Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 28

6:00 chiều – 10/07/2024

Nó tiến tới vén váy bà lên, cái lồn trần trụi không có quần lót lọt hỏm trong bàn tay nó. Nó ấn bà vào cửa, chốt cái cửa lại, ngón tay vuốt ve khe lồn bà. Bà lườm nó, tay vẫn ấn nốt bông hoa tai vào lỗ. Nó đợi bà làm xong thì áp miệng vào hôn bà. Bà há miệng ra nút lưỡi nó, bàn tay bà tìm chim nó mà vuốt và sục. Những ngón tay không vuốt dọc khe lồn nữa mà móc vào trong cửa lồn. Bà dang rộng chân ra để nó móc cho dễ. Cái lồn mới được sờ được móc ít lâu đã ra nhiều nước. Bà thôi không hôn nó nữa mà vén cái áo lên, để khoe ra bầu vú trắng to của mình. Bà vòng tay tháo cái nẫy áo ngực ra, tay nó hẩy cái áo bà lên trên, miệng lập tức há to ngoạm vú bà vào. Bà dựa hẳn vào cửa gỗ, mặc kệ nó kích thích bà nơi lồn và vú.

Tiếng lao xao, có cả tiếng cô chú và thằng em nó. Bà nhìn nó, cả hai như đều hiểu nhau không cần nói. Bà chạy ra cái ghế nó học ngồi tựa vào đó, hai chân dạng ra để cái lồn nâu nâu banh ra chờ đợi nó. Nó tụt nhanh quần đùi, khom lưng kê chim vào cửa lồn. Con cặc nhanh chóng banh cửa lồn ra tiến vào. Bà rên lên khi con cặc dần đâm sâu trong bà. Nó đâm lút cán, cảm giác chim lại chạm vào cổ tử cung. Con chim hơi giật giật, nó để đó một lúc cho quen với lồn bà.

Tay bà vén áo nó lên, vân vê hai đầu ti nó. Bà kéo nó sát vào bà, cái miệng liếm láp 2 đầu ti làm nó cứ tê tê sướng sướng nơi ngực. Nó bấu tay vào thành ghế, bắt đầu dập vào rút ra trong lồn bà. Bà không hôn hít ti nó nữa mà dùng tay xoa nhẹ nơi ngực nó, mặt bà dại ra, đỏ bừng khi cặc nó cứ khoan sâu trong lồn bà. Con cặc từ hôm qua về hoạt động không mệt mỏi, nên giờ nó có địt bà phầm phập thì cũng chả còn tinh trùng. Nó cứ thế cắm thật sâu và mạnh vào lồn bà . Hai mép lồn như bị banh to ra rồi nuốt chửng con cặc nó.

Cúc đang trải qua những cảm xúc không diễn đạt được. Con cặc thằng cháu đang đâm từ trên xuống như muốn xuyên qua lồn đâm thủng tử cung bà. Vách lồn bị con cặc miết mạnh qua, từng tế bào thần kinh với hàng triệu nơ tron như truyền đi tới não những tín hiệu kích thích tột cùng. Sướng, sướng mà không dám kêu to. Con cặc nó cứ đâm tới đúng cổ tử cung Cúc thì dừng lại. Chỉ chạm chút xíu vào thôi mà cũng khiến Cúc run rẩy, cái cảm giác sướng đến cùng cực, khác với khi nó cho tay vào móc điểm G của bà. Con cặc cứ đâm thật mạnh, tạo áp lực lên thành âm đạo rồi chạm vào cổ tử cung của Cúc. Cúc há hốc mồm ra mếu máo, tay nàng bịt chặt miệng để không la hét lên. Giờ nàng muốn ở trong rừng…như lúc cùng thằng A Rềnh, để có thể hét lên vì sướng một cách thoải mái.

Tuấn như hiểu ý bà, nó dừng địt lại với cái quần dưới đất đưa cho bà. Cúc vội nhét cái quần vào miệng rồi thỏa sức rên la. Có cái quần lên tiếng rên bị ngăn lại nhiều, chỉ có tiếng ú ớ thoát ra là chính. Thằng Tuấn bỗng kéo 2 chân Cúc lên cao áp vào thành ghế. Cả người Cúc bị ép chặt vào nhau sát vào ghế thật khó chịu. Nhưng nó muốn thế, để cái lồn Cúc ngửa hẳn lên. Con cặc dập thật nhanh từng phát như giã gạo. Cái chày của nó giã càng lúc càng nhanh và mạnh, nong mạnh lồn Cúc ra. Không có đau đớn, chỉ có cơn sướng đến tột cùng. Cúc òa lên, cái quần bị nàng vứt xuống đất. Nàng muốn giải tỏa cơn sướng điên dại này, dù có ra sao thì ra.

– A…aaa…aaaa….aaaaa….Tuấn ơi…..sướng….aaaa…..ôi…ôi….nát lồn bà…Tuấn ới….sướng quá…..aaaaaaaa……aaaaaaa…….. dừng lại…..không chịu nổi nữa…..aaaaaaa……

Những tia nước đầu tiên phun ra, thằng Tuấn rút chim ra khỏi lồn bà. Từng dòng nước phụt thẳng vào người nó, bắn tung tóe xuống đất. Cái lồn toang hoác lỗ to vì bị cặc thằng cháu nong ra đang hấp háy co bóp vì cơn sướng. Thằng Tuấn đợi bà đái xong lại tiếp tục giữ chân bà rồi dập liên tục con cặc vào trong lồn bà. Cơn sướng còn đang hoành hành dữ dội trong lồn, cái sướng lan khắp hông quanh khung xương chậu lan khắp chân tay thì một cơn sướng nữa ập đến. Từng tia nước nhỏ xíu từ sâu trong vách lồn xối xả bắn ra khi con cặc nó dập như điên vào lồn bà.

– Ối…ôi…ôi…..chết mất….Tuấn ơi….ôi….ôi…ôi không…..ôi …ôi…không chịu nổi…ôi….chết em….ôi….aaa…..anh ơi…..ôi….ôi…rút ra đi….không chịu nổi…aaaa…aaaaaaaa………
– Cháu cũng sướng quá… sắp ra rồi bà ơi.
– Ôi…ôi…aaaaa….không được…không chịu nổi nữa….ôi…ôi…không…ôi…..aaaa….tát em đi….aaaa…tát mạnh vào….aaaaaaaaaaaaa……..
– Chát….chát…..được chưa bà.
– Sướng lắm…..aaaaa…… em sướng…..aaaaaaaaa………..
Cúc hét lên, cơn sóng triều trong lồn nàng bùng lên, từng đợt từng đợt. Cúc chỉ biết bấu chặt lấy người thằng Tuấn mà cứ run lẩy bẩy. Cái lồn giờ đã nằm ngoài kiểm soát của não Cúc. Nó siết chặt không nhả cái chim thằng Tuấn ra nữa. Nước lồn nước đái cứ thế bắn ra. Hai hàng nước mắt cứ thế tuôn… vì sướng. Thằng Tuấn phải đưa tay ra chặn họng Cúc thì tiếng hét của nàng mới bé đi chút xíu. Con chim vừa được rút ra, Cúc thõng 2 chân xuống đất. Người Cúc nhũn như bún, giờ ai có bảo nàng đứng thì nàng chỉ có nước nằm luôn dưới đất. Chưa có người đàn ông nào đem lại cơn sướng kinh khủng như thế cho Cúc. Sướng đến mức nàng không muốn thử lại lần nữa.

Hồi lâu sau Cúc mới tỉnh. Cái ghế nơi bà ngồi đã sũng ra một đống nước. Chân tay Cúc như mất lực, mãi mới nhấc được cái chân ra khỏi ghế. Cửa chợt mở, thằng Tuấn bước vào. Nó thấy vậy vội đỡ Cúc vào giường. Cúc nằm vật ra giường, nàng thật sự cần nghỉ ngơi.

– Bà đỡ chưa. Con thấy bà như vậy sợ quá.
– Do ai. Do con chứ ai. Con làm bà mệt chết. Lần sau bà không cho con làm nữa, lần nữa thì chết mất.
– Con làm bà sướng mà bà lại không cho con làm nữa là sao. Mà sao bà bảo con tát bà.
– Thì…lúc đó sướng quá….tát cho đỡ sướng. Mà chết, bà nhớ lúc đó bà hét to lắm, có sao không.
– Sao lại không sao. Ông và bố con có lên đấy.
– Chết rồi. Xong rồi sao.
– Con cứu bà bàn thua nữa nhé. Con nhanh trí đóng cửa đi xuống nhà luôn. Gặp đúng lúc bố con lên hỏi ai hét gì. Con phải bảo là có con gián chạy qua chân làm bà giật mình. Ông nghe thấy thế thì đi xuống. Con đuổi nốt bố xuống là xong.
– Nguy hiểm thật. Thế mọi người vẫn ở tầng 1 hết à.
– Vâng, mẹ vừa mua bánh cuốn về. Mẹ bảo con lên gọi bà xuống ăn.
– Giờ bà chân tay nhấc lên còn khó. Mà người ngợm thế này, phải rửa ráy chứ sao xuống được.
– Vậy con bế bà xuống nhé.
– Có được không.
– Được chứ sao không, con khỏe lắm chứ bộ.
– Ý bà là có sợ ai nhìn không.
– Làm gì có ai, chắc giờ mọi người chuẩn bị ăn rồi. Để con bế bà, ai bảo lúc nãy bà gọi con “ anh ơi “.
– Bố anh…. lúc đấy….ai mà biết gì….gọi bừa thôi.
– Nhưng con nghe hay lắm haha.
– Bà mà đứng được bà cho con cái phát vào mông.
– Thôi, để “ anh ơi “ bế “ em ơi “ xuống nhà đi tắm.

Bà tủm tỉm rồi để mặc nó bế. Bà nằm gọn trong lòng nó, đầu gác vào vai nó. Nó thủ thỉ bên tai bà:

– Lần sau cháu lại làm bà sướng nhé.
– Để xem sao. Như lần này thì chết.

Nó bế bà vào nhà tắm rồi xuống nhà. Cả nhà ăn xong hết thì bà mới xuống. Nó thấy tay bà vẫn hơi run run khi gắp chả vào bát. Bà thấy nó nhìn thì lườm nó một cái. Nó lè lưỡi trêu lại bà rồi cắp đít đi chơi. Hôm nay là thứ 7 đầu tiên ở nhà, không biết có đứa bạn nào ở nhà không?

Nó nghĩ mãi, tóm lại chỉ có thằng Khánh là vừa gần lại dễ tìm nhất. Thằng này mải chơi, vừa rồi bố nó phải chạy hiệu trưởng mới vào được trường gần nhà. Nó không ở nhà chắc chỉ có ở quán game. Tuấn đảo qua quán game quen thuộc, quả nhiên thấy nó. Nó đang chơi cùng thằng Hà xóm trên.

– Này, tao tưởng ông già mày cấm chơi game.
– A….thằng chó. Mới về nhà à. Học trường chuyên thế nào.
– Đã học gì đâu, tập quân sự mà.
– Ừ nhỉ. Làm một ván Pes không.
– Làm gì còn chỗ, mà thằng Hà đang chơi rồi còn gì.
– Đợi nốt trận này rồi mày vào thay nó. Hôm nay đá chán thế, mất 1 lít vào tay nó rồi.
– Lần trước bị mẹ mày biết cho 1 trận chưa chừa à.
– Tao….ôi mẹ ơi….cảm ơn mày….mày nhắc tao mới nhớ, lúc sáng mẹ tao đi làm có nhờ tao dọn đống phân con Ki với lau cầu thang. Chết mẹ tao rồi.
– Thế về đi.
– Tao còn nốt trận này. Mày….hay mày giúp tao dọn phân con Ki.
– Điên à….sao tao phải giúp mày. Chưa kể con Ki nhà mày dữ lắm, lại gần chuồng nó cắn cho bỏ mẹ.
– Anh em với nhau, giúp nhau tí việc. Không tí mẹ tao đi về thì chết. Con Ki bố tao thả rông hôm nay rồi, nó đang đến mùa đi tơ. Tao đưa chìa khóa, mày vào giúp tao nhé.
– Có lời gì không tao mới làm.
– Có bộ Jindo tao vừa mua lại đủ bộ. Mày vào nhà đọc tạm đi. Tí tao về anh em mình đá Pes ở nhà.
– Được rồi, nhớ về sớm. Tao mãi mới có ngày về nhà, không phải cứ ngồi trông nhà cho mày đâu.
– Biết rồi… chết…chết…chết chưa….haha….anh vẩy bóng quá điệu nghệ..

Nó cầm chìa khóa đi tới nhà thằng Khánh. Nó dòm vào trong cổng, xác định con Ki không có mới dám mở cổng. Nó lấy xẻng hót cứt chó vứt vào gốc cây rồi vào nhà. Nó lên thẳng phòng thằng Khánh, việc tự nhiên như mọi khi nó vẫn làm. Đang đọc được mấy trang thì nó nghe thấy tiếng động, cứ nghĩ thằng Khánh về nên nó đọc tiếp. Nhưng mãi không thấy nó vào, nó sinh nghi. Nó vớ cây kiếm gỗ của thằng Khánh đi ra cửa. Nó kiểm tra tầng 2 rồi đi xuống tầng 1 không thấy ai, bèn lên lại tầng 2. Nhưng lên hết cầu thang tầng 2, đập vào mắt nó là căn nhà tắm sáng đèn. Nó lò dò đi tới, khẽ đẩy cửa ra. Nó thấy mẹ thằng Khánh, cô Thoa. Cô đang thay quần áo. Nó tự nhiên nóng bừng người, xấu hổ định quay mặt đi. Cô cũng giật mình khi cửa mở và thấy nó. Có ré lên theo bản năng, làm nó càng lúng túng, vội đóng cửa lại.

– Cháu xin lỗi, cháu không cố ý.

CÔ sau khi giật mình thì cũng bình tĩnh lại. Cô khép cửa chặt hơn rồi chốt lại.

– Tuấn à, sao cháu ở đây.
– Cháu…cháu….qua chơi với thằng Khánh. Nó có việc bảo cháu về trước.
– Thế à, cô chả để ý tưởng mỗi thằng Khánh ở nhà.
– Cháu về phòng thằng Khánh đây.

Nó về phòng thằng Khánh, đóng cửa lại. Ngực nó phập phồng thở vì hồi hộp. Trong đầu nó chợt hiện lên hình ảnh cô Thoa với bờ lưng trắng muốt, cặp mông to được khoe ra với cái quần xịp kỳ lạ. Nói kỳ lạ vì nó không giống của bà nội, mẹ hay cô nó. Quần gì mà để hở nguyên 2 bên mông, chỉ có một dải ở giữa. Nhưng nó thích thế, nó kịp nhìn được cặp mông cô, trắng và tròn, đẹp lắm. Mông cô to và tròn từng bên một rồi chợt thu hẹp lại khi đến eo. Nó chưa kịp nhìn ngực cô, chỉ thấy lấp ló. Con chim nó cứ cứng đơ lên khi nó nhớ lại những hình ảnh trong chớp nhoáng đấy.

Nó còn đang mơ màng thì cô mở cửa ra. Cô đã thay một bộ quần áo ở nhà hoa màu xanh ngọc với cổ trái tim và quần lửng. Bấy lâu nay nó mải mê với những người đàn bà trong nhà, chả để ý ai khác. Với cả mẹ thằng Khánh đi làm suốt có ở nhà đâu. Cô nheo mắt nhìn quanh phòng rồi nhìn nó:

– Thằng Khánh vẫn chưa về hả cháu.
– Vâng….chắc nó sắp về.
– Sao cháu gặp được nó.
– Cháu….gặp trên đường…
– Thật không….cấm nói dối.
– Cháu…..nó bảo nó về ngay.
– Nó ở hàng điện tử phải không.
– Vâng…….
– Thằng ôn này, đã dặn đi dặn lại làm việc nhà.
– Cháu….cháu hót cứt chó rồi. Còn chưa lau cầu thang thôi.
– Lại còn nhờ bạn làm hộ nữa chứ. Tí về cô phải cho nó một trận.
– Thôi, hay để cháu ra xem thế nào. Có khi nó đang trên đường về.
– Kệ nó, không phải gọi. Để cô xem hôm nay nó muốn về như thế nào. May mà hôm nay cô về sớm, không thì ngày nào nó cũng lừa cô.
– Thế hôm nay cô được nghỉ sớm à. Nó vội lái sự việc đi hướng khác.
– Ừ, chẳng qua hôm nay cô lúc bê đồ thì cái giày nó bị gãy chân, cô hơi bị trẹo chân nên xin về sớm.
– Có đau lắm không cô. Có lần bà cháu bị trẹo chân phải nửa tháng mới khỏi.
– Lâu thế cơ à. Cô cũng đau đau, vẫn phải đi tập tễnh đây.
– Cô trườm đá chưa. Phải chườm đá ngay, bà cháu đợt trước cố khám nốt không trườm nên nó sưng to.
– Phải chườm đá à. Cô tưởng phải bôi dầu.
– Không, bà cháu bảo phải chườm đá cho mạch máu co lại, đỡ sưng và tụ nhiều máu.
– Ôi thế à. Cháu xuống nhà lấy ít đá lên cho cô. Cái khăn hay đập đá vắt ở cầu thang đấy.

Những bạn sống ở cái thời xưa khó sẽ biết mỗi gia đình hồi xưa đều ít có tủ lạnh. Mà có tủ thì cũng là những tủ đời cũ. Mọi người muốn có đá ăn thì hay phải để nước vào khay rồi để trong ngăn đá. Mùa hè uống nước chanh, lấy cái túi vải ra bọc đá vào rồi dùng chày đập cho vụn ra cho vào nước chanh. Ngon tuyệt và thật sảng khoái.

Nó xuống mở tủ lạnh, đã có sẵn mấy viên đá cỡ nhỡ ở đó. Nó bọc vào trong khăn đem lên. Cô đã ngồi ở thành giường, chân buông thõng đợi nó. Nó tiến tới cầm lấy cái chân cô bị sưng, cổ chân đúng là hơi sưng. Nó chườm đá vào, cô hơi kêu lên, không hiểu vì lạnh hay vì đau. Nó cứ chườm quanh chỗ sưng, mắt thì ngắm nghĩa chân cô. Chả mấy khi, nhất là không có cơ hội thế này. Chân cô cũng trắng lắm, bắp chân hơi to nhưng không bằng bà nội nó. Chân cô có ít lông chân nhưng điều đó không làm chân cô xấu đi chút nào. Nó cứ mải ngắm chân cô mà quên mất đã trườm cô bao lâu rồi. Cô huơ huơ chân lên làm nó tỉnh táo lại.

– Lâu rồi, được chưa cháu.
– À….chắc được rồi cô ạ.

Nó định đứng lên chợt phát hiện ra… không thể. Con chim thế nào mất dạy, cương cứng không đúng lúc. Do ý nghĩ nó đen tối với chân cô cơ, nên con chim hưởng ứng nhanh chóng. Nó chần chừ đứng lên làm cô thấy lạ.

– Sao thế Tuấn? Tê chân à cháu.
– Không…không ạ.
– Thế sao không đứng lên.
– Cháu….
– Để cô kéo lên nào, thanh niên gì mà mới ngồi đã tê chân.

Cô đứng lên rồi kéo tay nó dậy. Cực chẳng đã nó phải đứng dậy. Con chim chọc ra, lồi hẳn ra cái quần sóc một đống như cái ụ lớn. Cô phát hiện ra ngay. Cô nhìn nó chằm chằm, rồi chợt cô che miệng cười.

– Vì cái cục trong quần này mà cháu không dám đứng à.
– Vâng…cháu….cháu xin lỗi. Cháu….tự dưng nó thế.
– Tự dưng nó thế à. Có phải trong đầu ý nghĩ đen tối gì không.
– Không, cháu…cháu chỉ nhìn….chân cô mà thôi. Nó đẹp lắm.
– THanh niên thời nay, nhìn gì lại nhìn… chân. Chân cô xấu mà, lại có lông.
– Không, chân cô đẹp lắm, trắng tròn….cháu chả thấy cô xấu gì cả. Cả người cô chỗ nào cũng đẹp.
– Cái gì….lúc nãy cháu nhìn cô rồi phải không.
– Không…cháu…cháu chỉ nhìn có một tí.
– Tí là nhìn cái gì nói xem nào.
– Cháu nhìn mỗi đằng sau lưng với….mông cô. Mông cô đẹp lắm.
– Cái thằng này, mông đàn bà có gì mà nhìn. Có phải mông con gái đâu.
– Cháu nói thật, mông cô đẹp lắm, tròn và to, lại trắng nữa. Cái quần cô mặc trông lạ lạ, nhưng cháu thấy cũng đẹp.
– Cái thằng này, mới lớn mà đã đẹp với cả to. Tập trung học vào.
– Vâng.

Cô đi ra cửa. Cô vẫn hơi tập tễnh vì chân đau. Nó nghĩ thế nào vội chạy tới đỡ cô. Cô nhìn nó rồi cười, dí tay vào trán nó. Nhưng cô vẫn bám tay vào cổ nó, để nó dìu cô đi. Tay nó bám vào eo cô, áo cô mặc là áo gì thế. Nó không nhìn được bên trong nhưng mỏng quá, bàn tay có thể cảm nhận được làn da mịn màng của cô. Nó dìu cô về phòng, cô ngồi xuống giường. Nó định đi ra thì cô chợt hỏi:

– Sao cái đó của cháu…. nó không xẹp.
– Cái đó…cháu cũng không biết. Nếu nó cứng thì lâu xẹp lắm.

Nó thấy mắt cô hơi sáng lên. Nó tính đi ra xong chợt nghĩ gì lại đứng lại. Cô thấy nó chưa ra thì bảo:

– Cháu không ra đi.
– Cháu ở lại xem cô còn nhờ gì nữa không.
– Chắc không, cô nằm nghỉ cho đỡ đau thôi. Sáng bị trật chân xong ngã kềnh ra, cả cái lò vi sóng nó đè vào. May cái lò không làm sao, không thì đền ốm.
– Ac, cô không lo cho mình lại lo cho cái lò.
– Lò mới bao nhiêu tiền đấy. Nó mà xây xước có mà mất tháng lương à. Đau mông tí vài ngày là khỏi, còn hơn đau lòng.

Cô cười phớ lớ, nó cũng cười theo. Chợt nó ngứa mồm, bạo dạn hỏi:

– Cô có đau chân hay để cháu bóp chân cho. Ở nhà cháu hay bóp chân cho ông bà.
– Thôi, ngại lắm. Cô đau mông. Cháu bóp không được.
– Đau mông mà không xoa bóp đúng cách thì nằm ngủ sẽ không ngon, vì dây thần kinh ảnh hưởng cả đến lưng và cột sống.
– Cháu nói như chuyên gia ý nhỉ.
– Chuyện, bà cháu là bác sĩ mà. Cô mà để cháu chữa thì đảm bảo tối nay ngủ ngon.

Cô nhìn nó, săm soi xem cái bản mặt nó có đáng tin không. Nó cười cười gãi đầu, thầm trách mình tự nhiên nổi máu dê. Nhỡ đâu cô kể với thằng Khánh thì có mà ăn cứt, nó dễ đem dao chém mình lắm. Nhưng đã trót nói rồi thì phải làm đến cùng, chả nhẽ lại rút lui. Cô nhìn nó hồi lâu rồi nằm xuống giường:

– Cháu làm thử xem. Không đúng cô sẽ mách thằng Khánh.

error: Content is protected !!