Sau khi xử lý công việc trở về thì đã qua giờ cơm tối, Phương Thần Phong liền trực tiếp trở về phòng. Vừa vào đến nơi anh nhìn thấy Hà Linh Chi đang ngồi trên chiếc ghế lông đối diện chiếc ti vi, trên đùi là chiếc máy tính đang sáng đèn. Đôi bàn tay thao tác linh hoạt trên bàn phím tạo ra một chuỗi âm thanh trong không gian im ắng, không biết cô đang làm gì mà hai đầu lông mày cau chặt lại với nhau.
Không một tiếng động đi đến đứng ở phía sau Hà Linh Chi, nhìn vào màn hình máy tính liền thấy một chuỗi những lệnh mã hóa quen thuộc, Phương Thần Phong liền biết cô đang làm gì, cô đây là đang muốn xâm nhập vào hệ thống tường lửa của tổ chức nào đó.
“Em đang làm gì vậy?”, Phương Thần Phong cúi đầu nói bên tai cô.
“Aaa!… Anh làm em giật mình, tại sao không đánh động chứ hả?”, đặt máy tính sang bên cạnh, Hà Linh Chi vừa vuốt ngực vừa oán trách Phương Thần Phong.
Nhìn cô như vậy, Phương Thần Phong cười nhẹ đáp:
“Anh muốn xem xem em có làm gì đen tối sau lưng anh không.”
“Muốn biết em có làm gì đen tối hay không thì tự anh nhìn đi! Có lòng tốt giúp anh vậy mà còn bị nghi ngờ.”, Hà Linh Chi đem chiếc máy tính dúi vào người Phương Thần Phong giả vờ giận dỗi.
Thấy cô giận, Phương Thần Phong chẳng thèm nhìn đến chiếc máy tính, đặt nó lên trên bàn rồi đi đến ôm lấy cô, vừa hôn cô giọng nói từ tính vừa vang lên:
“Anh đâu có nghi ngờ em, em thừa biết anh chỉ đang đùa em một chút thôi mà.”
Hà Linh Chi cũng không phải dạng người động tí là dỗi, liền tách anh ra đi lấy chiếc máy tính về, hướng anh nói:
“Anh mau qua đây, em cho anh xem cái này.”
Nghe lời cô, Phương Thần Phong đi đến bế cô đặt trên đùi mình,vòng tay ôm lấy bụng cô, cất giọng trầm ấm:
“Muốn cho anh xem cái gì?”
Hà Linh Chi thao tác một chút, hàng loạt số liệu báo cáo hiện ra, Phương Thần Phong ánh mắt nghi hoặc nhìn cô hỏi:
“Đây là…”
“Đây là những số liệu và báo cáo chứng minh KP trốn thuế và tổ chức kinh doanh bất hợp pháp.”
Nghe cô nói, Phương Thần Phong mới dời ánh mắt về phía chiếc máy tính, hàng loạt những con số thực tế và con số ảo được đem ra so sánh.
“Em định làm gì với nó?”
“Bước đầu em sẽ gửi nó tới cục cảnh sát bằng địa chỉ IP ảo tố giác bọn chúng. Em cũng đã tính đến việc thế lực của bọn chúng lớn, sẽ đem chuyện này dập xuống, nên sẽ tung một bài báo nhỏ khuấy đảo dư luận chút ít, buộc người đứng đầu bọn chúng phải lộ diện, như thế chúng ta sẽ dễ dàng đối phó hơn.”, Hà Linh Chi vừa diễn thuyết vừa nhìn Phương Thần Phong.
Kế hoạch mà cô nói khiến Phương Thần Phong bật cười, bởi vì bản thân hắn vốn là một thương nhân, làm sao có thể không nhìn ra được kế hoạch của cô có tác dụng hay không?
Hắn hoàn toàn đồng ý với cô về việc KP có thể sẽ sử dụng thế lực của mình để làm êm đẹp phía cảnh sát, nhưng còn việc bài báo mà cô đề cập đến, nó hoàn toàn vô tác dụng, bởi vì cho dù người đứng sau KP có xuất hiện đi chăng nữa, nhưng cô lấy gì để khẳng định rằng hắn chính là chủ nhân thực sự của KP?
Cho nên kế hoạch mà cô vừa nói hoàn toàn không có chút sát thương nào đến KP, họa may chỉ là làm tốn một chút ít thời gian của bọn chúng mà thôi. Vì thấy cô quá tự tin với kế hoạch này nên Phương Thần Phong không muốn làm cô mất hứng, liền gật đầu tán thành với những gì mà cô đề bạt, dù sao thì hắn cũng vô cùng vui vẻ, bởi vì cô vì suy nghĩ cho hắn mà nhọc công nghĩ ra những thứ này, nên để cô giải trí một chút cũng không sao.
“Em muốn làm gì thì làm cái ấy, anh không quản. Và cũng cảm ơn em vì đã suy nghĩ cho anh, nên anh có phần thưởng cho em.”
“Thưởng cho em? Thưởng cái gì?”, Hà Linh Chi cười tươi hỏi lại.
“Là anh.”
Dứt lời Phương Thần Phong lập tức bế ngang Hà Linh Chi đi đến chiếc giường ngủ, cô vốn muốn mở miệng phản kháng nhưng lại bị anh chặn lại bằng nụ hôn cuồng nhiệt. Đêm đó, Hà Linh Chi lại một lần nữa bị Phương Thần Phong ăn sạch sẽ từ trong ra ngoài, dấu hôn cũ còn chưa kịp phai nay lại nhận thêm những dấu hôn mới, cô quả thực ‘đáng thương’ vô cùng.
———
Sáng ngày hôm sau, lúc Hà Linh Chi tỉnh dậy đã không thấy Phương Thần Phong đâu, có lẽ anh đã đến tập đoàn từ sớm. Như nhớ ra gì đó, Hà Linh Chi vội vàng mở máy tính lên, lên mạng tra một chút, bài báo hôm qua cô đăng tải mới một đêm thôi đã bay lên top một tìm kiếm.
Ngay bên dưới là thông báo của phía cảnh sát về việc chập nhận điều tra, làm rõ bản tố giác mà bọn họ đã nhận được đêm qua, vị thế của KP cũng vì điều này mà có sự lung lay. Trong vòng một đêm, thứ hạng trên thương trường đã bị hạ thấp mấy bậc, đồng thời giá cổ phiếu cũng sụt giảm rõ rệt.
Đọc đến đây, nụ cười trên môi Hà Linh Chi ngày một lớn dần, sau đó lại tự khen bản thân mình tài giỏi, một vấn đề khiến Phương Thần Phong đau đầu mà cô giải quyết xong chỉ trong một nốt nhạc, xem ra anh phải xách dép học hỏi cô thêm rồi.
Dương dương tự đắc với những gì bản thân đã làm, Hà Linh Chi mang một bụng vui vẻ đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, vừa làm miệng còn ngâm nga vài câu hát.
Sau khi ăn sáng xong, Hà Linh Chi đi đến phòng nghiên cứu của Triệu Y Vân, thông qua ô kính của cánh cửa ra vào, cô liền nhìn thấy Triệu Y Vân đang vô cùng tập trung nghiên cứu bản mẫu biến thể trên máy phân tích, đôi lông mày thanh mảnh nheo nheo lại như có điều gì khiến cô ấy không hài lọng.
Nâng tay gõ cửa phòng một chút, Triệu Y Vân bên trong nghe thấy liền ngẩng mặt lên nhìn, thấy người đến là cô thì gật đầu đồng ý.