Tâm đạp xe đến nhà Cẩm giữa hè nắng. Cổng và cửa nhà Cẩm vẫn khóa. Tâm muốn bấm chuông rồi lại đắn đó. Nó dắt xe sang bên hè, dựa vào gốc cây bàng xù xì để che nắng. Tâm cứ ở đó, mặc đôi lúc có những ánh nhìn soi mói. Đến cuối giờ chiều, 1 chiếc xe máy xịch ở cổng nhà Cẩm. Đó là xe của Cẩm, và Cầm ngồi phía sau. Người đàn ông phía trước trông cũng hiền hiền tầm tuổi Cẩm, Cẩm xuống xe nói cười với anh ta. Tâm chợt thấy con tim đau nhói, nó muốn dắt xe về ngay nhưng cái chân không cất bước. Cẩm mở cổng và cửa, người đàn ông dắt xe vào nhà cho Cẩm. Cửa hơi khép lại, Tâm nghĩ có lẽ nên về thôi. Dẫu biết rằng mối quan hệ này là Cẩm bắt đầu trước, và tính ra nó không hề thiệt. Cẩm và nó chưa hề hứa hẹn, nhưng Tâm vẫn thấy buồn. Nó lững thững dắt xe trong trời chiều oi ả. Tiếng điện thoại chợt vang lên, Tâm mở ra thì là của Cẩm.
– Alo, anh à. Lúc nãy em bận. Có chuyện gì không anh.
– À, anh vừa về. Định gặp em mà em đi vắng.
– À…vâng. Mấy hôm nữa em mới về.
– Mấy hôm nữa có lẽ anh đi vào Đà Nẵng rồi.
– Sao lại thế… Sao anh bảo cưới anh trai xong mới đi mà.
– Anh đi khảo sát trước. Xong có lẽ ở HN, khi nào cưới anh trai anh mới về.
– Giọng anh nghe hơi lạ, có chuyện gì không vui à.
– Ừ, có chút chuyện. Thế nhé, em cứ đi chơi vui vẻ.
– Chờ đã nào. Không phải anh ghen chứ.
– Có…có ghen.
– Haha… sao anh lại ghen với chồng cũ của em được. Em đã bảo anh ấy… không làm ăn gì được mà.
– Không….anh ghen với người khác.
– Với ai???
– Alo???
– Thôi, anh có việc phải đi. Sau này nói chuyện.
Tâm tắt máy. Nó cũng không muốn về nhà bây giờ. Mà về giờ mẹ cũng biết ngay. Nó muốn đi đâu đó, mà chả nghĩ tới muốn đi đâu. Tâm lững thững đi, trong dòng người đi lại giờ tan tầm. Nó đi lang thang lên đê. Con đê này nó đã ôm An, ôm chị, và ôm Cẩm. An giờ càng ít nói chuyện với nó. Bố An ốm, An làm việc thay bố mẹ suốt ngày. Lần cuối nói chuyện cách đây đã 2 tháng. Nó muốn giúp mà An không chịu, cái tính bướng bỉnh tự trọng của An vẫn vậy, không muốn ai giúp. Chị Vân đã là quá khứ, vì hoàn cảnh của nó và tính của chị không thể cùng nhau được. Cẩm thì lại khác, 1 người tự dưng dính với nó. Đến khi nó quen thuộc thì lại rời đi.
Tâm nằm trên mặt đê, tự dưng nó thấy buồn bã. Nó nhắm mắt lại, hít thở mùi cỏ cây, để tâm hồn nhẹ bớt. Chợt nó thấy tối sầm, 1 nụ hôn đặt lên môi nó. Tâm mở mắt, thấy 1 đôi mắt đẹp nheo nheo nhìn nó. Cẩm cười, vẻ đẹp chín muồi của người đàn bà vào tuổi 40. Một giọt mồ hôi rơi trên mặt nó, mặt Cẩm vẫn đỏ bừng vì nóng.
– Sao em lại ở đây,
– Đi tìm anh chứ sao. Sao anh lại nằm ở đây.
– Anh nằm nghỉ ngơi chút, cho đỡ mệt.
– Sao lại mệt. Anh nói đi gặp ai đó cơ mà.
– Gặp rồi. Rồi lại đi về.
– Gặp ai nào, vừa mới gặp đã về rồi. Không nói chuyện với người ta sao.
– Không, tự dưng không biết phải nói gì.
– Cái đồ hâm. Anh nhìn thấy em lúc nãy phải không.
– …..Ừ.
– Rồi sao, rồi anh đi về.
– Ừ.
– Đáng nhẽ anh phải lao vào, đánh ghen chứ.
– Đánh ghen với ai. Anh và em cũng chả phải gì của nhau. Em tìm hạnh phúc của em, anh có tư cách gì.
– Anh nói lại xem nào. Anh chả kêu anh anh em em với em, rồi vợ vợ chồng chồng còn gì. Hay anh chỉ nói vậy, em già như mẹ anh nên anh chỉ coi em như hoa dại ven đường.
– Sao em lại chất vấn anh. Rõ ràng em…
– Chả rõ cái gì cả. Anh thấy gì anh phải hỏi rõ chứ.
– Rõ thế còn gì. Anh gọi em chả bắt máy. Em bảo em ở Hà GIang với cái Hiền thăm chồng cũ. Rồi có người đèo em về, dắt xe máy vào nhà với em…
– Thế rồi anh cũng đi về được. Anh phải ba mặt 1 lời xem thế nào chứ. Em thấy chị Thương suốt ngày ca ngợi ông con trai đang có 3 tốp thợ xây, chững trạc như trai 30, hóa ra vẫn còn non lắm.
– Em… có lẽ em nói đúng. Anh vẫn còn non nớt về mấy cái này. Mà thôi, giờ gặp nói thế là được rồi còn gì.
– Đồ điên này, chưa nói gì cả, nói gì mà nói. Anh có biết em vừa đi đâu không?
– Không, anh vừa về nhà gọi ngay cho em. Đi đâu mà biết.
– Em vừa đi khám thai. Em đang có thai rồi. Người đèo em là anh hàng xóm nhà em. Hồi trưa em lau nhà bị ngã, hơi đau bụng. Em nhờ anh ý đèo đi viện, rõ chưa.
– Có thai. Em nói thế nghĩa là….
– Em có thai với anh, không phải của ông hàng xóm đâu.
– Sao trước giờ em không nói gì với anh?
– Em chả biết. Có lẽ em sợ.
Cẩm nằm xuống bên cạnh Tâm, gác lên cánh tay rắn rỏi của nó, Cẩm lặng yên không nói gì. Tâm cũng không nói, nó cảm thấy Cẩm đang có tâm sự, có lẽ nàng sẽ nói, nên nó đợi. Cẩm vân vê đầu ti nó qua lớp áo sơ mi, nàng bắt đầu thủ thỉ:
– Em giờ đã 40 rồi, anh thì còn trai trẻ. Từ trước em đến với anh ban đầu cũng vì tình dục, giờ vẫn vì điều đó là chủ yếu. Bao năm qua em nuôi cái Hiền, giờ tự dưng có thai, em sợ. Em sợ vì mình già rồi, không hiểu có nên có con nữa không. Bố nó thì còn quá trẻ, không hiểu anh có chấp nhận đứa con này không. Rồi còn cái Hiền nữa, nó không hiểu có chấp nhận không. Rồi nếu đứa con này sinh ra, quan hệ của chúng ta sẽ như thế nào. Tất cả quay cuồng, em chả biết xử lý sao nữa. Cái Hiền bảo nhớ bố, em vội đẩy nó lên với chồng cũ em, để nó chưa biết em có thai, mà cũng để em có thêm thời gian quyết định.
– Vậy nếu anh không về, em có thể bỏ cái thai này phải không.
– Em không biết nữa. Có thể.
– Thế giờ anh về và anh biết rồi. Em quyết định sao.
– Em… chưa biết.
– Thế nếu không có đứa con thì em và anh sẽ ra sao. Em sẽ tiếp tục đợi những lúc anh về và cùng địt nhau, phải không?
– Chắc vậy. Cặc anh to vậy em không dùng phí của ra. Cẩm đỏ mặt cười rồi đập đập vào ngực Tâm.
– Vậy…. em có thể sinh thêm cho anh đứa con không. Anh biết em có nhiều đắn đo. Anh cũng không thể cam kết lấy em làm vợ được. Anh có nhiều mối quan hệ phức tạp, em cũng biết rồi. Anh chưa có ý định vợ con gì cả. Nhưng anh vẫn muốn em sinh con cho anh. Anh không muốn bỏ nó. Nếu không em sinh ra anh nuôi cũng được. Còn về anh và em, nếu em vẫn ở bên anh, thì anh sẽ không bao giờ bỏ em cả. Em sẽ là 1 người đàn bà trong cuộc đời anh, đi cùng anh đến khi nào em không muốn nữa.
– Em không biết. Em cũng không muốn bỏ đứa bé. Anh để em suy nghĩ thêm nhé.
– Ừ. Nhưng anh định bắt cóc em, trói em ở đâu đủ 9 tháng rồi đưa em đến bệnh viện.
– Anh có biết em giờ mang thai bao lâu rồi không? Hơn 1 tháng rồi đấy. Em tính nhẩm thì chắc đợt trước, tầm cái hôm mình ở bụi tre ý.
– Vậy con là trai hay gái. Trai đặt tên là tre, gái đặt tên là trúc.
– Tre trúc cái đầu anh, đồ đầu đất. Ai lại đặt tên con như thế. Để em hỏi chị Thương.
– Ừ em hỏi đi.
– Ơ… em đã quyết giữ đâu. Anh lừa em phải không.
– Lừa gì. Con anh, em không giữ anh đánh vào mông.
Tâm vỗ nhẹ vào mông Cẩm. Nó ôm ghì lấy Cẩm, cứ yên lặng vậy. Cẩm lúc đầu hơi giãy dụa, sau cũng ôm lấy nó. Hai người cứ như vậy 1 lúc Tâm mới bỏ Cẩm ra. Nó tiễn Cẩm về đến nhà, dắt xe máy cho Cẩm vào rồi đi về. Tâm lúc này vừa vui vui, lại rối bời. Nó chưa 20, giờ đã sắp có con. Chả biết nên vui hay buồn. Nhưng liệu Cẩm có bỏ cái thai đi không, nó vẫn không chắc. Tâm nghĩ tới mẹ, nó vội phi xe về. Mẹ sẽ giúp nó, Tâm tin là vậy.
Thương hoảng hồn, đánh rớt cái xong xuống đất khi nghe Tâm nói. Tâm phải giữ mẹ lại ổn định rồi mới nói từ từ. Thương ngồi thừ ra nhìn nó hồi lâu, rồi mặc quần áo đạp xe đi ngay buổi tối. Thằng Tính ngó đầu ra làu bàu, sát giờ cơm rồi, nó hơi đói. Tâm vào bếp nấu nốt bữa ăn. Tối muộn mẹ mới về. Mẹ bảo đã ăn bên nhà Cẩm rồi. Mẹ uống 1 cốc nước to rồi vào giường nằm. Tâm đợi 1 lúc cho thằng Tính nằm yên chơi điện thoại, nó mới vào buồng mẹ.
– Mẹ… Cẩm sao rồi.
– Sao gì nữa. Con giỏi lắm…sắp thành ông bố trẻ rồi.
– Mẹ đừng trêu con nữa. Cẩm có đồng ý giữ đứa bé không.
– Không biết. Mẹ phân tích đủ cách rồi. Giữ hay không thì tùy Cẩm thôi. Nhưng cô Cẩm có vẻ cũng muốn giữ. Mà mẹ cũng sợ con thật, cô Cẩm đặt vòng rồi mà con vẫn… mẹ phải bảo lại thím con, không thì có ngày….
– Con… mẹ có giận con không?
– Giận lắm. Rất giận.
– Mẹ…
Tâm sà vào ôm lấy mẹ. Mẹ khẽ đẩy nó ra, nhưng rồi lại để mặc nó ôm. Tâm cứ ấp ôm sờ soạng, nó hôn vào cổ vào vai mẹ. Mẹ buồn cười khúc khích rồi đẩy nó ra:
– Con á, chỉ thế là giỏi.
– Mẹ hết giận chưa.
– Giận, giận cái đầu anh. Mẹ thì có gì mà giận. Con có con, mẹ có cháu thì sao mà giận. Chuyện con với cô Cẩm mẹ có giận thì giận từ trước, giờ có gì mà giận. Giờ chỉ lo sao chăm sóc cô Cẩm cho cẩn thận, sáng nay vừa bị động thai nhẹ. Tầm tuổi này có con là rất là phải cẩn thận, hơn nữa 18-19 năm chưa có con rồi. Con phải năng qua chăm sóc, xem có gì nặng nhọc đừng bắt cô Cẩm làm. Để mai mẹ đi sắc ít thuốc dưỡng thai, con xem mẹ làm mà sắc cho cô uống, hết sức cẩn thận đấy.
– Vâng, con biết rồi.
– Mà giờ con có con với người ta, con xem nên chịu trách nhiệm thế nào.
– Trách nhiệm gì hả mẹ. Mẹ bảo con cưới Cẩm á.
– Ài… mẹ cũng không biết. Nhưng con nên làm cái gì đó.
– Con mà cưới thì con phải cưới mẹ trước chứ.
– Vớ vẩn, nói năng cái gì đấy.
– Chả thế à. Nếu không được con chả cưới ai. Về Cẩm con sẽ xem xét xem, mẹ để con nghĩ đã.
– Nhanh nhanh mà liệu đi. Đàn bà tầm thời gian này hay nghĩ linh tinh, con đừng để xảy ra điều gì không hay.
– Vâng con biết rồi.
Tâm lại ôm ghì lấy mẹ, nó đặt môi lên môi thơm của mẹ khẽ hôn. Mẹ hé miệng hôn lại nó, hai mẹ con mơn trớn nhau những nụ hôn. Căn phòng từ lúc có cái cửa nóng hẳn, Tâm có thể thấy mùi lồn mẹ bỗng xộc lên. Nó cho tay định sờ xuống thì mẹ gạt tay nó ra:
– Thôi, thằng Tính ngay ngoài kia. Để khi khác. Mai mẹ cũng phải dậy sớm đi lấy thuốc. Ông thầy lang này nổi tiếng lắm. Đi muộn đợi lâu lắm.
– Thế mai con đưa mẹ đi.
– Không, con sang với cô Cẩm đi. Xem cô ăn uống thế nào chăm sóc cẩn thận vào.
Từ hôm đó, Tâm cứ sáng là sang với Cẩm. Nó lăng xăng mua quà ăn sáng, lúc thì nấu bánh đa cho Cẩm, ngay cả đi chợ nhiều khi nó cũng giành với Cẩm. Cẩm ngồi đó, mắt nàng rạng lên vì hạnh phúc. Đã lâu rồi không ai chiều chuộng nàng, để nàng có cảm giác an toàn vui vẻ thế này. Nếu được mãi thế này thì vui lắm. Nhưng rồi Tâm cũng phải vào Đà nẵng, cái Hiền cũng sắp về. Nghĩ đến đây Cẩm lại rối bời. Tâm đang xoa bóp chân cho Cẩm, bàn tay nó khẽ bóp bàn chân trắng như không xương của Cẩm, cái bắp chân tròn trắng mịn không một sợi lông, Tâm cứ vuốt ve nó mãi. Nó nhìn lên thì thấy Cẩm đang đăm chiêu, Tâm hỏi nhỏ:
– Em đang nghĩ việc gì à.
– Em đang nghĩ ngày kia cái Hiền về, giải thích ra sao đây.
– Để hôm đó anh lại đây, anh sẽ giải thích cùng em. Có gì anh chịu trách nhiệm.
– Nhỡ nó bắt anh cưới em thì sao.
– Thì cưới.
– Cưới? Anh nói thật không. Anh bảo anh không cưới ai cơ mà.
– Trước đây là thế. Giờ sắp có con phải khác. Nhưng có lẽ không phải bây giờ.
– Thế à, thế mà em cứ tưởng.
– Tưởng cái gì, tưởng con tưởng bở à.
– Anh…ái, cào cái gì vào chân em thế.
– Cái này này.
– Cái…. này ở đâu ra thế.
Trước mắt Cẩm là một chiếc nhẫn kim cương. Tâm hôm qua sau khi buổi sáng mẹ nó đi lấy thuốc, ở nhà Cẩm về, nó bắt xe về HN. Thím đèo nó đến Ruby Plaza. Thím cứ hỏi nó sao lại muốn mua nhẫn, mà lại là nhẫn kim cương. Tâm cười cười bảo tí nữa biết. Cái chỗ này cơ man nào là cửa hàng kim cương đá quý. Tâm như nhà quê chả biết gì, chỉ có Lan là đến vài lần nên rành rỏi. Nàng đưa Tâm đến 1 cửa hàng ở tầng 2. Tâm và Lan châu đầu chọn nhẫn, làm nhân viên tưởng đây là cặp vợ chồng sắp cưới. Lan đỏ mặt khi bị hiểu nhầm, nhưng Tâm nắm tay Lan khẳng định luôn. Nhân viên vừa quay đi nghe điện thoại, Lan khẽ đấm Tâm 1 cái, mặt nàng đỏ ửng nhưng lại khá vui.
– Cháu chọn nhẫn làm gì thế.
– Thím chọn cho cháu đi, 3 kiểu thím thấy đẹp nhất. THím chọn nhanh cháu còn bắt xe về cho kịp.
– Đây, 3 kiểu này. Thím nhìn nãy giờ rồi, ưng luôn 3 kiểu này. Chỉ là kim cương cháu định đặt cỡ nào.
Tâm lại ngồi nghe nhân viên tư vấn. Chốt xong là nó đặt 3 nhẫn mất gần 30 triệu kể cả công. Sau khi đóng tiền tạm ứng, Tâm nhờ Lan đèo ra bến xe. Mặc cho Lan gặng hỏi Tâm không nói. Nó hôn trộm Lan 1 cái rồi lên xe về quê luôn trong ngày.
Quay lại với Cẩm, Cẩm ngạc nhiên nhìn nhẫn kim cương rồi nhìn Tâm. Nàng cũng nhìn thấy kim cương trên tivi nhưng đây là lần đầu trông thấy nó. Những hạt kim cương liti được gắn trên nhẫn, ở giữa là 1 viên to hơn chút, sáng lấp lánh. Cẩm nhìn Tâm hỏi:
– Mấy cái viên đá này là thủy tinh hay pha lê hả Tâm.
Tâm á khẩu với câu hỏi kiểu này của Cẩm. Nó móc trong túi ra giấy chứng nhận với bảo hành của cửa hàng rồi đưa Cẩm. Cẩm cầm mấy tờ giấy xem rồi nhìn Tâm:
– Tại sao?
– Anh giờ chưa cưới em được, vì nhiều lý do. Nhưng anh muốn em biết, anh thực sự quan tâm em và con. Anh muốn gắn em và con vào đời anh. Cái nhẫn này coi như là vật đính ước của anh.
– Thế là sau này anh sẽ cưới em. Thế còn cưới ai khác không.
– Anh không biết, anh chưa từng nghĩ tới.
– Em không đồng ý cưới anh.
– Tại sao?
– Chả tại sao cả. Nhẫn thì em cầm vậy. Anh đeo cho em đi.
Cẩm giơ bàn tay trắng của nàng ra. Tâm cẩn thận đeo vào ngón áp út của nàng. Khá là vừa, Tâm đã nhìn tay Cẩm trước khi xuống HN mua. Tay Cẩm na ná tay thím Lan của nó.
– Em có thấy chật không?
– Không, hơi rộng 1 chút.
– Thế à. Anh đã tưởng là vừa.
– Không sao, đeo như này cũng không rơi được. Em đẻ xong còn béo lên cơ mà. Mấy cái hạt này nhìn giống pha lê nhỉ.
Cẩm lăng xăng bật đèn lên rồi giơ nhẫn lên ngắm. Trông Cẩm như một cô gái mới lớn vui thích khi được tặng nhẫn kim cương, chứ không phải 1 người đàn bà trung niên đã 1 đời chồng.
Cùng lúc đó cũng có 1 người đang giơ nhẫn lên ngắm, đó là Lan. Lan đang làm việc nhà như mọi khi, thì thằng Tâm gọi. Nó hỏi Lan có đến chỗ hẹn cũ được không. Khá đang đọc tài liệu gì đó trong phòng khách. Cái Liên và thằng Mạnh đều không có nhà. Lan nghĩ nghĩ rồi ra bảo Khá:
– Anh, tí cái Liên về anh bảo nó nấu cơm hộ em. Thức ăn em làm sẵn để tủ, chỉ việc hâm nóng lên thôi.
– Em đi đâu thế.
– À thằng Tâm vừa gọi điện. Nó bảo em đi lấy nhẫn với nó.
– Nhẫn, nó mua nhẫn làm gì. Ý em là mua nhẫn vàng à.
– Không, nhẫn kim cương. Tuần trước nó lên em có dẫn nó đi Ruby plaza đặt nhẫn. Giờ là lúc đến lấy nhẫn. Nó đang trên xe khách, chắc sắp xuống bến.
– Nhẫn kim cương à, hay nó đặt cho thằng Công.
– Em cũng không rõ. Lan chợt chùng xuống, thoáng buồn. Hóa ra nó đặt hộ anh trai. Nó lại lấy tay mình làm mẫu, làm mình cứ tưởng…
– Thế em đi đi. Tí nó có về đây không.
– Không, em có hỏi nó có ăn cơm không thì nó bảo tí lấy xong chắc về luôn.
Lan phi đến nhà Tâm thuê thì không thấy nó đâu. Lan mở cửa dắt xe vào. Đang định gọi xem nó ở đâu thì Lan bỗng bị ôm chầm từ phía sau.
– THím… thím mặc áo dày thế này sao cháu vẫn ngửi thấy thím thơm quá.
– Cháu trốn ở đâu sao không ra mở cửa cho thím. Nào để thím cởi áo ra đã, nóng quá.
Tâm giúp thím cởi áo. Rồi mặc thím kêu oai oái, nó cởi sạch quần áo Lan ra, chỉ để lại quần lót. Tâm bế Lan lên tầng 2, nó đã bật sẵn điều hòa chở Lan. Tâm bế Lan lên giường, nó ngắm nhìn thím nó, nhân tình của nó, gần như trần trụi trước mắt nó. Lan đã gần 40 nhưng nàng chăm sóc cơ thể rất tốt. Da vẫn trắng mịn màng, mái tóc nhuộm nâu phủ qua vai. Đôi mắt Lan đưa tình, câu dẫn mọi đàn ông nhìn nàng. Đôi môi đỏ thắm hơi hé lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp, 2 cái má núm đồng tiền chúm chím. Bộ ngực Lan căng tròn, vươn cao qua lớp áo lót. Cái bụng hơi có mỡ, nhưng trông vẫn khá phẳng khi nằm, ở giữa là cái rốn tròn sâu sâu đầy gợi dục. Hai cặp chân Lan không dài, nhưng cân đối với cơ thể, bàn chân với những ngón chân thật xinh làm Tâm mê mẩn, cặp đùi tròn lẳn trắng mịn bao lần quặp chặt lấy Tâm. Ở giữa háng là cái quần silip mỏng che không hết cái lồn dâm dật bao lần khiến Tâm phải hao binh tổn tướng. Tâm nhìn mà thật muốn ôm ấp Lan hàng đêm, người phụ nữ luôn khiến nó thăng hoa về tình dục mọi lần thân mật.
– Tâm nhìn gì mà nhìn khiếp thế, như muốn ăn thịt thím.
– Thì cháu muốn ăn thịt thím lâu rồi mà. Cháu mà là chú thì sẽ cả ngày địt thím, chả muốn đi làm.
– Hứ, có mà được ba bảy hai mốt. Rồi lại giống chú Tâm, suốt ngày nhong nhong ngoài đường, lang chạ lung tung chả ai biết được.
– Cháu nói thật đó. Cháu thật muốn hàng ngày được ôm ấp thím, được yêu thím, được cưới thím làm vợ.
– Thế còn chị Thương, còn chị Cẩm thì tính sao.
– Cưới tất. Thím… cháu có cái này muốn tặng thím.
Tâm lấy cái nhẫn để trong táp đờ luy đầu giường ra, nhẹ nhàng deo vào ngón tay áp út của Lan. Lan ngỡ ngàng, nàng nhìn Tâm, hóa ra đúng là nó mua nhẫn cho mình. Bờ môi Lan hấp háy như muốn hỏi, nhưng chưa biết nói gì.
– Cháu… tặng thím.
– Vì sao… lại tặng thím nhẫn vậy Tâm?
– Vì thím là người quan trọng với cháu.
Lan dịu dàng nhìn Tâm, thằng cháu chồng cũng là nhân tình của nàng. Lan dùng 2 chân quặp chặt nó kéo xuống, đặt 1 nụ hôn lên môi Tâm:
– Mình không có nhiều thời gian đâu, yêu thím đi.
Lan vòng tay qua cổ ghì chặt Tâm xuống, cái lưỡi thơm tho nhanh chóng chui vào miệng Tâm. Bàn tay Lan vuốt ve đôi cánh tay và tấm lưng trần rắn rỏi của Tâm. Hai cái chân cũng không chịu thiệt, ve vãn từ mông đến chân Tâm. Những nụ hôn liên miên làm Lan ngây ngất, Lan với tay tìm chim Tâm, đang cứng như gỗ chọc vào bụng nàng. Lan đẩy nhẹ Tâm ra, nàng trườn cao lên, tựa lưng vào đầu giường. Lan cầm con chim thằng Tâm cà cà vào lồn đang rỉ nước của nàng. Thằng Tâm khẽ nhấn 1 cái, con chim đã chui tọt dần vào lồn Lan. Lan dang chân ra cho con cặc nó chui vào dễ dàng. Nàng dùng 2 tay bợ lấy mông nó mà bóp mà ấn. Thằng Tâm chống tay xuống giường nhấp ra vào lồn Lan, từng phát từng phát như banh lồn Lan ra hết cỡ.. Lan mắt tình ướt át, đôi môi khẽ hé mở, từng tiếng rên rỉ thoát ra, làm thằng Tâm trót ngẩng đầu lên nhìn, mà tí nữa không kìm được phọt ra. Nó phải cúi gằm mặt xuống, con cặc nằm im trong lồn giật giật như muốn phun trào hết trong lồn Lan. Lan cười rúc rích, nàng vuốt ve mặt nó, cái nhẫn lấp lánh dưới ánh đèn. Lan như nữ hoàng, đang hưởng thụ tình dục, ban phát đặc ân cho con đực được địt vào lồn nàng.
Thằng Tâm cố mãi rồi cũng kìm được cơn xuất tinh. Nó kéo Lan nằm hẳn xuống. Nó nằm đè lên Lan, 2 chân ép chặt 2 chân Lan vào trong, làm con chim nó càng bị lồn Lan ép chặt. Tâm điên cuồng hôn Lan, cuốn lấy lưỡi Lan, như muốn ăn tươi nuốt sống người đàn bà xinh đẹp này. Con cặc nó dập liên hồi dù lồn Lan ép chặt lấy cặc nó. Cái lồn mút chặt con cặc, làm mỗi lần con cặc rút ra, nó phải tốn thêm sức như phải kéo cả vách trong lồn Lan ra. Lan bấu chặt lấy lưng nó, 2 bàn tay hằn lên lưng như muốn cấu rách lưng nó. Lan ú ớ trong miệng, muốn thoát ra khỏi những nụ hôn đê mê, để có thể thét lên trong cơn sung sướng đang lên dần tới đỉnh. Lan ưỡn người lên, 2 chân quắp chặt lấy Tâm, từng cơn sóng lũ lượt đến, như nhấn chìm nàng trong cơn cực khoái.
Thằng Tâm lật Lan nằm sấp. Nó khẽ vạch mông Lan ra, chỉnh con cặc ấn dần vào lồn Lan. Cũng loay hoay vài lần con cặc mới chui vào được. Tâm nằm đè lên người Lan, nó bắt đầu hẩy hẩy cái hông, con cặc thụt ra vào cái lồn của Lan. Cái lưỡi Tâm la liếm cái tai nhạy cảm của Lan, cái cổ trắng của nàng cũng không thoát khỏi nó. Lan đờ đẫn vì sướng, nàng bấu chặt tay xuống gối, tiếng thở gấp như chạy nước rút. Con cặc vẫn nhịp nhàng ra vào lồn Lan, giờ đã trắng đục vì nước lồn ứa ra. Rồi thằng Tâm nhổm dậy, nó chống tay rồi bắt đầu nhấp như điên. Lan kêu aaa thất thanh, tiếng kêu lúc đứt quãng lúc liên tục, như thôi thúc con cặc dập xuống thật nhanh thật mạnh. Thằng Tâm gầm lên, con cặc dập không thương tiếc vào cái lồn đầy nước, rồi nó cắm phát cuối sâu thật sâu vào lồn Lan rồi đổ ập xuống.
Lan như đê mê, cơn cực khoái đến rồi tiếp đến, mãi như không muốn dứt. Nước lồn nàng ứa ra ướt cả 1 góc chiếu. Con cặc dài của thằng Tâm vẫn ngâm trong lồn nàng. Lan vô cùng thỏa mãn, cái thằng bé này sao địt sướng thế. Chồng nàng hồi trai trẻ cũng chưa là 1 góc của nó.
Thằng Tâm bò khỏi người Lan. Lan quắp chặt lấy nó, hôn khắp mặt nó. Nàng thủ thỉ những lời yêu đương với nó, không còn tuổi tác, không còn thím cháu, chỉ có người đàn bà với người đàn ông đang ôm ấp nhau. Thằng Tâm dịu dàng ôm ấp, xoa khắp người Lan. Nó kể cho Lan về Cẩm và những chiếc nhẫn. Lan phá lên cười khi nghe tin Cẩm có thai. Ba chiếc nhẫn, được dành cho Cẩm, chị Thương, và cho Lan. Lan cấu yêu vào chim nó 1 cái, rồi ôm chặt lấy thằng Tâm. Cũng đến giờ phải về với chồng rồi. Lan ôm ấp như muốn hít thật nhiều mùi của nó, để đỡ nhớ nó.