Đã lâu rồi Tâm không về quê. Con đường làng gồ ghề đã được thay bằng mặt bê tông mới. Nhà cửa cũng được xây mới nhiều hơn. Nó đứng trước cái cổng cũ kỹ, căn nhà cấp 4 của nó vẫn như vậy, từ thời ông bà nó. Bố chỉ sửa lại thôi, chứ vẫn vậy. Nó đẩy cửa vào, trong nhà là tiếng nhạc ầm ỹ phát ra từ cái đầu đĩa. Thằng Tính vừa làm bài vừa gục gặc cái đầu nghe nhạc. Con chó vàng già đã chết hồi đầu năm, sau một đợi gió lạnh về.
Nó còn đang nhìn ngắm căn nhà thân thương của nó, thì mẹ chợt chạy ra. Mẹ hốt hoảng, rồi lại mừng rỡ khi thấy nó. Nó biết mẹ cảm thấy nó về, giữa hai mẹ con luôn có sự liên hệ kỳ lạ. Nó đặt hành lý xuống, ôm mẹ vào lòng. Mùi hương bưởi từ tóc mẹ đã bao lâu nó không được ngửi rồi.
Nó nhân lúc thằng Tính chưa phát hiện, khẽ hôn nhẹ lên môi mẹ. Mẹ lườm nó, nhưng khẽ cười. Nó vào nhà, mẹ lăng xăng như thiếu phụ đón chồng về. Nào là nước, nào là hoa quả, nào là khăn để nó rửa mặt… Nó lôi trong vali ra ít đồ khô để mẹ biếu hàng xóm, rồi hầu chuyện thằng em trai.
Mẹ kể, Cẩm và con trai nó vẫn khỏe. Cẩm xin nghỉ từ hồi sinh đến giờ. Cô ấy muốn chăm sóc cho con của nó thật tốt. Mẹ chỉ qua đó hàng ngày để trông cháu, và nói chuyện cho Cẩm đỡ buồn. Thằng Tính cũng rất thích đứa cháu này. Nó khoe vẫn hay bế thằng Thuận đi rong khắp làng, xem chúng nó chơi điện tử. Nó lỡ mồm, mẹ quay qua quát nó. Tâm lâu lắm mới nghe được giọng nói của mẹ và em, nó thấy ấm áp và thân thuộc.
Mẹ bảo nó gọi cho Cẩm, rồi đạp xe ngay ra chợ. Nó gọi cho Cẩm, báo nó đã về. Cẩm tắt máy ngay, làm nó chưng hửng. Nhưng nó biết Cẩm đã lâu, nên nó không gọi lại. 15 phút sau Cẩm đã phi xe đến, đằng sau là cái Hiền đang bế con của nó. Cẩm nhào vào lòng nó mà khóc. Nỗi nhớ nhung nó làm Cẩm quay quắt. Tâm nhẹ nhàng vuốt lưng Cẩm, xin lỗi vì quá lâu không về với nàng.
Bữa cơm gia đình đông người nên rất vui. Cẩm vứt con cho Hiền cho nó ăn, rồi ngồi sán vào nó gắp thức ăn cho nó. Đứa bé có vẻ hơi dát nó, cứ len lén nhìn mẹ đang gắp thức ăn cho bố. Bàn tay nó luồn ra sau lưng Cẩm, với lấy tay Cẩm nắm chặt lấy. Còn chân nó thì khều qua gầm bàn, vuốt ve đôi chân mẹ. Cẩm e lệ hơi xấu hổ nhưng vui, mẹ thì lườm khẽ nó nhưng bàn chân lại vuốt ve lại chân nó.
Ăn tối xong thì mẹ bắt nó qua nhà Cẩm ở. Nó biết mẹ muốn ôm ấp nó, nhưng dành ưu tiên cho Cẩm. Nó đèo Cẩm đang bế con đằng sau, Hiền thì đi về trước. Cẩm tựa đầu vào vai nó, khẽ ngâm nga mấy câu hát. Nó thấy được sự bình yên nơi Cẩm, nó cảm giác được gia đình là thế nào.
Con nó đã hơn 1 tuổi, Cẩm cũng không nhiều sữa nữa nên chỉ cho nó bú được bao nhiều thì được. Còn đâu thì nàng cho nó ăn cơm với uống thêm sữa. Tâm lóng ngóng bế con trên tay, cảm nhận ánh mắt tròn xoe nhìn nó e ngại.
Tâm thử trêu con, ai dè làm nó khóc toáng lên. Hiền nhanh chân lại bế em. Nàng đón em, mỉm cười với nó. Trông Hiền thoáng như mẹ nàng phiên bản trẻ hơn vậy. Hiền vừa dỗ em vừa pha sữa cho nó. Thằng bé có vẻ thích chị. Nó bú bình xong thì gục đầu vào ngực chị. Hiền hát ru mấy câu thì nó ngủ, chả hiểu nó thích hát ru hay thích ngực chị nó.
Tâm cuối cùng cũng được ở một mình với Cẩm. Thằng Thuận đã ngủ ngon lành một góc giường. Cẩm nép mình vào ngực Tâm. Nàng có bao điều muốn nói nhưng chả biết bắt đầu từ đâu.
Tâm khẽ hôn lên tóc nàng. Nó vuốt ve bàn tay Cẩm, kể cho Cẩm nghe cuộc sống của nó một năm qua. Nhiều chuyện cũng kể rồi, nhưng nó vẫn kể lại, kỹ càng hơn. Nó chỉ dấu biệt đi chuyện Thảo Nguyên đêm giao thừa cùng nó. Cái khăn cũng được nó nhờ mẹ cất kỹ rồi.
Nó kể với Cẩm rằng nó đã mua 1 lô đất trong một khu mà công ty nó ôm thầu. Nó định sang năm được tuổi sẽ xây, căn nhà nho nhỏ 2 tầng 1 tum thôi. Nó muốn đón mẹ, Cẩm và con vào trong đó. Cẩm vui lắm, nhưng vẫn còn lăn tăn về Hiền.
Trời đã về khuya, đèn phòng Hiền cũng tắt rồi thì phải. Cẩm khẽ trườn lên người nó, nàng như con hổ đang chuẩn bị ăn thịt con mồi. Tâm bật cười, vỗ nhẹ lên cái mông to của nàng. Nó chợt nhớ tới cô Huyền, mông cô là to nhất trong các cặp mông nó từng địt.
Cẩm lúc này đã cởi hết cúc áo nó ra. Nàng cúi xuống, ngậm lấy đầu ti nó mà hôn. Chả hiểu nàng học được ở đâu ngón nghề này, nhưng Tâm thấy thật thích. Miệng nàng cứ hôn khắp ngực nó. Cái lưỡi đá loạn vào hai bên ti của nó. Tay Cẩm cũng không ngơi nghỉ, đang xoa xoa con chim đang cứng đơ bên trong lớp quần đùi mỏng.
Tâm kéo Cẩm lên, nó đặt một nụ hôn nhẹ lên môi Cẩm. Cẩm vừa rồi hổ báo là thế, mà chợt nhũn ra, mặc kệ nó hôn nàng. Đôi môi nàng nhanh chóng bị xâm chiếm, gặm nhấm bởi miệng nó. Tâm lùa lưỡi vào tách răng Cẩm ra, lưỡi nó chưa kịp vào thì lưỡi Cẩm đã thè ra xoắn vào lưỡi nó. Cẩm ban đầu còn mút mát nó nhè nhẹ, nhưng sau đó nàng như điên cuồng ngậm mút lưỡi nó, làm Tâm đôi khi tưởng sắp đứt lưỡi.
Tâm lật Cẩm nằm xuống, nó tuột nhanh cái áo của Cẩm qua đầu. Bầu vú to khủng của nàng vẫn như vậy. Cẩm nhìn nó khẽ cười, rồi lại chợt buồn so.
– Em đẻ xong xấu đi rồi phải không.
– Anh chả thấy gì khác. Vẫn đẹp như hồi xưa. Chỉ không biết còn sữa để anh mút không.
– Anh này, đi tranh với cả của con à.
– Tranh chứ sao không. Con nó được bú em hơn 1 năm. Anh hơn 1 năm nay giờ mới được yêu em.
Mắt Cẩm ngấn nước khi nghe nó nói. Nàng vít đầu nó xuống hôn lia lịa vào mặt, vào mũi nó. Nàng nói như khóc:
– Em nhớ anh. Em nhớ anh nhiều lắm. Có những đêm em và chị Thương khóc sưng cả mắt vì nhớ anh, anh có biết không.
– Anh xin lỗi. Anh sẽ sớm đón mọi người vào đó, đền bù cho em có được không.
– Anh nhớ đấy. Nhưng giờ anh đóng tiền cọc đi, em muốn một khoản đền bù trước.
Cẩm bật cười vì trêu được nó. Tâm làm mặt giận, rồi nó vục mặt xuống ngực Cẩm. Quả là nó nhớ ngực nàng, 2 bầu vú to và ấm áp. Nó cứ thế vùi đầu vào vú nàng mà bú, mút. Nó hôn hít, day mút khắp ngực nàng cho thỏa nỗi nhớ mong. Cẩm ưỡn ngực lên hưởng ứng nó. Nàng cũng thèm khát được cái miệng nó hôn hít lắm rồi.
Tâm tụt cái quần đùi xuống, con cặc nó vươn ra ngoài chọc vào mông Cẩm. Cẩm đẩy nó nằm xuống. Nàng thấy chim nó mà như bắt được vàng, nàng đứng lên tụt cái quần sóc của mình ra. Bên trong đó là một cái quần ren mỏng dính. Những đường ren như chỉ để trang trí, ở giữa là một sợi dây đang thít vào giữa lồn Cẩm. Cái lồn Cẩm đẻ xong đã hơi thâm hơn trước. Hai bên mép lồn múp rụp đã được cạo tỉa sạch. Cẩm lấy tay vén sợi dây ở lồn mình sang một bên, nàng nhẹ nhàng ngồi xuống. Lồn nàng hạ đúng con cặc đang chổng lên trời. Lồn nàng dần ăn mất cặc nó.
– Ư…..lâu quá rồi….con chim của anh…..lấp kín lồn em rồi….
Lồn nàng chả cần massage gì mà cũng đầy nước. Nó cảm thấy lồn nàng hơi rộng hơn trước, nhưng vẫn đầy ấm nóng. Cẩm ngồi trên người Tâm bắt đầu nhún. Cái lồn hơn 1 năm trời chưa được vận động, giờ đang ra sức mút lấy cặc nó. Mặt Cẩm đỏ bừng, mắt nàng cứ dại đi mỗi lần dập lồn xuống cặc nó. Rồi Cẩm chợt gục xuống, cái lồn nàng cứ giật liên hồi. Nó không nghĩ Cẩm có thể lên đỉnh dễ như thế.
Cẩm còn chưa hoàn hồn thì tay nó đã bợ lấy mông nàng, con cặc hẩy liên tục từ dưới lên, đập phành phạch như máy khâu vào lồn nàng. Cẩm gục người xuống ngực nó, hơn 1 năm qua chờ đợi, giờ nàng nhận được là cơn sướng như điên dại, nối tiếp nhau liên tục. Cẩm rên rỉ khóc lóc, lồn nàng cứ tê dại đi mỗi lần nó nhồi vào.
– Ư….anh ơi….sướng quá….sướng muốn chết….cuối cùng em…. cũng đợi được ngày cặc anh…lấp đầy em.
Tâm bóp mạnh 2 bờ mông nàng, rồi cứ thế hẩy cặc vào lồn Cẩm. Cẩm cứ vừa rên rỉ vừa thở, nước lồn nàng ướt hết háng nó. Lúc nó rút cặc ra là lúc Cẩm lại lên đỉnh lần nữa.
Nó không tha cho Cẩm. Nó lại lật Cẩm nằm sấp. Cẩm nằm bẹp dưới chiếu, lưng võng xuống, cái mông thì vểnh lên thật cao chờ đợi. Con cặc nó nhanh chóng tra vào lỗ lồn nàng ấn lút cán. Cẩm hét lên, chim nó chọc thẳng vào cổ tử cung nàng làm Cẩm thốn quá. Nó cứ dập liên hồi, phành phạch vào mông nàng. Cặp mông to cứ nẩy lên thật thích mắt. Nó thì ngứa mắt, bàn tay to bè vỗ mạnh vào mông nàng, in hằn lên dấu tay đỏ ửng:
– Ư….ư.uuu….sướng quá….sướng quá anh ơi….ư….aaaa….aiiiiii….đau quá….aaa……đau….
Nó mặc kệ, cơn bạo dâm của nó đang lên cao, nó cứ thế địt nàng thật phũ phàng. Hai mông Cẩm đầy vết bàn tay đỏ ửng lên, 2 mép lồn cũng sưng lên vì bị nó dập mạnh. Cẩm vừa ê, vừa đau lại vừa sướng. Nàng dần mặc kệ nó đánh mông nàng. Giờ cảm giác đau dần mất, chỉ còn cảm giác sướng lạ lùng mỗi khi nó vỗ xuống. Cái sướng nó cứ lan từ mông tới lồn, làm nước lồn Cẩm cứ rỉ ra ướt cả chiếu. Nàng mặc nó dập, nó địt. Cẩm không còn biết lên đỉnh là cái gì nữa. Từ nãy trong người nàng, từng cơn sóng cứ nối tiếp nhau, đưa Cẩm hết đỉnh này tới đỉnh khác.
Tiếng thằng bé đòi mẹ làm Tâm tỉnh dậy giữa đêm. Tối hôm trước nó vừa quần cho Cẩm một trận. Nàng chỉ kịp mặc áo vào rồi ngủ luôn. Nó nhìn nàng ú ớ nửa tỉnh nửa mê, tay vén áo để thằng con nhét cái ti vào mồm. Tâm thấy thương Cẩm. Nó vòng qua phía bên kia giường, mặc quần vào cho Cẩm. Bàn tay Cẩm chợt nắm lấy tay nó, kéo nhẹ nó xuống. Nó nằm ôm lấy Cẩm, hít nhẹ mùi da thịt trên người Cẩm.
– Em yêu anh. Nàng khẽ thì thào trong miệng.
– Anh yêu cả hai mẹ con.
Nó hôn khẽ lên gáy nàng. Nàng khẽ kéo chặt tay nó để qua bụng nàng, nắm chặt tay nàng vào tay nó. Hạnh phúc đôi khi chỉ giản đơn đến vậy. Khi người đàn bà dựa vào người ta ngủ, cảm nhận sự êm ấm của gia đình, đó là hạnh phúc.
Sáng hôm sau nó dậy thì Cẩm đang tắm rửa. Nó thấy dưới nhà vang lên tiếng dỗ, rồi tiếng quát của Hiền bắt thằng bé ăn sáng. Nó khẽ hé cửa nhà tắm, Cẩm đang để vòi hoa sen xối vào đầu nàng. Nhìn người đàn bà trước mắt, vẻ đẹp của nàng bây giờ mang đậm chất đẫy đà, nhưng mà nó thích. Nó chả thấy xấu gì cả. Nó khẽ cởi quần áo, tiến vào đằng sau Cẩm. Hai bàn tay ôm lấy cặp vú to của nàng. Cẩm khẽ giật mình nhưng rồi cười, mặc kệ nó. Ngón tay nó kẹp núm ti nàng ở giữa, bàn tay cứ xoa bóp vú nàng, ngón tay thì vê vê đầu ti nàng. Bên dưới, con chim nó cứ đâm vào phía háng nàng. Cẩm cong mông lại, để chim nó cọ vào khe lồn nàng.
Lồn Cẩm dưới sự mơn trớn của nó dần rỉ nước. Nước lồn nàng dần ướt thân cặc nó. Tâm tắt vòi nước, nó xoay Cẩm lại. Miệng nó nhanh chóng hôn lên môi Cẩm. Cẩm choàng tay ôm cổ nó, đôi môi nàng nhanh chóng tìm đến lưỡi nó mà mút mát. Nàng điên cuồng xoắn lấy lưỡi nó, làm đôi lúc nó tưởng đứt lưỡi. Rồi nàng nhả lưỡi nó ra, nhưng môi nàng lại tìm tới cổ và tai nó. Lưỡi nàng lướt qua cổ nó, mơn trớn xương quai hàm của nó, làm nó thấy thật dễ chịu.
Tâm còn đang mê mẩn với đôi môi Cẩm, thì tay Cẩm đã rờ tới vuốt ve con chim nó. Chân nàng giơ lên cao gác vào tay nó. Nó theo phản xạ cầm lấy chân nàng. Cẩm cầm con chim rà rà vào cửa lồn mình.
– Cho vào đi anh…. em thèm….
– Nhanh như vậy à.
– Anh nghĩ bị chồng bỏ đói hơn 1 năm thì sẽ như thế nào.
Nàng liếc nó mắt sắc như dạo cạo. Tâm gượng cười, nó quả thật có lỗi. Nó trùng người xuống, ấn con chim vào cửa lồn nàng. Lồn Cẩm từ khi đẻ thằng Thuận thì có rộng hơn và dễ cho vào hơn, nhưng chim nó vẫn khít khao trong lồn nàng. Tâm ôm lấy Cẩm, miệng nó lại cuốn lấy miệng Cẩm. Bên dưới con chim sau một lúc bắt nhịp với nhịp co bóp của lồn Cẩm, bắt đầu đưa đẩy trong lồn Cẩm. Cẩm dứt miệng nó ra, nàng thở hổn hển khi chim nó bắt đầu nhấp dần đều trong lồn nàng.
Tâm không hôn môi Cẩm nữa, mà nó chuyển qua hôn hít cổ nàng. Bên dưới con chim cứng như thép của nó cứ chầm chậm dập thật sâu vào lồn nàng, nong hết các nếp gấp của vách lồn Cẩm. Cẩm cứng người lên, cổ nàng đỏ lên với những đường gân. Tâm tăng tốc địt vào lồn Cẩm. Những dồn nén của Cẩm không thể nén được nữa mà phát ra ngoài. Cẩm gục đầu vào người nó khóc. Những cơn sướng của lồn như khai thông những khổ sở, chịu đựng của nàng suốt một năm qua khi Tâm đi vắng. Tâm nhẹ nhàng hôn lên cổ nàng, thủ thỉ những lời xin lỗi. Cẩm vừa gật gật đầu như tha lỗi cho nó, vừa rên rỉ xuýt xoa vì con cặc nó vẫn đều đặn tra vào lỗ lồn nàng.
Tâm chợt luồn tay nhấc chân Cẩm. Cẩm hiểu ý đu lên người nó. Tâm giữ chắc đùi Cẩm rồi bắt đầu nắc. Cẩm vừa dứt khóc thì lại khóc tiếp.
– Huhu…anh ơi…..sướng quá…huhu….ôi…ôi….sướng quá….không chịu được đâu….ôi anh ơi….địt mạnh quá….ôi…aaaaa….aaaaaa……..
Tâm vừa địt vừa bế Cẩm ra ngoài. Nó cứ nắc chan chát vào lồn Cẩm. Cơn sướng trong Cẩm bùng mạnh lên. Nàng quắp chặt tay vào cổ nó, bám víu lấy nó khi cơn sướng dâng tràn.
Tâm đặt Cẩm xuống giường. Chân nàng vẫn quặp lấy nó. Nó tiếp tục dập lia lịa vào lồn nàng. Nước lồn dần trào ra mỗi lần chim nó nhét vào, thấm xuống chiếu. Cẩm dần không còn sức nữa, chân nàng banh rộng ra mặc kệ nó dập. Mắt nàng nhòe lệ, nhưng đó là dòng lệ của sung sướng, được lấp đầy bởi con cặc chồng nàng.
Hai người mải miết kích dục nhau trong nhà tắm, thản nhiên địt nhau mà không để ý đến Hiền. Hiền vừa đánh vật xong với thằng em, định bế lên trả lại Cẩm. Chợt Hiền thấy tiếng Cẩm khóc. Nàng tò mò bước lên cầu thang. Sáng nay không thấy tiếng mẹ và Tâm cãi nhau, sao mẹ lại khóc. Nàng bước lên chiếu nghỉ, nhìn sang nơi có tiếng mẹ khóc, mặt Hiền chợt đỏ ửng. Qua tấm kính mờ, Hiền thấy mẹ và Tâm đang sát nhau trong phòng tắm. Hiền nhẹ nhàng đi lại, tim nàng chợt rộn lên, mặt nàng nóng bừng khi nghe tiếng khóc của mẹ. Hiền cũng hơn 20 rồi, nàng biết mẹ không phải khóc theo đúng nghĩa đen. Hiền hé mắt vào nhìn qua tấm gương chỗ bồn rửa mặt, cảnh vật hiện ra rõ mồn một trước mắt nàng. Thằng Tâm đang hẩy hông liên tục vào chỗ đó của mẹ nàng. Mẹ ôm chặt lấy nó, rên rỉ khóc. Hiền cũng không để ý tay nàng còn đang bế em, mà chợt thò tay còn lại vào trong quần, day day cái gờ thịt phía trên cửa lồn.
Thằng Thuận chợt cựa quậy muốn xuống, Hiền giật mình tỉnh táo lại. Hiền lưỡng lự nhìn vào trong gương, rồi dứt khoát bế em xuống. Nàng đặt em trai xuống đất rồi lấy điện thoại bật youtube cho nó. Hiền chạy lên cầu thang, thì thấy Tâm đang bế mẹ vào phòng. Tâm vừa đi, vừa dập liên tục vào lồn mẹ. Hiền thấy mẹ khóc thảm thiết, nhưng càng nghe Hiền càng thấy ngực mình như khó thở. Hiền lên tới cửa phòng, hé mắt vào trong. Hình ảnh thằng Tâm đang nện phầm phập vào lồn mẹ, hai hòn cà to như quả trứng cứ đập vào phía đít mẹ ám ảnh Hiền mãi những năm sau này. Cùng với tiếng hét của Cẩm, Hiền chợt thấy những dòng nước ấm khẽ chảy trong lồn nàng. Hai chân Hiền như rủn xuống, bắt chéo nhau siết chặt háng nàng.
Cẩm nằm trong vòng tay của Tâm, ngón tay ngà ngọc khẽ vân vê đầu ti nhỏ của nó. Tâm thoải mái kệ vợ nghịch ngợm, bàn tay nó khẽ vuốt ve lưng Cẩm. Hai lần làm tình cùng Tâm như làm tan đi bao mong nhớ, chờ đợi của Cẩm. Cẩm chợt nhớ tới điều nàng định làm, Cẩm cười bảo nó:
– Trưa ăn cơm xong anh về nhà nhé.
– Mẹ bảo anh về à.
– Chị Thương không bảo anh không biết đường về à.
– Không phải, tại mẹ bảo anh ở đây với em mấy ngày.
– Anh thật ngốc, bảo vậy cũng tin vậy. Em là đàn bà em biết, em biết cái cảm giác chờ đợi anh nó là như thế nào. Trống vắng không chỉ trong tim, mà cả ở dưới háng. Là đàn bà, cũng là động vật cả. Ai cũng có nhu cầu. Chị ý không nói ra thôi, muốn ưu tiên em trước. Cả đêm qua đến giờ anh bù đắp em tạm tạm rồi. Tí anh về đi, tối quay lại ôm em ngủ.
– Nhà còn thằng Tính, anh muốn ôm mẹ cũng khó.
– Em nghĩ hết rồi. Tí em nhờ cậu Tính đi lấy thuốc hộ em ở chỗ ông lang Nho. Trước em nhờ cậu ý một lần rồi.
– Em ốm sao phải uống thuốc.
– Cái anh này, không ốm không uống thuốc được à. Em uống thuốc bổ, để còn hầu hạ anh. Nhỡ em nhanh già, anh bỏ em đi với người khác thì làm sao.
Tâm bật cười với lý sự của Cẩm. Nó biết nàng nói đùa, nó cũng chả để ý. Tâm ôm chặt Cẩm, hôn khẽ lên trán Cẩm. Cảm ơn em, vì đã suy nghĩ cho anh. Đầu Tâm chợt nhớ tới người đàn bà trong căn phòng nhỏ, cũng đang đợi chờ nó.