Trung đi qua phòng nhân sự, ai đó đã mở cửa sẵn. Mọi người trong phòng đã đi ăn hết. Chỉ còn có Miên, chị ngồi đó nghịch bút đợi Trung. Trung nhìn chị cười, mọi mệt mỏi như tan biến. Anh khẽ đóng cửa lại, anh và chị lao vào nhau, ngấu nghiến hôn nhau điên cuồng. Đôi môi Trung và chị cứ thay nhau mút mát nhau, gặm nhấm nhau cho đỡ thèm thuồng. Hai cái lưỡi nút chặt lấy nhau, những hơi thở dồn dập, những trái tim đập rộn ràng vì cái cảm xúc dâng trào khó tả.
Tay Trung vuốt ve má Miên, khẽ cười với chị.
– Miên của em càng ngày càng đẹp. Em nhớ chị.
– Chị cũng nhớ em lắm. Em càng ngày càng gầy đi.
– Chị yên tâm. Có 1 thứ vẫn to và cứng rắn, không gầy đi chút nào.
Chị phì cười, đập vào tay Trung. Hai má chị đỏ ửng lên, trông chị càng đẹp kỳ lạ. Trung khẽ mút môi chị, anh thì thầm bên tai những lời làm chị khóc.
– Em yêu chị, em yêu Miên, anh yêu Miên.
Chị ôm chặt lấy Trung, dường như siết thật chặt không muốn anh rời ra. Trung hít ngửi mùi của chị, thơm quá. Bấy lâu nay toàn ngửi mùi ở xí nghiệp, giờ Trung mới hiểu thiên đường là gì. Đó là nơi anh có thể ôm ấp, hít ngửi mùi người đàn bà của mình như thế này. Trung chỉ muốn nhanh chóng về căn hộ cũ, anh có thể yêu chị, yêu đến đêm cũng được.
– Mình đi đi chị.
– Đi đâu bây giờ.
– Về căn hộ tập thể.
– Không phải kêu đi ăn bún đậu sao.
– Em giờ có chỗ ăn bún đậu mắm tôm riêng rồi, ngon lắm.
Tay Trung lướt xuống cái chân váy của chị kéo nó lên. Bàn tay sờ soạng vào con bướm nóng ấm đang bị giam trong cái quần lót của chị. Tay anh vuốt nhẹ, chị khẽ giật người lên khi ngón tay Trung miết qua khe bướm của chị.
– Sao kêu đi ăn…làm vậy ai mà đi cho được. Mà bún đậu ngon chỗ nào sao chị không biết.
– Đây này, đây chứ đâu.
Tay Trung cứ vuốt ve nơi háng chị. Miên mất ít lâu máu mới lên não. Mặt chị đỏ hồng, đánh vào ngực Trung.
– Dám chê chỗ đó của chị như mắm tôm à.
– Em đùa thôi. Chả có mắm tôm nào mà em lại muốn húp cả ngày như thế. Chị làm gì để con bướm của em nó khóc thế này, ướt cả quần rồi.
Miên bật cười, má càng hồng tợn. Đôi mắt mê đắm nhìn Trung. Tay Miên vuốt ve khuôn mặt Trung đầy yêu thương.
– Bởi vì nó cũng như em, nhớ anh nhiều lắm.
Một lời của mỹ nhân làm anh hùng chết đứng. Trung vội vã tìm tới môi chị, cùng chị trao đổi nước bọt thật điên cuồng. Hai con người quấn lấy nhau, lôi kéo nhau xềnh xệch từ bàn nọ qua bàn kia. Miên kéo vội cái váy cao quá mông, nàng tụt cái quần lót vội ra. Trung mắt đỏ rực đầy tham muốn. Anh muốn cái người đàn bà trước mắt ngay và luôn, không ai hay cái gì có thể cản nổi. Miên ngồi lên bàn làm việc, dạng hai chân ra. Con bươm bướm tách hai cánh ra, bên trong là động tiên đỏ hồng hào tỏa ra mùi nồng nồng quyến rũ Trung không thể chối từ. Trung nào còn gì mà từ chối, anh cũng cởi nhanh quần ra, hai tay để lên chân chị vuốt ve. Đôi chân mịn màng láng bóng, Miên của anh càng ngày càng đẹp.
– Đi vào đi anh. Yêu em…em cần anh…em nhớ anh nhiều lắm.
Môi Trung lại dính chặt lấy môi Miên. Anh giữ tay ở đùi nàng, con chim nhanh chóng tìm đúng cửa hang chui vào. Miên cứng người lên, đôi mắt mở to ra đầy hạnh phúc khi cảm nhận con chim đang đi sâu trong lồn mình. Trung cứ thế thở hồng hộc nhìn Miên. Đôi mắt Miên không còn chỉ có khao khát thèm muốn nữa. Đó là đôi mắt lẳng lơ, câu dẫn linh hồn Trung. Có làm sao, anh nguyện giao cả linh hồn và thể xác cho chị. Trung cứ nhấp liên hồi, mới chưa được bao lâu mà cái lồn đã kêu nhóp nhép. Cả hai con người đều thèm khát đến tột độ. Trung gầm lên, tay anh nâng 2 chân Miên lên cao. Miên chống 2 tay ra sau để tựa, 2 chân gập lại để cái lồn ngửa lên cao hơn. Trung cứ thế nhấp, cứ mỗi lần chim anh đi vào là nước lồn, rồi cái mùi từ lồn Miên lại xộc ra như muốn anh, giục anh nhấp nhanh vào mạnh hơn.
Trung cắn răng, lồn Miên mút chim anh ghê quá. Lâu quá không làm nên giờ sắp ra mất. Trung nuối tiếc nhìn Miên đang trong cơn nứng, nàng đang sướng lắm. Trung vằn mắt quyết định rồi rút chim ra. Con bướm hơi chống chếnh khi con chim không vào nữa. Nhưng nó lại nhóp nhép co bóp khi cái miệng Trung lại thay thế. Anh giờ mới ăn món mắm tôm của mình, cái miệng cứ liếm mút không ngừng đám nước từ lồn Miên chảy ra. Đôi lúc Trung há miệng to ngậm chặt lồn Miên hút mạnh. Miên rên to lên, thế mà cũng làm lồn nàng sướng quá. Cái đồ lười kia không thèm cạo râu, nàng đang định cằn nhằn thì giờ không thèm nữa. Vì râu Trung cạ vào lồn làm Miên cứ buồn buồn sướng sướng. Miệng Trung liếm tới đâu là đám râu như cái chổi cứ chọc nhẹ vào lồn Miên, thiếu điều làm Miên hét to lên vì sướng.
Chợt Miên rú lên, nàng không kìm được. Tay Trung thế mà đã đi vào trong lồn nàng. Ngón tay nhanh chóng tìm tới điểm G của Miên mà móc. Cái lưỡi thì di chuyển lên trên đá vào hột le của Miên. Miên cảm giác lồn vừa xịt ra nước, hai chân đang co lên chợt run rẩy muốn duỗi ra. Mười đầu ngón chân quặp chặt lai, co quắp vì sướng khi lồn nàng đang bị kích thích dữ dội. Miên cũng không nề hà ai thấy, nàng sướng, nàng muốn rên to lên. Ngón tay Trung như biết Miên đang sướng thì càng móc lồn nàng tợn. Đôi môi Trung đã mút hẳn lấy cái mồng đốc, đá liên tục kích thích hột le Miên. Miên rặn, rặn rồi gào lên. Nàng không quan tâm ai biết, giờ nàng cần xả hết cái cảm xúc trong người ra.
Miên thấy người không cảm giác được gì nữa, đúng là đàn bà phải cần đàn ông. Dùng tay để thỏa mãn không bao giờ sướng bằng. Miên còn đang nghĩ vẩn vơ trong cái đầu trống rỗng thì lồn nàng vẫn đang bị Trung mút sùm sụp. Anh muốn mút cho đỡ thèm, cái kiếp sống vật vờ không có bàn tay phụ nữ chăm sóc, không có ai nâng niu hàng đêm thật cô quạnh. Nhìn người đàn bà nằm trên bàn, cái lồn vẫn đang tỏa ra hơi nồng nồng đầy quyến rũ, hai cái đùi trắng tròn lẳn, cái lồn đỏ ửng vì bị Trung bú kia, anh thấy mình có thể làm cả đêm nay cũng được. Trung cầm chim lại ấn vào cái lồn ướt nhẹp kia. Miên rên lên, chị đã tỉnh táo lại, đôi mắt đầy nhu tình nhìn người đàn ông lại đang đi vào trong mình. Đôi chân Miên lười biếng gác lên vai Trung, nàng nằm trên bàn, cũng chả biết bàn của ai, tận hưởng cảm giác sung sướng khi con chim ra vào cọ sát với lồn mình.
Trung và Miên không biết, hai người làm gì trong phòng đang bị nghe và nhìn thấy, không chỉ một mà còn là hai người.
Hoa vốn định tắt máy đi ăn, xong chợt nhớ tới còn quên dặn dò Trung thêm một việc. Nàng chạy theo, hy vọng đuổi kịp Trung. Thoáng thấy bóng Trung đi vào phòng tổ chức Hoa đi chậm lại. Hoa tới trước cửa, cánh cửa vậy mà đóng lại. Nàng định mở ra thì chợt nghe thấy tiếng nói trong phòng. Cái giác quan của đàn bà thật nhạy, Hoa cảm giác đây không phải nói chuyện bình thường. Những tiếng nói rồi đôi lúc im bặt, chỉ có những âm thanh thật khó nắm bắt vì quá bé, nhưng nó làm sự tò mò trong Hoa càng lớn. Rồi khi tiếng Miên rên to lên, Hoa đã rõ ràng 100% bên trong là cái gì. Nàng khẽ mở cửa ra, đập vào mắt là Miên đang ngửa người trên bàn, Trung đang thúc con cặc vào sâu bên trong Miên. Hoa cắn răng, nhìn hai con người đang làm việc người lớn trong phòng làm việc mà tim nàng cũng đập loạn. Tiếng Miên rên cứ đập thẳng vào tai Hoa, còn ghê gớm và kích thích hơn trên video nàng vừa xem. Hoa nhìn vào cặp mông trần của Trung đầy thèm muốn. Đã lâu lắm rồi nàng không được ai làm chuyện ấy, nàng thèm được như Miên, được ngửa lồn ra để con chim ai đó dập vào.
Trung ngồi xuống bú lồn Miên, Miên hơi ngẩng đầu lên làm Hoa giật thót. Nàng vậy mà cứ đơ ra không kịp lui lại. Có lẽ Hoa đang quá nhập tâm với khung cảnh bên trong, tay nàng đang day nhè nhẹ nơi cửa lồn mình. Tiếng rên của Miên cứ vang lên, tay Hoa day càng lúc càng mạnh, nước lồn nàng trào ra ướt tay, ướt cả đũng quần lót. Cùng với tiếng gào thảm thiết vì sướng tột cùng của Miên, hai chân Hoa cũng vặn xoắn lại, tay day liên tục khe lồn. Hoa quỵ xuống, nàng cũng tự làm mình sung sướng được rồi.
Chợt phía xa có tiếng kêu ai da của ai đó. Hoa giật mình nhìn lại, là con bé My. Dường như nó vừa trật chân, ai bảo đi cái giày quá cao làm gì. Hoa nhìn bên trong, Trung đang bắt đầu nhấp cặc vào lồn Miên. Hoa tiếc nuối nhưng đành buông bỏ. Cái chốn văn phòng đầy tiếng tăm đồn đãi, nàng không muốn ai đó biết nàng đang xem cảnh cụp lạc bên trong. Danh dự của nàng, danh dự của người chồng, người nhà chồng Hoa nữa.
My là người thứ hai trong câu chuyện. Nàng vốn chả muốn ăn. Nghĩ tới trưa hè nóng bức phải phi xe đi ăn là thấy chán rồi. Biết thế lúc nãy bắt đền ông Trung, bảo ông mua hộ cho suất bún chả gần cổng cơ quan ăn tạm. Nhưng thôi, kiếm được cái tay vịn không tồi. My nghĩ vẩn vơ, rồi nàng chợt nghĩ tới chị Miên. Bà chị già nhưng khá tốt tính. Từ hồi đi ăn ốc với chị My bập luôn vào chị thành cặp. Hai chị em thi thoảng hay đi ăn chung, nói chuyện cũng hợp tính. My bật dậy, chạy vội qua, chỉ sợ chị Miên đi ăn rồi. Cái trò đi guốc cao gót mà chạy, không bong gân thì đúng là may. My trật chân, cũng may chỉ hơi đau thôi. Nàng suýt xoa đôi chân ngọc, đáng nhẽ nên mang theo đôi dép mỏng đến công ty đi cho nó thoải mái. Chợt My thấy đằng trước có người, hình như là chị Hoa phòng tài chính. Chị vừa đứng dậy…hay chị vừa đi từ phòng tổ chức ra nhỉ. My chả nghĩ ngợi, nàng vội đứng dậy cố khập khiễng đi tới xem chị Miên đi ăn chưa.
Cánh cửa phòng khép hờ, My định đẩy cửa ra thì chợt dừng lại. Mặt nàng chợt nóng lên, vì nàng đang nghe được những âm thanh của giống cái đang hứng tình. Chả cần có kinh nghiệm, chả cần xem phim sex, cái này chính là di truyền, là bản năng. My hé cửa ra, nàng bịt tay vào miệng vì khung cảnh bên trong. Bên trong…người phụ nữ đang nằm…không rõ mặt. Nhưng người nam thì My biết, vừa cách đây ít lâu còn dám cầm chân nàng trêu đùa.
My nhìn chằm chằm bên trong, Trung đang cầm chân người nữ lên hôn lấy hôn để. Miệng Trung dường như mút ngón chân người nữ chùn chụt, cái hông thì cứ đưa đẩy vào bên trong lồn người nữ. My nghe tiếng rên rỉ mà nóng hết cả người. Nàng tiên tiến vậy mà cũng đã làm gì đâu. Lần ghê gớm nhất My cũng chỉ cho người yêu cũ bú vú nàng. Bàn tay vuốt ve bên ngoài quần lót chứ My cũng đâu cho vào trong dù rằng cũng muốn. Vậy mà hai người này đang diễn phim người lớn trực tiếp cho My xem, lại còn làm ngay trong văn phòng nữa chứ.
Chân My chợt ngứa ngáy. Nàng đang chăm chú nhìn Trung hôn hít đôi chân người nữ. Chả hiểu sao trong đầu My chợt hiện lên hình ảnh Trung cầm chân mình lúc nãy. Những ngón chân cứ cọ quặp vào nhau, như thể Trung đang mút chân nàng vậy. My cảm giác người mình nóng bừng lên, bên dưới hai chân chợt rỉ nước. Nàng vừa hành quân sạch sẽ chưa lâu, không hiểu là nước gì nhưng My cảm thấy lồn nàng nóng lắm, ẩm ướt khó chịu. My cắn răng, thở dần mạnh theo nhịp rên rỉ bên trong. Chợt có tiếng giày lộp cộp vang tới, My ngó qua rồi lại lơ đi. Đến lúc sau nàng mới chợt tỉnh, đó là tiếng giày của ông Huấn. Ông bị mất 1 chân vì chiến tranh, cái chân đang đi là chân giả. My há hốc mồm, ông vậy mà cách nàng có 1m. Ánh mắt nghiêm khắc của ông nhìn My, làm My chột dạ như cô học trò bị thầy giáo bắt được. My lập bập chả biết nói gì, thì tay ông Huấn gỡ tay nàng ra khỏi cửa. Ông đóng nhẹ cửa lại, lắc đầu kéo My đi ra ngoài. Cùng lúc bên trong tiếng Trung gầm lên,anh phóng xuất hết tinh hoa tồn trữ bao lâu vào trong lồn Miên. Cả hai người ôm chặt lấy nhau, đê mê và sung sướng.
Trung tung tăng bên chị đi ăn bún đậu. Anh và Miên vô tư không hay biết việc làm tình của mình đã bị tới ba người biết. Thật may ai cũng giữ kín, chứ không mai chị Miên có mà bỏ xứ…à bỏ cơ quan mà đi mất. Trung đi ra ngoài, anh thậm chí còn hơi ngạc nhiên trước cái nhìn của chị Hoa vừa đi ăn về. Ánh mắt thật khác lạ. Rồi đến khi ăn bún đậu, lại gặp cái My. Ánh mắt còn dò xét hơn nữa làm Trung chả dám nói gì nhiều với chị Miên.
Ăn xong thì Trung cũng đi, dù rằng anh còn muốn ôm ấp Miên của anh thêm chút nữa. Trời thì nóng hầm hập nhưng Trung vừa được xả bớt bên trong ra thì yêu đời lắm. Anh còn phải rẽ qua thăm con xem thế nào. Giờ đang nghỉ hè, đáng lý ra anh phải đưa nó về quê với ông bà nội mà còn chưa đi được.
Trung đi đến gần nhà vợ chợt anh dừng lại. Vì anh thoáng thấy bóng Mai. Đáng ra giờ Mai đang phải đi làm chứ nhỉ. Trung dừng xe lại, mặt anh tối sầm lại. Vì anh thấy thằng khốn kia. Cái bản mặt nó anh làm sao quên được. Lúc nãy đi hơi nhanh và vướng cây che tầm mắt nên không nhìn thấy nó. Trung thấy hơi tức nghẹn ở cổ, vợ mình giờ là vợ cũ rồi. Nàng đi với thằng khác cũng không có gì sai cả. Thằng đó lại còn là bố đứa bé trong bụng Mai. Nhưng tức vẫn phải tức, cái hình ảnh Mai nhún nhảy trên bụng thằng kia làm Trung muốn ói máu. Trung vê ga vụt đi, nhưng anh chợt lại phanh lại.
Đằng xa phía sau, Mai đang cáu gắt quát gì thằng đó. Thằng mặt lồn thì cứ cười hề hề nịnh bợ Mai. Mai cứ đi, nó cứ nói lải nhải gì đó. Trung thấy Mai có vẻ tức thật sự, quay lại chỉ chỏ chửi mắng nó. Anh chợt tò mò, đi lại gần, trốn sau những gốc cây để nghe ngóng.
– Anh có cút đi không, nếu làm phiền tôi nữa đừng trách tôi gọi chồng tôi.
– Anh xin em, cho anh một cơ hội. Dù sao cái thai trong bụng cũng là của anh mà. Em cũng ly dị chồng rồi. Anh muốn bù đắp cho em và con. Chúng ta dù sao cũng có tình cảm với nhau.
– Tình cảm? Cái thứ chó má mà anh gọi tình cảm đó là gì. Anh có thật có tình cảm với tôi mà lại để vợ anh em anh vào đánh làm nhục tôi như thế. Nếu chồng tôi không ở đó thì tôi còn bị làm nhục đến thế nào. Cái video thằng kia quay giờ chắc cũng nhan nhản trên mạng. Cái đó là có tình cảm của anh à.
– Cái đó…lúc đó…anh cũng hơi run…em thông cảm cho anh.
– Haha…tôi nói rồi. Anh là thằng chó chết khốn nạn, chỉ biết vác chim đi chơi gái. Bảo anh có tình cảm thì sau đó anh còn quan hệ với bao nhiêu con, anh nói thật xem. Còn đừng có chối nhé, tiếng tăm anh không hề ít đâu.
– Anh…thì giờ anh thay đổi rồi, anh sẽ yêu và chịu trách nhiệm với em. Đó là con anh mà.
– Hừ..ai bảo con anh. Con của tôi với chồng tôi.
– Em đừng nói dối. Nếu là của chồng em sao hai người lại ly di. Đợt đó anh nhớ em bảo đừng cho vào em đang đến ngày mà. Haha…anh nói đúng không. Đó là con của anh, em phải để anh có trách nhiệm. Anh sẽ cưới em và chăm sóc cho hai mẹ con.
– Tôi có không lấy ai cũng không thèm lấy mặt chó của anh. Tôi chỉ ngu một lần thôi, giờ mà nghe anh thì tôi đúng là ngu không sửa chữa được nữa. Anh giờ muốn chịu trách nhiệm phải không. Đi, về nhà với tôi. Có cả bố đẻ tôi và chồng tôi đang ở nhà. Tôi cho anh chịu trách nhiệm.
Mai cầm tay thằng mặt lồn lôi đi. Dường như nó cũng hơi sợ nên hơi khựng lại. Mai đứng lại, vẻ mặt chế giễu cười cợt:
– Sao, sao anh bảo chịu trách nhiệm. Tôi cho anh chịu trách nhiệm cơ mà. Anh chỉ cần đứng trước mặt bố tôi và chồng tôi nói y lời vừa nói.
– Anh cũng chả sợ. Nhưng gặp mặt thằng đó anh không thích.
– Sao mà không thích. Mày sợ tao làm gì mày à.
Trung lừ lừ từ đằng sau cây bước ra. Anh đi từ từ, mắt chăm chăm khóa chặt thằng chó đó lại. Dường như lần trước bị Trung cho một đấm nó vẫn chưa sợ thì phải, Trung nắm chặt tay lại đi dần nhanh lên. Thằng chó lắp bắp định nói gì nhưng thôi. Nó quay ngoắt đầu chạy trối chết. Trung đứng đó nhìn, chợt cảm xúc lẫn lộn. Chợt một cánh tay ôm vòng vào tay anh, Mai kéo nhẹ anh đi.
– Đi thôi anh, mình về nhà đi.
Trung nhìn Mai, vẫn nụ cười ấy, bao năm rồi vẫn vậy. Đôi mắt to khẽ nheo lại cười, đôi môi hơi cong lên. Anh đã đơ người lần đầu khi nhìn thấy nụ cười ấy, giờ không đến nỗi nhưng vẫn bồi hồi đầy cảm xúc.
– Sao em lại ở đây. Hôm nay em được nghỉ à.
– Mấy hôm nay trời nóng quá em thấy khó chịu nên nghỉ.
– Thế em còn đi mua những cái này làm gì. Đang nắng to thế này.
– Thì…nhà hết dưa hấu. Anh và cả thằng Quân đều thích ăn dưa còn gì. Em mua cả ít nấm…biết đâu anh ở lại ăn tối. Anh cũng hay ăn nấm còn gì, ăn canh nấm cho mát lại còn bổ dưỡng nữa.
Trung nhìn Mai rồi thở dài. Anh cũng không biết nên thế nào với Mai nữa. Chả có cặp vợ chồng nào ly hôn như anh đâu nhỉ. Đến chính anh còn chả biết mình là sao nữa. Tự dưng lại chạy chồm chồm đến đây. Trung với tay giằng nhẹ cái túi trên tay Mai. Anh cầm túi chạy ra xe để vào giỏ rồi dắt xe lại. Mai đứng đó, tóc nhẹ bay mỉm cười đợi anh, như những ngày xưa ấy. Trung cứ dắt xe, Mai đi bên cạnh. Trung nhìn thấy cái cổng xanh xanh giống nhà vợ nhưng thực ra còn phải đi thêm một quãng dài gần nửa km nữa, anh mới chợt vỗ trán:
– Anh thật ngốc. Lên xe anh chở. Tự nhiên bắt em đi bộ xa thế này.
– Không, em thích đi bộ mà. Đi cho nó có vận động cho dễ đẻ. Em cũng thích….đi bộ cùng anh thế này.
Trung nhìn Mai, anh hơi ngạc nhiên. Thật ra anh cũng thích dắt xe thế này. Đã có những buổi đi chơi, xe hỏng. Anh cứ dắt xe, Mai đi bên cạnh. Lặng lẽ bên nhau, thi thoảng nói cười vài câu chuyện. Phố phường cứ tấp nập, hai con người lại cứ lặng lẽ cảm nhận tình yêu nơi nhau.