Vương quốc Rolles của đại lục Audi mấy ngày trước nhận được ý chỉ của thần.
Ở một vùng núi non hoang vu thuộc địa phận vương quốc Audi xuất hiện kẻ địch đến từ Ma giới. Bọn chúng tàn bạo lại hung ác, vị thần do bọn chúng thờ phụng nhìn trộm thần bảo hộ của đại lục Audi — nhần Nhật Viêm sinh ra từ mặt trời, lúc nào cũng sẵn sàng kéo ngài ấy xuống khỏi thần đàn, cắn nuốt ngài ấy.
Đây nếu là thần quan nói, quốc vương Rolles có lẽ còn không tin, nhưng thần dụ này do hắn nhìn thấy tận mắt, hắn nhìn thấy thần mặt trời Nhật Viêm hạ xuống thần điện, nói với hắn: Phía đông xuất hiện ma vật đáng sợ, vương quốc Rolles nguy hiểm vô cùng. Phải thừa dịp trước khi kẻ địch trở nên mạnh mẽ mà bóp nát chúng từ trong nôi.
Quốc vương Rolles sống cả đời, đây là lần đầu tiên được nhìn thấy tận mắt thần dụ. Hắn cảm thấy đây là sự ưu ái của thần đối với hắn, hắn phải liều mạng vì vị thần của hắn.
Vì thế, không cần thần quan thúc giục, quốc vương Rolles tự mình dẫn binh, mang theo đại quân của vương quốc xuất phát.
Bọn họ gấp rút hành quân hai ngày, đến vùng núi Hắc Sơn. Cách từ xa, quốc vương Rolles cùng đại quân của hắn đã thấy mây đen chiếm lĩnh cả một khoảng trời.
Thần quan nghiêm túc nói: “Quốc vương bệ hạ, ta cảm thấy được một lượng ma lực vô cùng đáng sợ, hơi thở hắc ám bạo ngược đang vây quanh lấy núi Hắc Sơn.”
Quốc vương Rolles: “Ta thấy. Có phương pháp đối phó gì không? Vị thần của chúng ta, quốc gia của chúng ta đều cần chúng ta bảo vệ.”
Thần quan suy nghĩ thật lâu, sau đó nói: “Kỵ sĩ của thần điện đồng loạt ngâm xướng lời ca ngợi thần mặt trời có lẽ có thể tạm thời xua tan hắc ám. Nhân cơ hội này, đội kỵ binh của chúng ta có thể xông vào đại bản doanh của họ, làm suy sụp hệ thống phòng vệ của họ. Nhóm thần quan sẽ ở bên hỗ trợ, để ngừa xảy ra những vấn đề khác.”
Quốc vương Rolles: “Vậy ngươi còn chờ cái gì? Nhanh đi làm đi. Nguyện thần mặt trời phù hộ chúng ta!”
Thần quan cũng nói “Nguyện thần mặt trời bảo vệ chúng ta”, sau đó bọn kỵ sĩ thần điện rút ra trường kiếm, chỉ về phía chân trời, bắt đầu ngâm xướng lời ca ngợi.
Ma nhãn trung thực mà ghi lại những điều mà nó ‘thấy’, cũng tiến hành phát sóng trực tiếp dưới mệnh lệnh của Bùi Y.
Tất cả các sinh vật trong doanh địa Ám Dạ Chi Tâm đều có thể thấy buổi phát sóng có độ nét siêu cao này.
Bùi Y đã gửi phi quạ cho Louis, nhưng còn chưa nhận được trả lời. Y chỉ có thể cùng nhóm huyết tinh lĩnh chủ bàn bạc xem nên đối phó với kẻ địch thế nào. Cũng may, huyết tinh lĩnh chủ do ác ma đỉnh cấp triệu tập từ các thành phố ngầm đều là các thống soái tài giỏi, Bùi Y chỉ cần ngồi làm linh vật, bọn họ có thể tự cho ra mười mấy loại phương án đối địch.
Trong lúc thảo luận, câu Bùi Y hỏi nhiều nhất là: “Làm như vậy có bao nhiêu phần trăm thắng?”
Nhóm huyết tinh lĩnh chủ đều vô cùng tự tin, đáp án không một ai là không phải: “Trăm phần trăm.”
Bùi Y không biết là đối phương quá yếu hay là thành phố ngầm của Louis các hạ quá mạnh. Nhưng cho dù là loại nào thì thắng lợi theo cách nghiền áp đều luôn vui sướng.
Các người chơi không có tư cách tham gia thảo luận chiến thuật, bọn họ chỉ có thể chờ ở bên ngoài chủ trướng, chờ nhiệm vụ thông báo, thuận tiện còn có thể cùng NPC khác xem phim.
“Ây da, thánh kỵ sĩ đối diện bắt đầu đọc thần chú! Chúng ta không cần đánh gãy à?”
“Câu thần chú này đã được một nửa, các ông cảm thấy có gì khác không?”
“Tha thứ tôi nói thẳng, không có.”
“Thần chú còn chưa đọc xong, không phản ứng là bình thường.”
“Không ai cảm thấy thời gian đọc thần chú này quá dài? Thông thường, một câu thần chú, nếu nó không phải đọc ngược, thì thời gian càng dài tính sát thương càng lớn. Đều đã qua hơn ba phút mà câu thần chú này còn chưa xong, tôi cảm thấy chờ hắn đọc xong thì đây nhất định là một chiêu lớn kinh thiên động địa.”
“Vậy làm sao đây? Không có nhiệm vụ mới.”
“Tôi cảm thấy chúng ta không thể quá phụ thuộc vào nhiệm vụ.” Tiểu Phong vuốt cằm nói: “Từ loại tính chất oái oăm của trò chơi này mà nói, có rất nhiều sự kiện ngẫu nhiên sẽ bị cho là nhiệm vụ, phép tính cụ thể tôi vẫn chưa rõ ràng lắm. Nhưng có thể phán đoán ra, một vài nhiệm vụ có khả năng tự sáng tạo.”
Cầu Cổn Cổn chớp mắt, nhìn Tiểu Phong nói: “Nói, Phong Vương, ông muốn làm gì?”
Tiểu Phong: “Chúng ta hẳn là lập một đội đặc chủng, đi thử đánh gáy đối phương đọc thần chú. Đầu tiên, chúng ta không biết sát thương cùng phòng ngự của đối phương, tiếp theo, trừng phạt tử vong của bản đồ hoạt động cũng không rõ ràng. Cho nên, đội đặc chủng này cũng coi như là đội khai hoang cảm tử. Tôi đi lập, không cưỡng chế yêu cầu, ai sẵn sàng thì tổ đội với tôi.”
Tiểu Phong mới vừa nói xong, thông báo xin gia nhập đội của hắn đã bị nổ.
Tiểu Phong: “Chậm một chút chậm một chút, tôi lag rồi. Chúng ta vẫn là lập yy trước đi.”
Vài phút sau, yy mặt trận thống nhất đã lập xong, tổ khai hoang cảm tử của Tiểu Phong cũng đầy.
Tiểu Phong: “Tôi nhấn mạnh một lần nữa, chỉ có đoàn của chúng ta đi trước dò đường, mọi người không cần nóng lòng xông lên. Trong trò chơi này mối quan hệ giữa chúng ta và NPC vô cùng chặt chẽ, nhỡ đâu người khai hoang quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến hành vi của NPC, mất nhiều hơn được. Tôi biết hôm nay có rất nhiều bạn bè từ khu khác đến khu 1, tôi mong mọi người có thể nghe lời khuyên của tôi. Thực sự không cần nóng nảy, cảm ơn mọi người.”
Cầu Cổn Cổn không gia nhập đổi khai hoang cảm tử của Tiểu Phong, bởi vì có không ít người chơi cùng chỉ huy đến từ khu khác nên quyền chỉ huy của Tiểu Phong cũng không quá rõ ràng. Cầu Cổn Cổn nghĩ, lăn về phía chủ trướng của mị ma.
Hơn một trăm huyết tinh lĩnh chủ cùng nói chuyện, âm thanh tranh luận làm cho trong lều có vẻ vô cùng ồn ào. Bùi Y chớp mắt, có chút khó khăn trong việc nên chọn phương án nào.
Y thở dài, có vẻ đã cảm nhận được phiền não hạnh phúc của lĩnh chủ một thành phố ngầm cao cấp. Lúc ánh mắt đang rơi tự do, Bùi Y thấy lều trại nhấc lên một góc, một con Slime hồng nhạt hình cầu lăn vào.
Cầu Cổn Cổn một đường lăn đến bên chân Bùi Y, được mị ma ôm lên.
Bùi Y đặt Cầu Cổn Cổn lên bàn, vuốt cái nơ bướm trên đầu nàng, hỏi: “Hầy, sao mi lại ở đây? Mi có biết chủ nhân nhà mi đi đâu không?”
Cầu Cổn Cổn nghĩ thầm, đúng là có người chơi nói lão Lou ở đại sảnh thành chủ, nhưng nàng không thể chắc chắn lão Lou có đi nơi khác không. Vì thế Cầu Cổn Cổn đổi biểu cảm thành:?w?
Bùi Y: “Mi cũng không biết a. Thật là hao tổn tâm trí, trước khi đi Louis có nói giao mọi chuyện cho ta chỉ huy, nhưng ta không có kinh nghiệm nào cả.”
Một vị huyết tinh lĩnh chủ đứng khá gần lập tức nói: “Bùi Y tiên sinh, xin hãy tin tưởng. Ngài chỉ cần đứng yên ở đây thì đã là một chỉ huy vô cùng giỏi rồi.”
Cầu Cổn Cổn nhìn thoáng qua NPC này, yên lặng giơ ngón tay với hắn: Trâu bò. Nếu bàn về việc vuốt mông ngựa thì người chơi vẫn không đuổi kịp NPC. Nghe xem, vuốt quá tự nhiên rồi.
Bùi Y quả nhiên bị lời nói của huyết tinh lĩnh chủ làm cho lâng lâng, khóe miệng không khống chế được cong lên.
Lại có huyết tinh lĩnh chủ lại gần đưa cho Bùi Y phương án thứ 20, Cầu Cổn Cổn thừa cơ nói: “Anh trai mị ma, còn có các anh trai thống soái, tôi cảm thấy có một chuyện cần nói cho mấy vị.”
Bùi Y cùng toàn bộ huyết tinh lĩnh chủ trong phòng nhìn Cầu Cổn Cổn.
Cầu Cổn Cổn đột nhiên cảm giác áp lực như núi.
Cầu Cổn Cổn: “Cái kia, chính là…… Các con dân mới trong thành phố ngầm của Louis đại nhân đã không chờ nổi mà xung phong, tôi nghĩ lúc này bọn họ đã xuất phát rồi”
Bùi Y: “Hửm?”
Huyết tinh lĩnh chủ nhóm: “Hửm?”
Cầu Cổn Cổn: “Một bộ phận lớn bọn họ cho là thời gian ngâm xướng của thánh kỵ sĩ quá dài, cần phải để ý. Cho nên không tiếc giá nào mà xung phong, hy vọng dùng sự hy sinh của chính mình đổi lấy một chút tình báo, góp một viên gạch cho sự thắng lợi của Louis đại nhân!”
Bùi Y: “Ừm, nghe qua hình như giống với kế hoạch số 12?”
Một huyết tinh lĩnh chủ đứng dậy: “Không sai, không chỉ kế hoạch số 12 mà kế hoạch số 3, số 5, số 8, số 16, 17 đều có nội dung giống vậy. Các con dân Ám Dạ Chi Tâm có thể chuyển sinh linh hồn vô hạn thích hợp làm chuyện này nhất. Bọn họ quả thực còn dùng tốt hơn đại quân vong linh, dù sao bộ xương khô quá nổi bật, dễ làm cho đối phương liên tưởng đến thiên tai vong linh. Mà một đám sinh vật dưới nền đất bình thường, ai mà ngờ được bọn họ cũng có thể người trước ngã xuống người sau tiến lên, vô cùng vô tận chứ?”
“Thế thì chúng ta dùng ma nhãn tiếp sóng tình huống xung phong của các con dân Ám Dạ Chi Tâm đi.” Bùi Y nói: “Để chúng ta nhìn xem thực lực của kẻ địch, rồi xây dựng bước tiếp theo sau.”
Nhóm huyết tinh lĩnh chủ đồng loạt gật đầu.
Cầu Cổn Cổn: “……” Sao lại cảm thấy trong mắt NPC thì địa vị của người chơi chỉ cao hơn một chút so với bộ xương khô chứ?
【 Đinh —— tập kết xung phong! Các con dân Ám Dạ Chi Tâm, mau xung phong vì thành chủ của các bạn đi! 】
Đội của Tiểu Phong đã ra khỏi doanh địa, lập xong đội hình nhằm về phía kẻ địch, chợt nghe thấy âm thanh nhắc nhở tuyệt vời của hệ thống.
Trong kênh yy mặt trận thống nhất, Cầu Cổn Cổn mở mic nói chuyện: “Đừng hỏi tôi làm gì, tôi chỉ kể lại đúng sự thật thôi. Lên đi, đám pháo hôi. Nhóm thống soái huyết tinh lĩnh chủ rất thích các ông, người chơi còn dễ dùng hơn bộ xương khô.”
Tiểu Phong: “Sao nghe có vẻ không là lời khen ngợi gì tốt đẹp vậy?”
Cầu Cổn Cổn: “Nghiêm túc xung phong, có ma nhãn phát sóng trực tiếp đấy. Bảo các anh em lên tinh thần một chút, độ nét của TV siêu cao luôn.”
Theo sau đoàn của Tiểu Phong vốn dĩ cũng có không ít người chơi. Bây giờ vừa nghe hệ thống nhắc nhở, còn chờ cái gì nữa, đều sải bước ngồi vững tọa kỵ xông lên đi.
Quốc vương Rolles ngồi trên chiến xa bằng kim loại, thần chú của thánh kỵ sĩ sắp kết thúc, hắn chờ mong nhìn mây đen trên bầu trời, chờ đợi chúng nó bị xua tan. Nhưng mà, mây đen còn chưa bị xua tan, một đội quân sinh vật Ma giới đáng sợ đã xông ra từ nơi bị mây đen bao phủ.
Quốc vương Rolles gọi thần quan, thần quan nói cho hắn: “Không cần lo lắng, chỉ một chút kỵ binh rải rác này, đoàn ma pháp có thể xử lý chúng trước khi chúng kịp tiến đến.”
Lúc thần quan nói những lời này đều là thái độ ngạo mạn. Hắn không để đám ma vật này vào mắt chút nào.
Nhưng đồng tử của quốc vương bắt đầu phóng đại, tay hắn chỉ vào phương xa run nhè nhẹ: “Cậu nói chỉ một chút này là bao gồm cả đám đằng sau sao?”
Thần quan vốn đối diện với quốc vương, nghe vậy, hắn xoay người nhìn —
Ngoại trừ đội hình chỉnh tề trước đó, bốn phương tám hướng trào ra không biết bao nhiêu ma vật, bọn chúng không có trang phục thống nhất, không có tọa kỵ thống nhất, thậm chí ngay cả chủng tộc cũng không giống nhau. Nhưng bọn chúng hưng phấn hò hét, tinh thần phấn khởi, có vài tên diện mạo còn vô cùng kinh tởm, vô cùng dễ làm cho người khác liên tưởng đến các quái vật ăn thịt người trong các câu truyện thần thoại.
Thần quan hô to: “Đoàn pháp sư chuẩn bị.”
Tiểu Phong cũng hô trong yy: “Quái hệ phép của đối phương sắp đọc thần chú, vú em chuẩn bị khiên.”
Hết chương 105