Được một lúc, Tâm ngẩng đầu lên thấy dì vẫn lái xe. Nó liếc xuống lần nữa. Đùi dì lại lộ ra trước mắt nó, trắng mịn màng như của mẹ nó, thon gọn. Bắp chân dì bé, tạo nên đôi chân trông khá dài, dù nó biết dì cũng chỉ cao tầm hơn 1m60 thôi. Đôi chân dì đẹp kết hợp với đôi giày cao gót đen làm Tâm chỉ muốn dí nó vào miệng mình mà hôn hít. Tâm hít một hơi, nó ngoảnh mặt ra cửa sổ, không thì nó cứ dán mắt vào đó mất.
Xe xịch trước một ngôi nhà 3 tầng trên mặt một con phố gần ga. Tâm mở cửa xe, nó ra ghế sau kéo chú ra. Chú say nên người cứ đuỗn ra, dì phải phụ giúp thì nó mới cõng chú lên được. Nhà chú mặt trước tầng 1 cho thuê làm cửa hàng áo dài, tầng 2 chứa vải vóc và thợ nghỉ ngơi. Tầng 3 dường như là một căn cơi nới lợp tôn, chính vì thế cái cầu thang lên trên cũng tạm bợ, nhỏ hẹp.
Hôm nay là mùng 1 nên cửa hàng nghỉ, nhưng dì lấy đâu ra chìa khóa, mở hết khóa nọ đến khóa kia. Dì đi trước mở đường, nó cõng chú đi sau. Cái cầu thang chết tiệt, vừa hẹp, vừa xoáy, lại còn bậc cao bậc thấp. Tâm cắm đầu vừa đi vừa nhìn bậc cầu thang không lại ngã, nó vừa rồi tí vấp vì cái bậc quá cao. Chợt nó dừng lại vì đụng vào dì. Thực ra là mặt nó úp thẳng vào mông dì, thật êm ái và thơm thoang thoảng mùi nước hoa. Tâm muốn giữ nguyên thêm nhưng không được, nó lùi lại chút nhìn xem thế nào.
Dì đang dừng lại, ngó xuống phía dưới chân. Chân dì vừa dẫm phải bãi cứt chó, nên dì vội dừng lại.
– Ôi, điên thế, con chó của ông này ỉa mà không chịu dọn là sao. Vừa đầu năm đã dẫm phải phân chó.
Dì loay hoay chùi chùi xem có hết được không. Rõ ràng là nên tháo giày ra nhưng dì cứ chùi chùi gạt gạt. Tâm thấy rõ buồn cười, nhưng nó chả có thời gian để quan tâm. Nó đang ở phía sau dì, ở đây nó có thể thấy cặp mông của dì căng tròn qua lớp váy đen. Đôi chân thon nhỏ của dì, trắng mịn màng ngay trước mắt nó. Tâm hô hấp chợt nặng nề, con chim của nó ngóc lên, chọc qua lớp quần đùi đâm ra cái quần jean, làm nó đau đau.
Cái đau đó làm nó tỉnh táo lại. Tâm hắng giọng bảo dì:
– Dì chùi vậy không sạch được đâu. Nó còn lem nhem ra giầy nữa đó.
– Thế làm sao giờ. Tí nữa chả nhẽ dì đến gặp người ta với mùi cứt chó vậy.
– Dì để đó con lau cho.
– Thôi, làm vậy bẩn chết.
– Hahaa, bẩn với dì thôi. Phụ nữ thích sạch sẽ. Con hồi bé cầm cứt trâu ném nhau đầy.
– Khiếp, ghê chết. Thế để dì mở cửa, con tí làm sạch nó dùm dì.
– Ôi, dì đứng yên. Dì định đi lên cầu thang, mang theo cả đống cứt thế này à.
– Vậy sao giờ.
– Dì đứng yên, con gỡ giầy cho dì.
Tâm khom lưng, tay giữ chú cho chắc, tay kia nó chạm nhẹ vào cổ chân dì. Dì chợt run lên khi tay nó chạm vào. Da chân dì mịn và mát quá. Tâm khẽ giữ giầy, dì biết ý nhấc gót lên. Nó cứ thế cõng chú với tay cầm cái giầy dính cứt. Dì khập khiễng đi lên mở khóa phòng chú. Con chó ta nhỏ nhỏ chạy ra vẫy đuôi mừng dì, có vẻ nó cũng quen với dì.
– Giường chú con đó, con vứt chú vào đó là được rồi.
Tâm để cái giày cẩn thận xuống không dính cứt. Nó ngả chú xuống giường, chỉnh cho chú nằm thẳng, đắp nhẹ chăn lên cho chú. Xong nó cũng nằm vật ra một bên, mỏi lưng quá. Chợt nó thấy dì nhìn nó. Nó ngóc đầu lên, chả hiểu sao. Dì thấy nó nhìn thì chợt quay mặt đi. Lúc này nó mới phát hiện ở chỗ đó của nó vẫn đang u lên một cục, chắc lúc lên đây nó tranh thủ nhìn mông và chân dì nên chim nó vẫn không hạ hỏa.
– Để con đi rửa giày cho dì.
– Ừ, làm phiền con rồi.
Tâm vội đi vào nhà vệ sinh để che dấu đi con chim vẫn đang đâm vào quần bò, mỗi lần bước đi là chim cạ vào quần, đau chết. Nó mở vòi nước nhè nhẹ xịt rửa hết cứt chó đi, rồi lại lấy giấy lau lại cho thật khô. Thế là xong rồi. Tâm chợt đưa cái giày lên mũi. Nó có mùi gì đó, có lẽ là mùi thơm từ chân dì. Dường như giày dì cũng xịt nước hoa thì phải.
Tâm đi ra ngoài, dì đang ngồi cạnh chú. Dì vừa cởi bớt áo ra cho chú ngủ đỡ cộm.
– Xong rồi hả con.
– Vâng, không có mùi gì nữa đâu dì.
– Thật không, không đến lúc đó gặp người ta ngại chết.
– Thật… chỉ có mùi thơm thôi, như mùi nước hoa.
Dì chợt nhìn nó, rồi dì tủm tỉm cười. Tâm cũng chả hiểu sao dì cười.
– Con nói vậy chắc sạch rồi. Đưa cho dì đi vào nào.
– Con đi cho dì nhé.
Tâm chả hiểu sao lại nói vậy. Có lẽ do rượu, làm nó không tỉnh táo chăng. Nhưng lời đã thốt ra không nuốt lại được. Dì ngạc nhiên nhìn nó. Mặt Tâm đỏ bừng lên, nó xấu hổ quá. Dì chợt vung vẩy cái chân, chĩa cái chân không giày ra cho nó. Tâm ngập ngừng, rồi nó tiến tới, hơi quỳ xuống. Bàn tay khẽ chạm vào phía bắp sau chân dì. Bắp dì không to, tay nó để vào như ôm gọn, mịn màng và trắng. Tay kia nó để giày vào chân dì thật chậm và nhẹ nhàng. Đôi giày khít khao ôm lấy bàn chân xinh được sơn màu tím nhạt. Tâm thở dài một tiếng, nó như trút được cái gì nặng nề lắm. Có đi đôi giày thôi mà nhỉ.
Tâm định ngẩng đầu lên nói với dì một tiếng, chợt đập vào mắt nó là nơi khe giữa 2 đùi dì. Dì không mở chân ra nhưng nó có thể thấy cái khe nhỏ giữa 2 đùi, một màu trăng trắng lờ mờ. Nó hiểu đó là quần lót dì. Tâm vội ngẩng lên, cười như chưa có gì:
– Xong rồi dì ạ.
– Cảm ơn con. Giờ dì phải đi. Con có đi luôn không dì chở.
– Thôi, con định ở đây thêm 1 chút, xem chú có nôn gì không. Với cả con dọn nốt chỗ cứt chó.
– Ừ, thế cũng được. Con chịu khó dùm dì, cái ông này lười quá, cứt chó cũng không dọn.
Sương nhanh chóng đi, giờ gần 2h rồi. Nàng muốn xong việc nhanh còn quay lại đón Thảo Nguyên. Nó kêu đi chơi với bạn, mà thế này chắc phải cuối giờ chiều mới xong việc mất. Xe lăn bánh, Sương nhấn chân ga, xe lao vút đi. Nàng nhìn xuống đùi mình, rồi nhìn xuống chân, một nụ cười chợt hiện ra trên môi, trên mắt nàng. Cái thằng bé, nó nhìn đùi nàng sao nàng không biết. Đã vậy lúc nãy còn dám to gan đi giày cho nàng. Sương tủm tỉm cười nhớ đến vẻ mặt xấu hổ, quay mặt đi không dám nhìn chân nàng lâu của nó. Sương chợt có cảm giác vui vui, đắc thắng, cái cảm giác tự tin về vẻ đẹp, sự hấp dẫn của mình.
Tâm dọn xong đống cứt thì ngồi không, nó đi ra giá sách. Chú có rất nhiều sách về kết cấu xây dựng, các tài liệu, rồi các công trình chú làm đều để trên giá. Nhiều sách thì bằng tiếng Pháp và Nga, nó xem không hiểu. Tâm chọn ra được 2 quyển, nó bắt đầu ngồi đọc. Cứ thế chiều dần đi ngang cửa sổ, chợt tiếng chuông điện thoại vang lên làm cắt mất mạch đọc của nó. Tâm nhìn thì là số của mẹ:
– Mẹ à, con đây.
– Con đang ở đâu. Mẹ vừa xuống máy bay. Con ra đón mẹ được không.
– Mẹ nói gì cơ, mẹ xuống máy bay. Ý mẹ là mẹ bay vào Đà Nẵng á.
– Ừ, cả Cẩm nữa. Đi sợ muốn chết. Đi lần này thôi lần sau không đi thế này nữa đâu.
– Sao mẹ lại vào đây. Mẹ cứ ở đó, có hành lý thì lấy mẹ nhé. Con ra ngay.
– Mẹ cháu vào đây à. Điện thoại vừa dứt thì giọng chú Tiến vang lên, vẫn còn chưa tỉnh hẳn.
– Chú dậy rồi ạ. Mẹ cháu vừa mới bay vào, giờ chắc cháu ra đón. À chú có buồn nôn gì không.
– Vớ vẩn, tí rượu thì nôn thế nào được. Mày đi ngay không mẹ chờ. Chú đi đái rồi đi ngủ tiếp.
– Vâng, thế cháu đi. Chú khóa cửa nhé.
– Ừ. Mà cô Sương đưa chú về à.
– Vâng. Mà chú ngủ luôn trên xe. Nên cô bảo cháu đi cùng để cõng chú. Chú chuẩn bị tinh thần nhé. Lúc nãy cô dẫm phải cứt chó nhà chú đấy.
– Trời, sáng đi mua bê nên lười không dọn. Quả này điếc tai rồi đây.
Tâm chả quan tâm đến mấy vấn đề của chú nữa. Nó phi như bay xuống nhà, thật may có xe ôm gần đó. Nó chạy vào sân bay, vừa chạy vừa gọi điện. Xa xa, mẹ và Cẩm đang đứng gần một cái cột gần cổng ra. Mẹ huơ huơ tay vẫy nó. Tâm chạy thật nhanh ra. Nó thở phì phò, đứng trước mặt 2 người đàn bà của nó. Vòng tay rộng lớn kéo 2 thân hình nhỏ nhắn, ấm áp của nó vào trong lòng. Hôm nay là ngày mùng 1 tết tây vui nhất đời nó.
Đợt này nghỉ tết dương lịch gần với ngày cuối tuần. Thi cử cũng vừa mới xong. Mẹ đã chấm bài thi hết rồi, Cẩm thì cũng rảnh rỗi. Cả hai đều nhớ Tâm nên mua vé vào thăm nó. Tâm gọi taxi đưa mẹ đến khách sạn lần trước nhà chú nó vào Đà Nẵng đã ở. Mẹ và Cẩm vừa vào phòng là nằm dài ra giường luôn. Có lẽ vì lần đầu đi xa, lại đi máy bay nên chưa quen. Mẹ vẫn thế, như hình ảnh vốn khắc ghi trong đầu nó từ trước tới nay. Cẩm thì khác hơn, bụng nàng to ra, người cũng béo lên. Cẩm nằm dài ra đó, cái quần bó chặt vào người, làm cái mu to phồng ra khiêu khích Tâm. Cẩm khẽ cười khi thấy Tâm nhìn mình:
– Em béo rồi, xấu lắm phải không?
– Không, em vẫn vậy. Hai chị em sao tự dưng đến mà không báo trước vậy.
– Thì để xem anh có ở với con hồ ly nào không chứ sao.
– Làm gì có ai. Anh ăn ngủ với cả công nhân mà. Ở đó có 3 người phụ nữ thì đi cùng chồng cả 3 mà. Tâm chối bay, sao dám kể chuyện ống cống hôm rồi.
– Cẩm đùa thôi. Mẹ và Cẩm nhớ con quá, đợt này cũng không bận nên muốn vào thăm con. Mà mua vé đắt quá, cả hai chị em hết mấy triệu liền, bằng cả tháng lương của mẹ.
– Thôi, tiền nong gì. Em đã bảo em bao chị mà. Tiền để trong nhà không tiêu cũng mốc ra. Anh dẫn hai chị em đi biển đi. Đây là lần đầu em ra biển đấy.
– Được. Vậy nằm đây nghỉ chút rồi tí nữa ra biển. Xong rồi đi ăn, ăn uống ở đây rẻ và ngon lắm.
Tâm nói xong nó chui vào nằm giữa 2 người. Ôm chặt hai người đẹp trong tay, hít ngửi những mùi thơm từ hai người đàn bà của nó, Tâm thấy thật hạnh phúc. Cả ba ôm nhau, rủ rỉ trò truyện những ngày tháng xa nhau.
Buổi chiều, Tâm đưa mẹ ra biển. Giờ đang lạnh nên không tắm được. Mẹ và Cẩm chỉ đi dọc bãi cát, những lọn sóng vào đến bờ đã kiệt sức, chỉ mơn man đến cổ chân mọi người. Dù không tắm được nhưng không khí ở biển cũng làm cả hai thoải mái. Tâm đưa hai người đến chỗ nó làm. Nhìn khách sạn to đang được xây, mẹ và Cẩm trầm trồ bàn tán. Mẹ vui lắm, đây là khách sạn do con trai mình xây, dù nó chả phải của con mình. Tâm đưa mẹ và Cẩm vào nói chuyện với mọi người. Tầm chiều nên mọi người cũng dậy dần. Cùng là người cùng xã cùng làng là chính nên mọi người nói chuyện rôm rả khi gặp đồng hương. Buổi tối nó dẫn mẹ và Cẩm quay lại thành phố, thưởng thức các món ăn Đà Nẵng. Cả hai ních đầy bụng đến nỗi phải ngồi xuống ngắm đường phố một lúc mới về.
Về đến khách sạn thì cũng gần 10h tối. Cẩm nằm phịch ra giường. Cái thai 7 tháng làm nàng thấy mỏi mệt. Mẹ nó biết ý lấy quần áo đi tắm. Tâm sà vào giường, vuốt ve Cẩm:
– Em mệt à.
– Mệt chứ, giờ nó đạp rồi. Người em cũng nặng nề hơn. Giờ ở nhà nhiều lúc cứ thấy mỏi mệt, chắc em đẻ cho anh xong đứa này chắc già đi chục tuổi, anh gọi em là mẹ luôn.
Tâm véo má Cẩm một cái. Nó nằm ôm Cẩm, vuốt ve cái bụng nhô cao của nàng. Thi thoảng, sinh linh trong đó nhói một cái vào tay Tâm như đang đạp. Tâm nhìn Cẩm, nó thấy sự hạnh phúc trong mắt nàng. Đứa con này sẽ làm em đẹp và hạnh phúc ra, chứ không lấy đi gì của em đâu, Tâm nhủ thầm. Nó lấy tay xoay mặt Cẩm lại, đặt 1 nụ hôn lên môi nàng. Cẩm choàng tay qua ôm lấy nó, thủ thỉ vào tai nó:
– Em nhớ anh nhiều lắm.
– Anh cũng nhớ em.
Cả hai hôn nhau đắm đuối. Hai cái miệng như dính vào nhau, để 2 cái lưỡi bên trong có thể xoáy quện vào nhau, trao nhau những tình cảm bấy lâu xa cách. Hai bàn tay Tâm chả biết từ lúc nào đã vén áo Cẩm lên. Miệng nó dần hôn xuống cổ, xuống 2 bầu ngực Cẩm. Ti nàng đã thâm hơn, nhưng vẫn đang cứng đơ lên vì bị nó kích thích. Tâm sung sướng ngoạm mút 2 đầu ti như muốn giành trước vớ đứa con. Bộ ngực to của nàng luôn là niềm cảm hứng của nó. Tâm cứ thế bú mút say mê, mặc kệ Cẩm thi thoảng cứ rên lên nhè nhẹ sau mỗi cú day mút hơi mạnh của nó.
Lồn Cẩm dù chưa bị bàn tay nó kích thích, nhưng nếu hé mở 2 mép lồn ra, sẽ thấy có những sợi nước nhờn nơi cửa lồn nàng. Cẩm thấy ngứa ngáy, nóng bừng nơi thân dưới. Những đê mê nơi bầu ngực làm cái lỗ lồn thêm khao khát sau bao tháng không ai đoái hoài.
– Anh ơi, cho vào đi.
– Anh muốn bú em một lúc nữa.
– Không, em khó chịu lắm rồi. Em thèm anh, cái này của em thèm lắm rồi.
Tâm hôn chụt một cái lên bầu ngực của nàng. Nó dần tuột người xuống dưới, kê con chim vào cửa lồn nàng. Cẩm rên aa lên khi con chim dần tách cái lồn bé nhỏ của nàng ra chui vào tổ ấm. Cái lồn Cẩm giật giật khi những vách lồn nàng bị nong ra, những thớ thịt trong lồn dần bị cọ sát bởi con cặc to của nó. Tâm ôm 1 chân của Cẩm để lấy điểm tì, con cặc bắt đầu hẩy ra hẩy vào trong lồn Cẩm. Vì Cẩm chửa đã to, nên nó chỉ có thể nằm chếch dưới nàng để địt. Không phải tư thế yêu thích của nó, được nện những nhát sâu dài vào lồn nàng. Nhưng thế cũng đủ để Cẩm chết lên chết xuống. Con cặc cứ ra vào, chỉ cần nó nhúc nhích là cái lồn trong đó được cọ sát khắp mọi điểm. Cái lồn đàn bà chửa dễ sướng, Cẩm cũng vậy. Nước lồn nàng ra bắt đầu thấm xuống cái ga đệm. Cẩm 2 tay bấu chặt ga giường, miệng nàng rên khan những tiếng không rõ ràng. Có cái gì đang bế tắc trong nàng, nó ngày càng lớn lên. Và rồi Cẩm hét lên: aaaaaaa … aaaaa…. tiếng hét phát tiết ra hết mọi sung sướng và khắc khoải chờ mong bấy lâu. Lồn nàng siết chặt lấy cặc nó, như muốn ngâm nó trong lồn nàng mãi mãi.
Tâm dần rút cặc ra khi lồn Cẩm đã bớt co siết cặc nó. Nó ngồi dậy, banh 2 chân nàng ra rồi nhấn con cặc dài lại lút sâu trong lồn nàng. Con cặc cứ ra rồi lại vào mất hút trong cái lồn đang sưng và nhẫy nước. Mỗi lần cặc nó ra, nó lại lôi theo ra những sợi keo trong suốt. Cẩm ghì 2 đùi vào chân nó, nàng rướn cái lồn lên để đón những cú nhấp của nó miết vào điềm G của nàng. Ban đầu là những tiếng thở dốc, thở gấp, rồi những tiếng rên không kìm được lớn dần:
– Ư…u.u.u….ư.ư.ư.ư…..ư..â.a..a.a.a.a.a..a.aaaa…aaaa..aaaaaaa.aaaaaaaaaaa….. mạnh lên…………
Tâm dùng tay giữ chặt hông Cẩm, rồi nó bắt đầu dập nhanh, không rút ra thật xa rồi đút vào thật sâu nữa, mà dập nhanh, liên hồi. Cẩm khóc lóc, cái lồn mẫn cảm vừa lên đỉnh của nàng cảm nhận được cơn sóng triều đang dâng lần thứ 2 trong mình. Cẩm dừng khóc, chỉ có tiếng thở hộc hộc của nàng. Theo nhứng cú nhấp liên hồi của thằng Tâm, 2 chân Cẩm co quắp lấy người nó, cơ lồn nàng siết chặt cặc nó, Cẩm giật giật cả người trong cơn sướng điên loạn.
Tâm rút cặc ra khỏi lồn Cẩm, một dòng nước hòa lẫn cả dâm thủy và tinh trùng của nó cũng dần trôi ra từ lồn Cẩm nhỏ đi qua khe đít chảy xuống đệm. Cẩm nằm đó, nàng như không còn sức lực. Chỉ có cái lồn đang giật giật và bộ ngực đang nhấp nhô thở hổn hển.
Tâm chợt nhìn sang, mẹ nó đã tắm xong, và chỉ khoác cái khăn tắm trên người. Cái khăn nhỏ bé, chỉ che nửa bầu ngực mẹ, nửa còn lại và cái khe giữa 2 ngực mẹ vẫn thật hấp dẫn nó. Ở bên dưới, Tâm có thể nhìn thấy mấy sợi lông lưa thưa bám vào đùi mẹ. Mẹ thấy nó thì xấu hổ, tay giữ ngực, tay che bớt bên dưới cho đỡ trống chếnh.
– Con nhìn cái gì, lấy quần áo cho mẹ mặc đi.
– Con muốn ngắm mẹ thêm. Mẹ như thế này đẹp lắm.
– Đẹp gì, ngại chết được.
– Đẹp chứ, em cũng thấy chị quấn khăn thế thật khiêu khích. Cẩm cười khúc khích, nàng đã tỉnh táo lại từ lúc nào.
– Cái con này, cứ phải trần truồng như cô mới được phải không.
– Thì sao chứ, chị cũng muốn còn gì. Em đỡ đói rồi, em nằm ngủ với con đây. Em nhường sân cho chị.
Cẩm nói xong thì ngồi dậy, nàng áp cả bộ ngực mình vào mặt thằng Tâm. Nó cũng ôm chặt nàng, hít ngửi mùi thơm đàn bà của nàng.
– Em giờ không hết mình với anh được. Em phải lo cho em bé. Anh cứ nằm với chị Thương, em sang giường phụ nằm nhé.
Cẩm hôn chụt vào môi Tâm rồi sang bên giường phụ nằm đắp chăn. Mà có lẽ vì cũng thấm mệt từ sáng, nên chả mấy chốc nàng đã ngáy ro ro. Tâm quay sang mẹ, mẹ ngại ngùng cúi đầu nhìn xuống đất. Nó đi lại, khẽ cầm tay mẹ, bàn tay xương xương mảnh khảnh khẽ run lên.
– Mẹ!
– Ừ.
– Con nhớ mẹ.
– Mẹ cũng nhớ con.
Thương ngẩng đầu lên khi nghe con nói. Mắt nàng chợt ầng ậc nước. Thương vòng tay ôm chặt cổ thằng Tâm, nàng khóc òa lên trên vai nó. Tâm ôm mẹ, bàn tay to lớn vuốt ve vỗ về tấm lưng đang run run vì khóc. Rồi nó kéo mẹ ra, nhìn khuôn mặt dàn dụa nước mắt của mẹ, nó khẽ hôn lên đôi mắt đó. Những nụ hôn liên tiếp, mút mát hết nước mắt trên mặt mẹ. Thương dừng khóc, mắt đỏ hoe nhìn thằng con.
– Con gầy quá.
– Do nắng gió thôi, chứ con vẫn vậy.
– Hôm nọ, mẹ có gọi cho anh Huân ( ông anh họ 3-4 đời của nó ). Anh ý bảo con bị cảm suýt chết. Mẹ lo lắm. Mẹ không dám nói với Cẩm, nhưng đúng lúc ý nó nhớ con, muốn vào thăm con. Mẹ đồng ý đi luôn. Con làm mẹ lo quá.
– Cái anh Huân lắm mồm này. Con bị cảm thường thôi, hôm sau là hết lại đi làm mà. Anh ý nói quá lên.
– Quá lên gì. Có ai trời lạnh lại ra biển tắm không, nhỡ sóng nó cuốn đi thì sao. Con đừng thế nữa, mẹ lo lắm.
– Không có gì đâu mẹ à. Con sẽ không làm mẹ lo thế nữa.
– Thật nhé. Mẹ sẽ không chịu được nếu con bị làm sao. Con là tất cả của mẹ, chồng của mẹ.
Tâm không trả lời, nó giữ chặt đầu mẹ, đặt nụ hôn nhẹ lên môi mẹ thay cho câu trả lời. Mẹ hôn lại nó, hai đôi môi dần hé ra tìm nhau, mút mát nhau cho những ngày xa cách. Những nụ hôn dần trở lên cuồng nhiệt, hai cái miệng giờ ngậm chặt vào nhau, 2 cái lưỡi cứ tìm nhau trong điên dại.
Tâm dần kéo mẹ ra giường. Nó kéo phắt cái khăn tắm trên người mẹ ra, bộ ngực to của mẹ bung ra. Mẹ ngượng ngùng nhìn nó, rồi mẹ bất chợt chui vào chăn chùm kín người. Nó mò đầu nào thì mẹ kéo đầu ý, nó có thể thấy mẹ cười khúc khích trong chăn. Tâm lừa định kéo bên hông để mẹ giữ, rồi nó kéo mạnh góc khác. Cái chăn tung ra rơi gần hết xuống đất. Mẹ thôi cười, hai tay mẹ giơ lên mời gọi nó. Tâm như thằng bé năm nào, nó nằm xuống úp mặt vào ngực mẹ. Bộ ngực vốn của 3 anh em nó, giờ nó sẽ độc chiếm đến cuối đời.
Nó bú mút 2 bầu ngực mê mải, cũng 3 tháng hơn rồi ý chứ. Mẹ vuốt ve đầu nó, như ôm ấp cưng nựng đứa con xa trở về. Mẹ vuốt ve nó, bộ ngực cứ ưỡn ra mời gọi cái miệng nó bú vào. Giá nó có 2 cái mồm thì cũng có thể, nhưng đây nó đành phải kết hợp cái tay. Tay nó vừa bóp vừa xoa, miệng thì vùi đầu vào khe ngực mẹ mà hôn. Nó nghe thấy tiếng thở của mẹ nặng dần, 2 cái núm ti cứng dần trong bàn tay nó.
Bỗng mẹ dừng nó lại, bàn tay mẹ với xung quanh tìm kiếm, rồi túm chặt lấy con chim đang nằm trên bụng mẹ. Tay kia của mẹ đẩy nó lên, rồi mẹ cong người lên, cạ lồn mẹ vào cặc nó:
– Cho vào đi con, mẹ thèm quá.
Tâm ngỡ ngàng, con chim nó vừa cạ vào cái lồn ướt sũng. Lồn mẹ từ ngày đó đã được cắt tỉa gọn gàng, 2 bên mép đã được cạo sạch. Nước nhờn đã ướt nhẹp 2 mép, lỗ lồn đỏ au đang nhíp nhíp đợi chờ. Tâm quỳ trước lồn mẹ, nó không cho cặc vào mà vục mặt vào đó. Cái miệng nó ngậm lấy lồn mẹ, cái lưỡi cứ đánh lung tung rồi ngoáy ở cửa lồn, vừa húp sụp sụp mỗi khi lồn mẹ tiết nước ra. Mẹ quặp hẳn 2 chân kẹp đầu nó ở lồn mẹ. Cái lồn cứ hẩy hẩy như muốn ma sát thêm với cái miệng. Nước nhờn cứ trào trề ra, ướt cả 2 bên má nó.
Nó cứ thế vần vò mẹ, nhưng chả được mấy chốc. Mẹ bỗng ngồi dậy, đẩy nó nằm xuống. Mẹ vội vã ngồi lên, bàn tay xương mảnh khẽ cầm con cặc chỉnh hướng. Ọt, đầu cặc đã dần chui tọt vào bên trong. Mẹ ôi lên một tiếng, khi con cặc dần nong lồn mẹ ra đâm vào sâu trong lồn mẹ đến khi lút cán sâu tít cổ tử cung mẹ.
Mẹ chống 2 tay ra phía sau, rồi bắt đầu nhấp trên người nó. Con cặc nó cảm thấy ấm nóng vô cùng, hay là mẹ lại đến ngày rụng trứng? Lồn mẹ cứ siết lấy con cặc nó với nhịp điệu vô cùng kỳ diệu, dù cái sự nhấp nhô của mẹ không đều, và cũng không mạnh mẽ. 2 vú mẹ cứ lúc lắc theo nhịp nhấp nhô của mẹ. Tâm đưa tay ra vầy vò vú mẹ. Mẹ rên khẽ lên khi tay nó nhay nhay núm của mẹ, cái núm thô to nhưng chưa bao giờ 3 anh em nó chê gì cả. Bàn tay còn lại của Tâm mò xuống xoa cái mu tam giác của mẹ. Nó xoa làn da bụng trắng ngần, có hơi rạn và mỡ vì năm tháng. Rồi ngón tay nó lỡ chạm vào cái hột le giờ đã sưng như hạt đậu của mẹ. Cả cái mồng đốc đã cứng đơ vì cơn nứng. Mẹ rên lên, tiếng rên khe khẽ nhưng làm nó thêm nứng. Tay trái nó tiếp tục vần vò vú mẹ, nhưng tay phải thì bắt đầu xoa quanh mồng đốc, day quanh cái hột le đang sưng lên kia của mẹ. Tiếng mẹ thở càng nặng nề, xen lẫn những tiếng rên dần như tiếng khóc. Cái mông mẹ không còn nhấp nhổm mà ngoáy loạn lên. Mẹ cứ hẩy lồn, như là con cặc nó là cái cột trụ còn mẹ đang ngậm cái cột đó mà ngoáy.
– Tâm ơi…. Tâm…. ôi trời ơi… ôi…ôi..ôi Tâm ơi….ôi…ôi…ôi ôi ôi…….ư..uwuuuuuu ….
Mẹ chống hẳn 2 tay vào đùi nó, lồn mẹ hẩy liên tục ghì sát cặc nó. Cái lồn mút chặt, con cặc nó cảm giác như bị thít chun vậy. Tay nó cũng day liên tục quanh hột le, nó cảm nhận mẹ đang lên đỉnh. Cái tiếng rên khóc của đàn bà đang sướng, luôn là thứ làm đàn ông bại trận thật nhanh. Mẹ cứ ôi a khóc lóc, làm Tâm phải nghĩ về mấy cái sách kết cấu ban trưa nó đọc, không nó không chịu được mất. Rồi mẹ hẩy lồn lên như máy, trước khi ngã nằm lên trên chân nó. Cái lồn và cặc gần tuột nhau ra, nhưng cơ lồn cứ nhíp nhíp siết con cặc không chịu buông.
Tâm ngồi dậy, nó chỉnh con cặc đã tuột ra mấp mé cửa lồn mẹ lại đâm sâu vào bên trong. Nó có thể cảm nhận từng nếp gấp trong lồn mẹ đang ôm lấy cặc nó. Nó dựng mẹ dậy. Hai mẹ con như đang ngồi ôm nhau, gắn kết nhau bằng con cặc trong cái lồn nóng ấm. Nó hôn hít cái xương quai xanh gầy gò nơi ngực mẹ, cái cổ trắng cao gầy gầy của mẹ. Rồi nó lại bợ cái vú mẹ lên mà bú. Không còn là mẹ bợ vú ôm nó như hồi xưa, mà là nó đang ôm mẹ, ngập ngụa trong mẹ, lấp đầy mẹ.
Mẹ nâng đầu nó lên không cho bú vú mẹ nữa. Thay vào đó mẹ hé miệng thơm ra ngậm lấy miệng nó, thò cái lưỡi vào tìm lưỡi nó. Mẹ cứ nhấp nhô trên đùi nó, nó và mẹ triền miên hôn hít nhau, địt nhau chầm chầm. Lồn mẹ dần ra nước nhiều, mỗi lần mẹ nhấp là cái tiếng nhóp nhép nó vang lên. Mẹ và nó hôn nhau lên không để ý. Nhưng khi dứt môi ra, những tiếng nhóp nhép lại vang lên trong căn phòng đầy yên tĩnh. Mẹ nhìn thấy nó cười, mẹ xấu hổ vục mặt vào vai nó cắn yêu một cái.
Tâm nhẹ nhàng đặt mẹ nằm xuống. Nó kéo 2 chân mẹ giơ lên phía đầu, để cái lồn ngửa hẳn lên. Rồi nó đứng kiểu tấn, tay nắm lấy 2 cổ chân mẹ, con chim tưng tửng cà vào mép lồn sưng đỏ của mẹ khiêu khích. Bất chợt, con chim không báo trước mà chui tọt vào lồn mẹ. Mẹ chỉ kịp thở hắt ra đón nhận con cặc to nong lồn mình ra. Nó cứ thể hẩy cặc vào lồn mẹ. Con cặc cứ thế mà đâm sâu hun hút tít sâu trong lồn mẹ. Mẹ thở hắt ra liên tục. Con cặc đâm qua, nong hết vách lồn, miết qua các nếp gấp, các gờ rãnh trong lồn mẹ. Con cặc hẩy liên hồi, thằng Tâm quỳ đầu gối xuống cho đỡ mỏi, 2 tay nó chống xuống giường, bắt đầu dập lia lịa vào lồn mẹ. Cái lồn ọp ẹp nước cứ trào nước ra 2 bên mép mỗi lần nó rút ra nhét vào. Gân cổ mẹ nổi hết lên, cả gân trên 2 vú, mẹ rên hừ hừ càng lúc càng nhanh theo nhịp dập của nó. Tâm dập như điên, nó biết lần này nó sẽ không kiềm chế được nữa, nên nó dập thật nhanh và mạnh hết cỡ. Hai thân thể cùng với cái đệm như tạo thành một nhịp điệu. Cái đệm lún xuống rồi đẩy hai người tưng tưng lên, buồi lồn lại nện dính vào nhau. Cơn sướng lan khắp con cặc, cái đầu khấc sướng không thể tả, cái sương lan khắp thân cặc, thằng Tâm hét lên, ôm chặt lấy 2 đùi mẹ rồi nắc nia nịa. Mẹ bấu chặt ga giường, đầu cứ lắc lắc 2 bên, nước mắt mẹ đã giàn giụa nãy giờ.
– A..aaa…aa..aaaaaaa..aaaaa…..con ơi… chết mẹ….sướng quá…aaaaaa….trời ơi….Tâm ơi…..mẹ sướng quá…..aaaaaaaaaaaaaaa…….
– Con cũng sướng quá…..mẹ ơi…..Thương ơi……aaaaaa……
Tiếng hét vang lên trong căn phòng, làm tiếng ngáy của Cẩm chợt dừng lại. Rồi tiếng ngáy lại tiếp tục, chỉ còn tiếng thở hổn hển của 2 con người đang trần truồng đè lên nhau. Ở nơi cây gậy ngập sâu và bịt kín suối nguồn sự sống kia, một chút dịch trắng ri rỉ ra chảy dần xuống tấm ga trải giường trắng tinh.