Bùi Y đưa ra lời mời tham quan với Louis, Louis vui vẻ đồng ý.
Hai ma đi ngang qua đám người chơi đang ra sức đào quặng, đi về phía thành phố ngầm của Bùi Y.
“Nhìn kìa, lão Lou đi ra ngoài cùng mỹ nam thần bí.”
“Là cốt truyện mới sao? Trò chơi này làm cốt truyện thật mờ mịt a. Không ở gần đó thì sẽ không nhìn thấy.”
“Tôi cảm thấy như vậy thì cảm giác nhập vai sẽ mạnh hơn, nếu không ông đang đào quặng thì đột nhiên xuất hiện màn CG mở đầu, thật mất hứng.”
“Mau mau, đi xa. Đuổi kịp đuổi kịp, tổ đội theo dõi lão Lou. 1/5”
“2/5, mang theo tôi với.”
Một đám lớn người chơi ném xuống khoáng thạch trong tay, lén lút đi phía sau Louis cùng Bùi Y, muốn đi đến thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.
Viện Trưởng nhìn bọn họ, lắc lắc đầu: “Một đám lỗ mãng, tôi đã sớm thử rồi, căn bản không thể ra nổi. Nếu không tôi đã dẫm lên cả cái bản đồ này, làm gì còn ngoan ngoãn ở chỗ này đào quặng a.”
Quả nhiên, đám người chơi đi không xa đã đụng phải một cái kết giới trong suốt.
“Đệt, game thực tế ảo còn có tường không khí?”
“Sao bảo là bản đồ không giới hạn chứ? Tường không khí là cái quỷ gì? Sau đó là bản vẽ sao?”
“Bản vẽ cái quả bóng nhà cậu ý, thấy lão Lou cùng đại mỹ nam không? Cậu đi một cái lên trên bản vẽ thử xem.”
Bùi Y quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện một đám Goblin cùng Slime đang chen trong kết giới, mắt trông mong nhìn bọn họ.
“Bọn họ đang làm cái gì?” Bùi Y hỏi.
Louis liếc về phía sau, vô cùng bình tĩnh dùng lý luận “linh hồn chiều không gian khác” để trả lời: “Em biết đấy, bởi vì sinh ra ở chiều không gian khác, chưa từng cảm nhận được sự phồn hoa của Daknas nên bọn họ vô cùng trông mong thế giới bên ngoài. Thế nhưng bây giờ ta cảm thấy vẫn chưa phải lúc.”
Bùi Y gật gật đầu: “Quả thật. Thành phố đã xây dựng xong bên ngoài quá nhiều, trước khi những con dân mới tới chưa xây dựng được lòng trung thành thì tốt nhất là không nên thả ra, bởi vì bọn họ thực dễ dàng chạy mất. Đặc biệt là Goblin.”
Cũng máy đám người hơi Goblin đông đảo không nghe thấy đoạn đối thoại này, bằng không sẽ thực sự chua xót đến phát khóc. Trò chơi này khinh bỉ quá chân thật.
Từ bên ngoài thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm đi đến bên ngoài thành phố ngầm Vĩnh Nguyệt Chi Huy chỉ mất chưa đến 10 phút. Khoảng cách này là khoảng cách gần nhất có thể chấp nhận giữa hai thành phố ngầm không quen biết, không thể thay đổi.
Ở thế giới dưới nền đất, đánh nhau có vũ trang giữa các thành phố ngầm là chuyện bình thường, cho nên căn bản sẽ không có một thành chủ nào xây dựng thành phố của mình gần như vậy. Còn thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm cùng Vĩnh Nguyệt Chi Huy, đương nhiên là để thuận tiện cho người chơi làm nhiệm vụ mới giả thiết như vậy.
Louis biết điều này, nhưng Bùi Y không biết.
Cho nên mị ma ở bên ngoài thành phố ngầm của mình uyển chuyển ám chỉ Louis: “Các hạ, em cảm thấy sau này chúng ta có thể mở rộng thành phố ngầm của chúng ta ở những phương diện khác nhau, ở giữa có thể thành lập chợ mua bán để xúc tiến hợp tác giao lưu giữa các bên, ngài cảm thấy thế nào?”
Louis: “Đề nghị rất tốt.”
Bùi Y vui vẻ lộ ra răng nanh.
Louis cảm thấy mình bị đánh trúng. Hắn thực sự muốn khen đội mỹ thuật cùng tạo hình một chút, cái răng nanh này hắn thích.
Bùi Y thấy ác ma đỉnh cấp nhìn chằm chằm miệng mình, nhỏ giọng kinh hô một chút, giơ tay che miệng.
“Thất lễ.” Y nhỏ giọng nói.
Khi Bùi Y còn nhỏ có một nữ công tước quỷ hút máu vô cùng thích y. Lúc ấy Bùi Y tưởng huyết thống mị ma của mình rốt cuộc cũng kích hoạt rồi, bao gồm cả 17 anh trai cùng phụ thân cuồng công tác của y cũng cảm thấy như vậy. Thẳng đến —- nữ công tước cắn y một cái, còn nằng nặc đòi đút máu cho y để sơ ủng (biến một người khác thành ma cà rồng).
Anh cả dùng một lọ nước hoa mùi tỏi để cứu Bùi Y nhỏ tuổi.
Nữ công tước tiếc nuối tỏ vẻ: “Thật sự không thể làm con ta sao? Nhà các vị có 18 con trai, mà ta một đứa cũng không có.”
Phụ thân đại ác ma của Bùi Y chỉ vào cửa lớn lâu đài, tặng nữ công tước một chữ: “Lăn.”
Nữ công tước hu hu hu chạy đi, Bùi Y thoạt nhìn còn hoàn hảo không tổn hao gì, chỉ là khi đến bữa cơm hôm đó, y lộ ra một cái răng nanh nhỏ.
“Ma thần trên cao, em trai của ta lại biến thành quỷ hút máu?” Anh trai 17 của Bùi Y nắm tóc khiếp sợ nói.
Nhưng mà Bùi Y không thích uống máu, máu xử nữ 820 năm cũng không. Sau đó, khi cả nhà đều sắp quên chuyện Bùi Y bị nữ công tước quỷ hút máu cắn một ngụm, còn đút chút máu, không biết có thể biến thành quỷ hút máu hay không —-
Anh trai 17 lấy ra báo cáo quan sát y.
“Em phát hiện, em trai đáng yêu của chúng ta không biến thành quỷ hút máu.”
Từ phụ thân đại ác ma đến 16 anh trai còn lại cũng cảm thấy đây là một câu vô nghĩa.
Anh 17: “Nhưng mà, xuất hiện một chút bệnh trạng của quỷ hút máu. Ví dụ như khi cảm xúc đặc biệt kích động răng nanh sẽ mọc ra. Không dài lắm, cũng không cắn rách da, chỉ — vô cùng đáng yêu.”
Anh hai: “Em trai ta mỗi ngày đều thực đáng yêu.”
Cả nhà: “Đúng vậy, không sai.”
Cho nên, ý nghĩa của việc Bùi Y lộ ra răng nanh chính là…Y thực sự vô cùng khát vọng Louis hợp tác cùng nhau phát triển hai thành phố ngầm, nghe được Louis đồng ý với đề nghị của mình, vui vẻ đến nỗi mọc ra cả răng nanh.
Hai ma tiếp tục đi vào phía trong, Bùi Y giới thiệu cho Louis đội thi công của y: “Đây là đội thi công hoàn mỹ của thành phố ngầm AB…”
Lời còn chưa dứt, ông chủ địa tinh đã vận dụng cật lực đôi chân ngắn cũn chạy tới: “Các hạ tôn kính, xin hãy để tôi tự giới thiệu chính mình. Tôi, địa tinh Lam Lam La, sinh viên tốt nghiệp ưu tú của đại học kiến trúc địa tinh, có được danh hiệu đại sư kiến trúc, ông chủ có lương tâm hàng năm của thành phố ngầm AB, có được một đội thi công địa tinh vượt quá 500 người. Là lựa chọn tuyệt vời để kiến tạo thành phố ngầm của ngài.”
Bùi Y chớp chớp mắt, tại sao y lại cảm thấy hôm nay tên địa tinh này nịnh nọt đến khác thường?
Louis nhìn thoáng qua ông chủ địa tinh, là một NPC bình thường, nhưng mà giả thiết cũng không viết như thế. Không nghĩ tới chỉ là một NPC bình thường như vậy cũng có một đống danh hiệu dài như vậy, bộ phận tự động bổ sung của thế giới này đúng là — gia tăng thật nhiều công việc cho hắn, đồng thời cũng đặc biệt xuất sắc lại sinh động.
Sau khi từ chối lời gợi ý cùng đi của ông chủ địa tinh, Bùi Y mang theo Louis đến tòa thành chủ đang xây dựng. Vừa mới đến gần đã có một con địa tinh hoảng sợ chạy vào từ bên ngoài thành phố ngầm.
Vừa chạy vừa nói: “Không xong rồi ông chủ, có cẩu đầu nhân xông vào.”
———————————
Cùng lúc đó, trên đường đi đến thành phố ngầm AB.
Biểu tình của năm người chơi Slime được ngồi trên chuột tia chớp chạy như bay đều vô cùng giống nhau.
Cùng là khuôn mẫu của hệ thống, cùng biên độ há mồm, thân thể giống như thạch trái cây của Slime bị gió thổi thành hình cuộn sóng.
“Bản đồ của trò chơi này rốt cuộc lớn bao nhiêu a?”
“Ta ở nơi nào, ta đang làm gì, chúng ta chạy bao lâu?”
“Tôi biết, khó khăn của nhiệm vụ này chính là không thể offline trong khi thực hiện.”
“Các ông không thấy sao? Phía trước có một vùng đất bằng phẳng. Nếu tôi không chịu được nữa thì các anh em nhất định phải kiên trì.”
“Tôi, nôn —— tôi, tôi hình như bị say xe.”
Hết chương 10