Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Bách Hợp Chương 324

Chương 324

10:36 sáng – 27/05/2024

Vì để nghênh đón đoàn khảo sát, Randall cố ý phân phó binh sĩ bắt một con bò làm thịt bò kho, canh xương bò. Đương nhiên, cơm trưa phong phú như vậy tuyệt đối không có khả năng cho đoàn khảo sát ăn.

Randall cố ý tính thời gian, 11h30 nhóm binh sĩ đầu tiên ăn cơm, 12h30 nhóm binh sĩ thứ hai bắt đầu ăn cơm.

Hạ Mạt lúc đầu còn không rõ ý đồ Randall làm như vậy, thực nghi hoặc tại sao hắn lại để nhóm binh sĩ đầu tiên ăn trước hẳn một tiếng.

Đợi đến 12h40, đoàn khảo sát mênh mông cuồn cuộn của Nội các xuất hiện!

Quân hạm mang tiêu chí phi thiên hổ hai cánh ngừng ở giữa không trung, một cái phi thuyền mini dẫn đầu bay ra khỏi quân hạm, ngay sau đó là năm chiếc phi thuyền mini khác, trước sau tổng cộng sáu cái, sau khi phi thuyền dừng lại cách mặt đất 100m quân hạm liền rời đi. Sáu chiếc phi thuyền lần lượt mở ra, chiếc phi thuyền đầu tiên rõ ràng là các thành viên đoàn khảo sát, năm chiếc còn lại đều là vệ binh của đoàn khảo sát.

Lúc đấy đội thứ hai vừa mới bắt đầu ăn cơm được 15 phút, đồ ăn lại vừa vặn phân phối xong, không lưu lại một chút nào.

Binh sĩ đóng quân ở đây đa số đến từ đội hộ vệ hoàng thất, bọn họ đã sớm biết đoàn khảo sát của Nội các đến, nhưng Nội các vẫn luôn cùng Hoàng đảng như nước với lửa, hiện giờ đoàn khảo sát được phái ra nhất định sẽ tìm mọi cách làm khó dễ, cho nên mọi người đều đặc biệt không thích đoàn khảo sát ―― mặc dù thành viên của đoàn khảo sát đều là các học giả nổi danh.

Kết quả là, nhóm học giả mang đầy hoài bão muốn kéo chết Hoàng đảng đứng bên cạnh chỗ dừng chân suốt mười phút cũng không ai phản ứng.

Laurent đứng trong đoàn vệ binh, liếc mắt một cái liền có thể thấy năm người Randall ngồi quanh một chiếc bàn nhỏ. Lúc này bọn Randall đang ăn cơm, thức ăn hình như được nấu rất tốt, từ xa đã có thể ngửi thấy mùi thịt bò kho.

Một hàng 57 người của đảng Nội các chạy tới từ Lạp Hỗ tinh cầu, trên quân hạm không cung cấp nguyên liệu nấu ăn mới mẻ cho nên mọi người đều dùng dịch dinh dưỡng.

Đối với binh sĩ bình thường mà nói thì ăn dịch dinh dưỡng là hết sức bình thường, nhưng học giả cùng Laurent thì không giống!

Cho dù nhóm học giả có lập trường chính trị như thế nào thì bọn họ vẫn có thành tựu nổi bật ở trong giới học thật, có được thanh danh cao như vậy bọn họ đương nhiên không có khả năng thường xuyên ăn dịch dinh dưỡng nhạt nhẽo.

Laurent là con của Nội Các, từ khi sinh ra đã cao hơn người bình thường không chỉ một bậc, không nói đến mặt khác, chỉ riêng ở phương diện ăn cơm này thì Locker vẫn chưa từng bạc đãi gã, cho nên gã cũng không có khả năng thường xuyên dùng dịch dinh dưỡng.

Do đó, sau khi cố gắng ăn dịch dinh dưỡng ba bốn ngày trên quân hạm, nhóm học giả cùng Laurent quả thực vô cùng thèm, nhìn bát của binh sĩ ở đây đầy thịt đầy mỡ đều cảm thấy dạ dày đói đến phát đau!

Năm người Hạ Mạt ngồi thành một bàn.

Trương Lợi cúi đầu ăn cơm, dùng thanh âm cực nhỏ nói: “Tớ dám cá chỉ trong vòng năm phút bọn họ sẽ không chịu được.”

Hạ Mạt đưa lưng về phía đoàn khảo sát, nhìn không thấy tình huống phía sau, nghe thấy Trương Lợi nói liền vội vàng hỏi: “Tớ vẫn chưa nghĩ ra tại sao lại muốn ăn sớm hơn nửa giờ?”

Randall vỗ vỗ bờ vai của cậu, lời ít mà ý nhiều: “Để cho bọn họ nhìn chúng ta ăn.”

“A?” Hạ Mạt ngơ ngác nhìn chằm chằm Randall, lại nhìn Trương Lợi tươi cười giảo hoạt đối diện, tức khắc minh bạch, “Nguyên lai là cố ý để bọn họ thèm!”

“Không sai.”

Dẫn đầu đoàn khảo sát là một Beta nam hơn 60 tuổi tên là Trương Tiền Hoa, đầu ông đã hoa râm, trên mũi là một cặp kính không gọng, mặc bộ quần áo già dặn đậm màu, toàn thân để lộ ra mùi vị nghiên cứu khoa học.

Trương Tiền Hoa đi lên phía trước một bước, lớn tiếng hỏi: “Randall điện hạ có ở đây không?”

Động tác ăn cơm của binh lính đồng loại dừng lại một chút, ngay sau đó lại khôi phục trạng thái vùi đầu ăn.

Trương Tiền Hoa thân là chuyên gia đo lường tinh thể số một số hai ở Lạp Hỗ tinh cầu, trước giờ chưa từng có người nào dám bỏ qua sự tồn tại của ông như vậy. Ông lập tức liền nổi giận, vừa mới há mồm quở trách liền nghe thấy một âm thanh lạnh lẽo, “Tìm bổn cung có chuyện gì?”

Trương Tiền Hoa nhìn về phía phát ra âm thanh, chỉ thấy Randall đứng ở nơi dừng chân như hạc giữa bầy gà, nhìn ông bằng ánh mắt lạnh lẽo. Trương Tiền Hoa sửng sốt, lập tức nhớ tới hiện giờ Randall vẫn là vương tử điện hạ của Lạp Hỗ tinh cầu, thân phận tôn quý không thể xâm phạm, vì thế khách khí cười cười, “Điện hạ, nhóm của chúng ta chính là đoàn khảo sát Lục Tinh đến từ Lạp Hỗ tinh cầu, từ hôm nay sẽ đóng quân một tuần ở đây. Để bảo đảm tính nguyên thủy của nơi này, hy vọng Randall điện hạ có thể quản lý tốt cấp dưới, không được phá hoại một cành cây ngọn cỏ của nơi này.”

Nghe đến đây, Hạ Mạt quả thực muốn phun ra, lão huynh, có thể không làm như vậy không?

Ai còn không biết a?

Còn không phải là muốn lợi dụng thân phận đoàn khảo sát để áp chế hành động của Hoàng đảng sao? Nghĩ đẹp thế!

Hạ Mạt bĩu môi hừ một tiếng, những điều nghĩ trong lòng còn thiếu viết rõ ở trên mặt thôi.

Randall cười cười, “Chúng ta hẳn là như thế, thế nhưng thật xin lỗi, chúng ta không nhận được thông báo các ngài sẽ đến đây cho nên đồ ăn cùng lều trại cũng không chuẩn bị nhiều lắm, còn xin các vị tự động giải quyết vấn đề ăn ở.”

Laurent đứng trong đoàn vệ binh nghe thấy lời này, hơi kém phun ra một ngụm máu!

Không nhận được thông tri?!

Chỉ sợ chúng ta chân trước mới vừa đi sau lưng các ngươi đã nhận được mật báo của Lannado bệ hạ đi! Hiện giờ cư nhiên còn mặt dày vô sỉ gạt bản thân mình ra, ha hả, lừa ai đâu?!

Biểu tình trên mặt Trương Tiền Hoa cũng sửng sốt, tươi cười thiếu chút nữa không giữ được. Ông vô ý thức sờ sờ chòm râu, biểu tình thay đổi thất thường, cuối cùng chỉ nói một câu “Chúng ta liền đóng quân ở bên cạnh đi”, sau đó hung hăng phất tay áo bỏ đi!

Đợi đến khi Randall ngồi xuống, Hạ Mạt mới dám quay đầu nhìn lại đoàn khảo sát.

Cũng không biết có phải trùng hợp hay không mà ngay sau khi cậu quay đầu lại thì Laurent cũng quay đầu lại, tầm mắt hai người chạm nhau giữa không trung đều kinh ngạc không thôi, hiển nhiên cũng không nghĩ tới trùng hợp xui xẻo như vậy!

Bốn mắt nhìn nhau, một giây đồng hồ, hai giây, ba giây đồng hồ.

Ai cũng không làm ra phản ứng trước, cuối cùng vẫn là Hạ Mạt trước tiên chu miệng lên, khinh thường nhìn hắn một cái, sau đó thu hồi tầm mắt.

Laurent ngẩn ra giống như có một khúc xương cá mắc ở trong cổ họng gã, làm thế nào cũng không thể gỡ ra được!

Bởi vì chế tạo sư của đoàn khảo sát có hạn cho nên chỉ xây dựng 5 cái doanh trại.

Năm cái doanh trại này đầu tiên phải thỏa mãn nhu cầu của nhóm học giả, sau đó là Laurent, cuối cùng mới là binh lính bình thường. Những binh sĩ không phân đến tạm thời phải tự dựng lều bằng vải.

Vấn đề chỗ ở giải quyết, các thành viên nhóm khảo sát đói đến ngực dán vào sau lưng đã sớm không chịu nổi!

Trước khi đến nơi này bọn họ đã ngửi thấy một mùi thịt bò nồng nặc! Chậc chậc! Chỉ là nghĩ lại mùi thịt bò cũng đã không chịu nổi!

Kết quả là, Trương Tiền Hoa giả vờ trấn định mà nói với một vệ binh trong đó: “Bữa đầu tiên ăn bò kho, các cậu mau đi chuẩn bị đi.”

Binh sĩ đứng thẳng làm quân lễ rồi nhanh chóng đi gọi đồng bạn cùng bắt mồi.

Quá trình săn thú vô cùng nhẹ nhàng, cơ bản không hao phí quá nhiều tinh lực. Quá trình nấu cơm cũng còn tốt, chỉ là bọn hắn không có đầu bếp tuyệt đỉnh giống như Randall nên hương vị làm được cũng kém hơn rất nhiều.

Sau khi ăn xong, hai đội nhân mã cách 100m bắt đầu làm việc của từng người, từ người dẫn đầu cho tới binh lính bình thường, ai cũng không chủ động bắt chuyện với bên kia.

Trại thái nôn nóng vẫn luôn tiếp diễn.

Sáu giờ tối, bên Randall bắt đầu ăn cơm chiều, mà lúc này bên đoàn khảo sát vẫn còn đang sửa sang lại các thiết bị nghiên cứu.

Đợi đến 7h30, bên Randall đã sớm xong cơm nước, mà bên đoàn khảo sát mới bắt đầu nhóm lửa, chính là thực bất hạnh, ngọn lửa vừa mới bùng lên thì giữa không trung đột nhiên rơi xuống một trận mưa tầm tã, trực tiếp dập tắt rụi đám lửa mới cháy.

Laurent tránh ở trong doanh trại: “……”

Mưa to giằng co suốt nửa giờ vẫn không có xu thế giảm bớt, nhiệt độ không khí cũng rơi chậm lại năm sáu độ.

Bên Randall đã đóng quân ở đây được một ngày cho nên các thiết bị cơ bản đều phi thường hoàn thiện, hơn nữa bọn họ vừa ăn cơm xong, cho nên trừ bỏ binh lính gác đêm bên ngoài thì mọi người đều đã vào trong doanh trại ấm áp nghỉ ngơi.

Laurent đội ô lớn ngụy trang màu đen đi đến doanh trại của Trương Tiền Hoa.

Trương Tiền Hoa vốn đang ngồi trên giường, thấy gã đến liền khom lưng cúi chào.

Laurent thu hồi ô che, dựng ở ven tường, vệt nước nhanh chóng chảy xuống theo khung ô, thực mau, trên mặt đất đã nhiều thêm một vũng nước nhỏ. Laurent xua xua tay, tùy ý nói: “Ngài là trưởng bối, cháu hẳn là phải chào ngài trước mới đúng.”

Trương Tiền Hoa cười, “Ngài là con trai duy nhất của Tổng lý đại nhân, về sau chính là người lãnh đạo của Lạp Hỗ tinh cầu, lão hủ cung kính một ít cũng không quá đáng.”

Lời này làm Laurent dị thường thư thái, gã dựa vào lưng ghế, thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ là nghĩ đến Randall cách đó không xa thì thích ý trong lòng liền biến mất không còn một mảnh.

Trương Tiền Hoa đã sớm thành tinh, lập tức liền nhìn ra tâm tình của gã không tốt, vì thế thử hỏi: “Các hạ đang nghĩ đến bọn họ?” Nói xong ông liền dùng tay chỉ về phía nhóm Hoàng đảng.

Laurent không tỏ ý kiến, “Lúc này phụ thân mời Trương lão cùng sáu vị nữa đến chính là để diệt uy phong của Hoàng đảng, lại không nghĩ hôm nay xuất sư bất lợi, cũng không biết về sau……”

Trương Tiền Hoa vừa nghe liền biết người này đang ám chỉ mình, vì thế lập tức nói: “Không nói đến cái khác, riêng chuyện kéo dài thời gian xin thuộc tinh thì lão hủ có 70% nắm chắc!”

Trên mặt Laurent lộ ra nụ cười, “Cũng không phải tiểu tử không tin tưởng Trương lão, chỉ là Hoàng đảng quá mức giảo hoạt, tiểu tử thật sự là lo lắng biến số trong đó.”

“Điểm này các hạ không cần quá lo lắng, thành viên đoàn khảo sát đều là người của chúng ta, cho dù chúng ta nói Lục Tinh không phù hợp quy định xin thuộc tinh thì Hoàng đảng trong thời gian ngắn cũng không thể bắt chúng ta làm gì, nhiều lắm là lại một lần nữa xin khảo sát lần thứ hai. Đi đi lại lại như vậy đã có thể mất đến một tháng!”

“Ha hả a, vậy cháu an tâm rồi.” Laurent đứng dậy, cười tủm tỉm chắp tay với Trương Tiền Hoa, “Thời gian không còn sớm, tiểu tử liền không quấy rầy. Xin Trương lão sớm nghỉ ngơi.”

“Các hạ cũng nghỉ sớm.”

Laurent mở ô đi ra khỏi doanh trại, gió lạnh thổi vào người gã làm cho gã nổi lên một thân da gà, Laurent vội vàng đẩy nhanh tốc độ trở lại doanh trại của mình, nhanh chóng lấy chăn bông từ trong nhẫn không gian ra bọc vào người.

Có lẽ bởi vì tiếng mưa quá lớn mà một giấc ngủ này gã ngủ cũng không an ổn, luôn lúc tỉnh lúc mơ, bỗng nhiên, một tiếng kêu bén nhọn vang lên, gã mở to mắt toàn thân phát ra mồ hôi lạnh.

Bên ngoài phi thường ầm ỹ, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng súng, còn nghe thấy thanh âm hét chói tai đầy khủng bố của binh sĩ.

Chẳng lẽ là Hoàng đảng đánh lén?!

Laurent xốc chăn, hai chân trần trụi nhảy xuống giường, mở ra cửa kim loại của doanh trại, mượn dùng ánh đèn bên ngoài nhìn kỹ liền thấy dưới nền đất ướt sũng đều là xà! Đám xà đầy màu sắc sặc sỡ, con nhỏ thì như ngón tay, con lớn to bằng thùng đựng nước.

Nhóm binh sĩ nằm lều vải là những người đầu tiên gặp nạn, có khoảng hai mươi người bị rắn độc cắn thương, cũng may bọn họ phản ứng nhanh, lập tức phóng xuất ra phi thuyền trốn ở trong đó.

Trong khoảng thời gian hai giây ngắn ngủi Laurent phát ngốc mấy đại mãng xà đã chú ý tới gã, lập tức phun lưỡi rắn, trườn nhanh về phía gã!

Hết chương 324.

error: Content is protected !!