. chỉ là….em đã thấy anh và mẹ làm chuyện đó….của anh to lắm….em sợ….đau….
– Trời, chắc do anh và Cẩm làm lộ liễu quá để em nhìn thấy à.
– Cũng có phần. Nhưng hồi xưa chưa có thằng Thuận, em cũng nhìn thấy rồi.
– Vậy là em nhìn trộm anh.
– Có mà mơ. Anh và mẹ làm mà cứ ầm ầm. Em ghé tai vào nghe xem có chuyện gì thôi.
– Haha….mà Hiền này….
– Vâng, sao anh?
– Anh luôn cảm thấy…nếu anh và em tiến tới xa hơn, thì em là người chịu thiệt. Vì em phải chia sẻ với hai người đàn bà nữa. Anh thấy em rất tốt, lại xinh. Nếu em phải cùng người khác chung chồng…anh cảm thấy không đáng. Anh nghĩ em xứng đáng có cuộc sống tốt hơn, có người chồng chỉ yêu một mình em mà thôi.
– Em cũng nghĩ kỹ rồi. Em muốn thử. Một phần do em, một phần vì mẹ, em tin tưởng mẹ em.
– Vậy….mình cùng thử nhé. Xem có thể cùng nhau tiến xa không.
– Vâng.

Tâm nhìn Hiền, nó thấy sự kiên định trong mắt nàng. Tâm mỉm cười, cầm nhẹ tay Hiền, dắt nàng đi lên bờ đê. Nắng hè vẫn chói chang, nhưng hai con người như không để ý. Tâm lên xe, Hiền bám nhẹ vào vai Tâm leo lên. Hai bàn tay đan chéo vào nhau nơi bụng Tâm, bộ ngực sữa dính chặt vào lưng Tâm. Tâm lái xe, nó để tay vuốt ve nhẹ bàn tay mịn màng của Hiền. Hai con người đến với nhau bằng mong muốn của Cẩm, nhưng ban đầu đã có sự gắn kết, cảm thông cho nhau. Liệu có thể tiến xa hơn không?

error: Content is protected !!