Sau khi bị các chú công an nhân dân- 5 tốt phê bình giáo dục, Trang Văn Lý vẫn sốt ruột muốn chạy tới sân bay trong thời gian dự định để qua mặt một trong những cô bạn gái của mình.
Vậy mà Kim Húc lại cầm quyển sổ như lấy khẩu cung, hỏi chuyện từ nhỏ đến lớn của cậu ta, học tiểu học, trung học, đại học ở đâu, nửa năm gần đây có kết oán với ai không, hẳn là không phải lần đầu tiên truy tinh rồi, trước kia đã từng theo đuổi những minh tinh nào…… Vân vân và mây mây.
Đây rõ ràng là hành động cố ý kéo dài thời gian để hành vi tra nam của cậu ta bị bại lộ nha. Kim Húc hỏi trong chốc lát, Khúc Liệu Nguyên- đồng đội thần- liền hùa theo tiếp tục hỏi.
Còn Thượng Dương gọi điện thoại cho cô gái đã hẹn hò với Trang Văn Lý ở SKP lúc chiều, sau khi hỏi dò xong thì đã xác nhận được hai người họ ở bên nhau suốt một buổi chiều, Trang Văn Lý quả thật là không có thời gian gây án.
Cuối cùng, anh lại ngầm ám chỉ với cô gái kia chuyện Trang Văn Lý còn có bạn gái khác nữa, sau đó mới thản nhiên cúp điện thoại.
Trang Văn Lý cả người như hỏng mất, nhưng lại sợ Kim Húc nên cũng không dám nổi giận a.
Hơn 7 giờ tối, Kim Húc nói: “Được rồi, cứ như vậy đi. Cảm ơn cậu đã phối hợp.”
Trang Văn Lý mừng như vừa được đại xá, chờ ba vị công an rời đi, cậu ta lại đợi thêm vài phút liền vội vàng kêu xe, một lần nữa kéo vali hành lý ra cửa lần thứ hai.
Sau khi xuống lầu, Trang Văn Lý không ngừng bận rộn mà chạy ra ngoài cửa lớn.
Ở chỗ rẽ phía sau cậu ta, tiểu đội ba người nhìn theo bóng dáng một đường chạy như bay của cậu ta.
“Muốn cản cậu ta thêm một chút nữa không?” Khúc Liệu Nguyên nói.
“Được rồi,” Thượng Dương nói, “Thời gian đã không còn kịp nữa rồi.”
Cô gái chờ Trang Văn Lý ở sân bay, chỉ cần nhanh trí một chút sẽ dễ dàng phát hiện ra chút dấu vết để lại. Còn nếu thật sự không phát hiện được, thì bọn họ cũng không còn cách nào nha, chỉ có thể giúp đến đây mà thôi. Yêu đương là chuyện anh tình tôi nguyện, một chân dẫm hai thuyền, thật đúng là “Không trái với pháp luật” a.
Tất cả những hành vi này của Trang Văn Lý, chính là thể hiện việc cậu ta có hứng thú cũng như điên cuồng muốn dò xét giới hạn của bờ vực hành vi “Không trái pháp luật” là ở đâu.
Thượng Dương hỏi Kim Húc: “Lúc nãy sao cậu có thể nhìn ra, cậu ta là đang muốn đến sân bay, và cả chuyện định giả vờ như mới vừa xuống máy bay nữa?”
Kim Húc nói: “Giấy dán mã số ký gửi cùng liên kết bảo hiểm ở trên vali vẫn chưa gỡ ra, vali đó rõ ràng không phải là mới mua, trên thân vali cũng không có liên kết bảo hiểm của những chuyến bay nào khác. Điều này chứng minh cậu ta không phải là người có thói quen giữ lại mấy thứ này, mỗi lần bay xong cậu ta đều sẽ xé đi sạch sẽ. Hiện tại, cố ý giữ lại hai cái mới kia, tám phần là có nguyên nhân gì đó nên mới mang vali còn nguyên giấy dán và thẻ này ra khỏi cửa. Xâu chuỗi lại, đại khái chính là muốn gạt người đâu. Bất quá, tôi chỉ định lừa cậu ta một chút, không ngờ lại thật sự lừa đến rồi.”
Khúc Liệu Nguyên nói: “Tôi cũng phải luyện tập kỹ xảo lừa người bị tình nghi này của cậu một chút mới được.”
Thượng Dương nói: “Cẩn thận coi chừng bị lật xe a, người bị tình nghi mà không bị lừa, khi đó sẽ mất mặt lắm.”
“Đúng vậy, không phải trăm phần trăm đều thành công, có đôi khi gặp phải người bị tình nghi nhiều tâm tư, thực sự có khả năng sẽ bị lật xe a. Phải luyện tập nhiều, ngay cả khi bị lật xe cũng đừng hoảng hốt, lập tức hỏi đến vấn đề tiếp theo là được.” Kim Húc thành thật nói, “Tra án thực tế cùng lý luận nghiên cứu là hai việc rất khác nhau, không thể luôn sợ mất mặt được. Ngẫu nhiên lật xe là chuyện rất bình thường, cuối cùng có thể tìm ra chân tướng, bắt được nghi phạm là được rồi. Như vậy cũng không tính là quá mất mặt đâu.”
Thượng Dương: “……”
Kim Húc nói rất đúng, chỉ là anh có ảo giác như đang ám chỉ đến mình là sao nha.
“Cậu nhóc đó cũng thật thần kỳ a,” Khúc Liệu Nguyên sợ hai người bọn họ lại cãi nhau, nên nói qua chuyện khác, “Nữ trang đại lão, tra nam, truy tinh đến mức não tàn, còn là bình phun trên internet, đủ bộ ngũ độc rồi nha……Chính là, nữ trang đại lão cũng không tính là độc, nhưng nếu cậu ta không phải là tra nam, vậy thì đúng là có chút manh nga.”
Thượng Dương nói: “Cậu ta cũng chưa chắc là thích thế giới giả tưởng đâu, giống như chuyện cậu ta truy tinh kia, tôi nghĩ cậu ta chính là muốn tận hưởng cái cảm giác vui sướng khi làm bá chủ trong vòng tròn nhỏ hẹp đó mà thôi. Nếu thật sự yêu thích thế giới ảo thì sao có thể chỉ mới làm trong ngành sản xuất game được mấy ngày thì đã từ chức rồi?”
Kim Húc cũng nói: “Nhìn từ một góc độ khác, khi cosplay thành nữ lăn lộn ở trong vòng thì sẽ càng tiện hơn, người trẻ tuổi mới đầu hai mươi mà thôi, quầng thâm mắt đã đậm thành như vậy, chưa chắc cơ thể của cậu ta đã khỏe mạnh.”
“Việc truy tinh này cũng vậy, trong tương lai Trang Văn Lý sẽ vì chút chuyện gì đó của người mà cậu ta coi như em trai bây giờ, chuyển từ fan não tàn biến thành anti-fan, sẽ lại dùng phương thức mắng Bách Đồ mà mắng em trai tự nhận của cậu ta a. Kết cục của quá trình truy tinh này có trở thành như vậy, cũng không kỳ quái chút nào.” Thượng Dương thổn thức nói, “Tựa như Diêm Hàng vậy, vốn dĩ mọi người đều biết tình cảm của cậu ta đối với Bách Đồ là một mảnh lòng son, nhưng chỉ vì một bộ phim điện ảnh thất bại mà có thể dễ dàng từ fan ruột biến thành anti-fan của Bách Đồ rồi. Suy nghĩ của mấy cậu trai trẻ trong giới fan thật khó hiểu a.”
Với tư cách là một fan hâm mộ mới tinh của Bách Đồ, Khúc Liệu Nguyên nói: “Bởi vì, những người này đã khiến cho lòng yêu thích truy tinh vốn dĩ rất đơn thuần, trở nên chướng khí mù mịt nha. Đám bình phun trên internet này thật đáng ghét a. Mấy năm nay, chỉ cần tùy tiện click mở một ứng dụng nền tảng tin tức, hay một nền tảng xã hội, hoặc thậm chí là nền tảng video ngắn nào đó đều sẽ thấy đủ loại comment có tính chất lăng mạ nhục nhã xúc phạm người khác nga. Ỷ vào việc sẽ không bị truy tố trách nhiệm hình sự, nên hoạt động của đám bình phun này ngày càng trở nên mạnh mẽ a. Không lên mạng thì nhàm chán, mà lên mạng thì có thể tức chết người không đền mạng nha.”
“Smart phone hiện đại cùng các loại ứng dụng phổ biến ngày nay, làm cho đám bình phun này dễ dàng xuất hiện ở bất cứ đâu trong thế giới internet a.” Kim Húc nói, “Chẳng qua trước kia cũng không phải không có nha.”
Hắn cười nhạo liếc mắt nhìn bạn học Thượng Dương, vị anh hùng bàn phím từng rất nổi tiếng ở trong lớp của bọn họ khi đó.
Thượng Dương nói: “Cảm ơn, trước kia tôi mới không như vậy, chửi nhau với mấy người trên mạng đều là bởi vì quan điểm khác nhau, là thảo luận kịch liệt, nói có sách mách có chứng nga. Hơn nữa tôi cũng không có phun dơ.”
“Cái này tôi có thể làm chứng nha, tôi và cậu ta trải qua bao đêm trong tiệm net, chúng tôi chơi game, cậu ta mắng người trên mạng cả đêm, tôi nhìn thử……” Khúc Liệu Nguyên cười rộ lên, nói, “Đó y như là một bài luận văn được viết thâu đêm nha, luận chứng đại khái là bàn về sự vô hạn trong quá trình quật khởi về mặt quân sự của cường quốc a.”
Thượng Dương: “……”
Anh chưa từng nghĩ rằng trước đây mình lại bị Kim Húc hiểu lầm là anh hùng bàn phím như Trang Văn Lý kia. Bất quá, viết luận văn để mắng nhau với bạn trên mạng cũng rất oai phong mà. Anh phản bác nói: “Nào có khoa trương như vậy a, tôi chỉ là tương đối lịch sự dạy người nọ cách làm người mà thôi.”
Mười năm trước, khi internet bắt đầu được phổ biến rộng rãi, bản chất của anh hùng bàn phím lúc đó cùng bản chất của anh hùng bàn phím ngày nay là không cùng một giống loài nga.
“Tôi thật đúng là chưa từng thấy qua dáng vẻ cãi nhau với người khác của chủ nhiệm Thượng nha. Đều chỉ là nghe nói mà thôi.” Kim Húc cười cười, nói, “Trước kia chủ nhiệm Thượng cũng không có chơi với tôi mà.”
Thượng Dương lạnh lùng nói: “Tôi và cậu không cùng chung chí hướng, chơi sao được mà chơi?”
Khúc Liệu Nguyên bất đắc dĩ nói: “Hai người các cậu có mệt hay không nha? Cả ngày cứ y như gà con mổ lẫn nhau.”
Thượng Dương cũng cảm thấy mình có hơi ấu trĩ, nên không nói chuyện nữa.
Kim Húc nói: “Đến nhà Diêm Hàng một chuyến không? Xem xem khi xảy ra vụ án cậu ta đang làm gì.”
Nhưng khi đến nhà của Diêm Hàng, thì lại không có ai ở nhà.
Trở lại xe, Thượng Dương tìm một lý do gọi điện thoại cho Diêm Hàng rồi mở loa ngoài.
Diêm Hàng nói mình đang ở trong phòng thí nghiệm của trường học. Gần đây cậu ta đang lên kế hoạch để tham gia một cuộc thi chuyên nghiệp, từ giữa trưa ăn cơm xong liền bận cho tới hiện tại, cũng không quên hỏi: “Công an Thượng, anh còn cần trợ giúp điều tra cái gì sao?”
Kim Húc nhìn Thượng Dương nháy mắt ra dấu, Thượng Dương hiểu ý, nói: “Không có, là ghi chép lúc sáng, cậu ký tên không quá rõ ràng, cho nên muốn tìm cậu ký lại lần nữa thôi.”
Diêm Hàng nói: “Sáng ngày mai tôi có tiết, sau khi tan học về sẽ gọi điện thoại cho anh, được không?”
Kim Húc lại ra dấu với Thượng Dương, ý là hỏi về bạn gái của cậu ta một chút, Thượng Dương có điểm nghi hoặc, nhưng cũng hỏi.
Diêm Hàng nói: “Anh tìm cô ấy có việc sao? Buổi tối cô ấy phải đi ra ngoài dạy thêm rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, Thượng Dương hỏi: “Cậu muốn hỏi về bạn gái của cậu ta làm cái gì?”
Kim Húc nói: “Cậu không cảm thấy bạn gái của cậu ta kỳ quái sao? Bạn trai của mình gửi cho minh tinh nam loại tin nhắn quấy rối này, mà cô ta còn cảm thấy rất bình thường a.”
“Điều này chứng minh hai người bọn họ là tam quan nhất trí đi.” Thượng Dương nói, “Bằng không chúng ta đến trường của cậu ta xem camera an ninh một chút? Cậu ta cũng đã nói cả buổi chiều đều ở phòng thí nghiệm mà, đến xem lời cậu ta nói là thật hay là giả, không phải vừa xem liền sẽ biết ngay sao?”
Khúc Liệu Nguyên tích cực bổ sung: “Vừa lúc tôi có người quen làm trong bộ phận bảo vệ ở trường của bọn họ đấy!”
Trước đây, khi trường đại học này diễn tập an ninh, thầy Khúc đã được mời đến làm cố vấn đó nha.
Sau khi đã thống nhất ý kiến, tiểu đội ba người lòng mang nghi ngờ đến bộ phận bảo vệ của trường đại học xem camera an ninh. Khúc Liệu Nguyên cà mặt vô cùng hữu dụng, nếu không đêm đó cũng không nhất định có thể điều tra ra a. Cấp bậc hành chính của trường đại học trọng điểm này không thấp, nếu chỉ là làm thủ tục đăng ký mà còn phải đi theo con đường chính thống thì có hơi phiền toái nga.
Kết quả, camera an ninh cho thấy, vào lúc hai giờ chiều, Diêm Hàng bắt đầu đi vào phòng thí nghiệm, giữa chừng có đi WC hai lần, chạng vạng có đến nhà ăn để ăn cơm, ngoại trừ những điều này, thì Diêm Hàng quả thật vẫn luôn ở trong phòng thí nghiệm không ra ngoài a.
Như vậy, hai nghi phạm chính là Trang Văn Lý cùng Diêm Hàng này, đều đã được loại trừ hiềm nghi hơn phân nửa rồi.
Ít nhất đã có thể xác định, hành vi đặt bé mèo bị ngược đãi ở trước cửa nhà của Bách Đồ vào lúc hơn một giờ chiều kia, cả hai người họ đều không có thời gian để gây án a.
Vốn dĩ trong nội tâm còn hoài nghi Lương Tỉ vài phần, nhưng anh ta hoàn toàn không có động cơ gây án nha.
Vụ án nhất thời rơi vào ngõ cụt.
Thượng Dương và Khúc Liệu Nguyên có vẻ hơi nhụt chí rồi.
“Hôm nay đến đây thôi?” Kim Húc lại như không có việc gì mà còn đề nghị kết thúc công việc sớm, “Cũng không còn việc gì có thể nói nữa nha.”
Khúc Liệu Nguyên tra án tra đến nghiện, bộ dạng rõ ràng là chưa đã thèm, nôn nóng muốn tìm thêm manh mối mới, nói: “Sớm như vậy đã tan tầm rồi? Mới có hơn 9 giờ à.”
Kim Húc nói: “Lớp trưởng, cậu còn muốn tra cái gì?”
Khúc Liệu Nguyên nghĩ nghĩ, ân, còn chưa nghĩ ra nha.
Kim Húc lại nói: “Cậu muốn tra cái gì thì tự mình tra đi thôi, tôi và chủ nhiệm Thượng đi chơi một chút đây.”
Thượng Dương: “……”
Kim Húc nhướng mày với anh, Thượng Dương lập tức liền hiểu ý. Ai bảo anh vừa rồi thuận miệng nói trễ chút nữa sẽ nói chuyện thẳng thắn a. Hiện tại là thời điểm nên nói chuyện rồi a…… Thiên à! Như vậy cũng quá nhanh rồi đi! Anh còn chưa chuẩn bị tâm lý xong nữa mà.
“Các cậu đi chơi cái gì?” Khúc Liệu Nguyên vô cùng khó chịu, hai người kia đã lập riêng nhóm nhỏ rồi, bây giờ còn trắng trợn gạt anh ta ra nha, “Tại sao không dẫn tôi theo chứ?”
Thượng Dương còn đang khéo léo tìm lý do.
Kim Húc nói: “Bởi vì cậu quá sáng nha.”
*Ý là Kim Húc chê lớp trưởng Khúc làm bóng đen cũng quá sáng rồi a…