Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Bách Hợp Chương 340

Chương 340

10:55 sáng – 27/05/2024

Trưa hôm đó, sau khi Vu Triết về đến nhà liền hứng thú bừng bừng mà lăn lộn quang võng của Sibo.

Sibo nếu đã được trao tặng danh hiệu nhà nghiên cứu khoa học siêu cấp thì thực lực đương nhiên không kém, hai người cách xa vạn dặm so đấu, mãi đến về sau Sibo còn sinh ra tâm lý thưởng thức đối với đối thủ hiếm có này.

Rạng sáng 4h00 ngày hôm sau, Vu Triết rốt cuộc đã giành được thắng lợi trong trận tranh đấu giằng co quyết liệt này!

Ký túc xá công nhân của viện nghiên cứu kỹ thuật quang não Nam bán cầu.

Lão viện trưởng Sibo hoảng hốt vô cùng nhìn hệ thống quang não đã hoàn toàn bị tê liệt, vài phút sau, bỗng nhiên cao hứng phấn chấn nhảy dựng lên, mở cửa rống to một trận với bầu trời đêm, trực tiếp đánh thức tất cả hàng xóm xung quanh!

Ở cách vách chính là một tiểu tử còn trẻ, hắn xoa đôi mắt, buồn ngủ mông lung liếc lão Beta một cái, “Đã trễ thế này, ngài còn chưa ngủ?”

Sibo đang lo không có đối tượng để kể ra, bây giờ lại đụng phải một người!

Hắn lập tức tiến lên bắt lấy tay người trẻ tuổi, phấn khởi nói: “Rốt cuộc tìm được rồi! Rốt cuộc tìm được rồi!”

Người trẻ tuổi như lọt vào trong sương mù, “Ngài nói cái gì a?”

“Trời không phụ ta! Trời không phụ ta!” Sibo ngẩng mặt lên trời đêm gào hai tiếng, bỗng nhiên bỏ người trẻ tuổi lại chạy về phòng, “Ta phải nhanh chóng bắt được hắn! Không thể để người chạy mất!”

Người trẻ tuổi nhìn chằm chằm bóng dáng của Sibo, cảm thấy trong đầu toàn là dấu hỏi, thế nhưng hiện tại hắn không có quá nhiều tâm tư rối rắm chuyện đó, chỉ muốn nhanh chóng trở về ngủ một giấc, nếu không ngày mai đi làm lại buồn ngủ.

Sáng sớm 7h30.

Hạ Mạt đang buồn ngủ vô cùng thì mơ hồ nghe thấy bên cạnh có người nói chuyện, cậu chậm rãi mở to mắt thấy Randall đứng dậy, có vẻ như muốn đi ban công.

“Em tỉnh.” Hạ Mạt vội ra tiếng, mấy ngày này thời tiết thật lạnh, cậu không muốn Randall bị cảm lạnh.

Randall nghe thấy lời này, dứt khoát quay trở lại ngồi bên người cậu.

“Là ai?” Hạ Mạt hỏi.

“Vu Triết. Chắc là đã có kết quả.”

“Nhanh như vậy?!” Hạ Mạt lập tức mất sạch sơn buồn ngủ, nhổm người dậy, “Nhanh nhận nha.”

Randall cười kết nối video, trên hình chiếu 3D là một phòng thí nghiệm quang võng thật lớn.

Vu Triết vừa nhìn thấy Randall đã lập tức đắc ý báo cáo chiến tích, “Báo cáo Randall điện hạ, em đã thành công hack quang não của Sibo!”

“Phi thường tốt!” Biểu tình của Randall không có quá nhiều biến hóa, thế nhưng nghe giọng của hắn có thể thấy được ý khen ngợi trong đó.

Cảm xúc của Hạ Mạt rõ ràng hơn Randall nhiều, “Em quá lợi hại!”

Vu Triết kiêu ngạo nâng cằm lên, “Cái này có là gì! Một bữa ăn sáng.”

Randall nhìn vệt đen nơi đáy mắt hắn cũng không cố ý chọc phá, chỉ là nói: “Bây giờ em đã làm cho ngài ấy chú ý, tiếp đó ngài ý sẽ tìm cách tìm em.”

“Em nên làm như thế nào?”

“Ngài ý muốn tìm thì để ngài tìm đi, em không cần tìm cách ngăn trở.”

“Sau khi tìm được thì sao?”

“Sau đó thì nói thẳng vấn đề cho ngài ấy, nói em muốn mượn dùng trí tuệ nhân tạo số 2 để khai phá phần mềm.”

Vu Triết rõ ràng thực do dự, “Trí tuệ nhân tạo số 2 khống chế hơn nửa việc truyền dữ liệu trên quang võng, chỉ sợ ngài ấy sẽ không dễ dàng để em tiếp xúc.”

“Ngài ấy sẽ không không đáp ứng.”

“Sao lại nói như vậy?”

“Chỉ cần ngài ấy tìm được em thì sẽ lập tức tìm được toàn bộ tin tức của em từ trong hệ thống tình báo của Lạp Hỗ tinh cầu, tự nhiên cũng sẽ biết em là người của Hoàng đảng. Mà trước mắt những chuyện Hoàng đảng phải làm ngài ấy cũng nhất định biết rất rõ. Tới bước này, chúng ta như đang thực hiện một canh bạc khổng lồ, đánh cuộc ngài ý nguyện ý vì em mà từ bỏ lập trường trung lập.”

“Này…… Chỉ sợ rất khó đi?”

“Kỳ thật không khó.” Randall tự tin nói: “Đối với một người đã đi qua hơn phân nửa đời người mà nói, đã không còn gì có thể làm cho người đó sợ hãi. Khác nhau chỉ ở chỗ có đáng giá hay không.”

“Ý của ngài là em đáng giá để ngài ấy thân cận Hoàng Đảng?”

“Không sai.”

Vu Triết nhăn lại mày, như là rất khó có thể tượng tưởng được điều mà Randall nói.

Randall nói: “Chờ ngài ấy tìm được thì em nói ra thỉnh cầu của em. Có thể cho ngài ấy một ngày để suy xét, ta chắc chắn ngài ấy sẽ đồng ý.”

“…… Được rồi.”

“Trước khi ngài ấy tìm được em thì hãy tranh thủ nghỉ ngơi thật tốt. Tối qua đã vất vả rồi.”

Vu Triết gãi gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Kỳ thật cũng không có gì, thật lâu không đã nghiền như vậy.”

“Em còn đang lớn, không thể thiếu ngủ được. Mau đi ngủ đi.”

“Vâng, điện hạ!”

Video cắt đứt.

Hạ Mạt kích động mà bắt lấy tay Randall, hận không thể rống lên hai tiếng.

Randall vỗ vỗ gương mặt cậu, “Lance không phải đã nói mỗi ngày cần ngủ đến 8h sao? Còn kém nửa giờ, nhanh ngủ tiếp một lát.”

“Ai nha đừng có cầm chổi lông gà coi là lệnh tiễn như vậy chứ.” Hạ Mạt ôm cánh tay hắn làm nũng, “Không phải em vẫn rất tốt hay sao? Anh nhìn xem, một không quầng thâm quanh mắt, hai không tơ máu, vô cùng khỏe mạnh.”

“Không nghe lời?” Randall không dao động.

Hạ Mạt chỉ có thể bĩu bĩu môi, nằm lại trên giường, “Muốn em ngủ cũng được, anh phải ở cùng em.”

Randall bất đắc dĩ mà nhìn cậu, “Vậy ta nằm cùng em, thế nhưng em cần phải chuyên tâm ngủ.”

“Biết biết.”

Randall nghiêng người nằm xuống.

Hạ Mạt dựa vào trong lòng ngực hắn, không kiên trì năm phút, liền nhịn không được nói chuyện, “Vu Triết thật lợi hại, em vốn tưởng rằng em ấy nhiều lắm là 5-5, không nghĩ tới cư nhiên chỉ dùng một buổi tối đã thu phục!”

“Nhiệm vụ giao cho em ấy đã sắp hoàn thành, chúng ta còn kém rất nhiều.”

Tươi cười trên mặt Hạ Mạt trên chậm rãi giảm bớt, “Nếu không em đi hỏi Gail một chút? Bọn họ chắc sẽ sẵn sàng nói cho chúng ta biết.”

“Chờ một chút đi, mượn thành quả lý luận của người khác không phải là một chuyện quang minh chính đại, huống hồ lý luận kỹ thuật phi thuyền xuyên qua không gian đối với một tinh cầu như Gamma mà nói cũng là một loại kỹ thuật quan trọng trân quý. Một khi chúng ta đưa ra đề nghị với Gamma thì phải cho bồi thường tương ứng. Nếu như hai ngày nữa mà vẫn chưa nghĩ được biện pháp giải quyết thì liên hệ với Gamma tinh cầu xin trợ giúp sau.”

“Được.”

Hạ Mạt lại lải nhải mà nói với Randall mấy câu, Randall đều nhẹ nhàng trả lời lại.

Cũng không biết có phải giống như Lance nói, người mang thai đặc biệt dễ dàng buồn ngủ hay không, hoặc là do thanh âm của Randall có hiệu quả thôi miên, tóm lại Hạ Mạt lại tiếp tục ngủ tiếp.

Đợi đến sau khi cậu ngủ say, Randall rón ra rón rén đứng dậy, mặc quần áo rời phòng, trực tiếp phát ra tin nhắn tập hợp khẩn cấp với Trương Lợi, Trần Khiết, Trần Tuấn Vũ cùng Lance.

Mười phút sau, mọi người cùng có mặt tại thư phòng của Tả thiên điện.

Randall ngồi trên sô pha nhỏ, trước mặt là bữa sáng, ngẩng đầu nhìn mọi người: “Ăn sáng chưa?”

Trần Tuấn Vũ hai tay cắm ở túi quần, ánh mắt trước sau đảo quanh Lance, nghe thấy Randall nói mới thu hồi tầm mắt, cà chớn: “Randall điện hạ sinh hoạt dễ chịu nha, muộn như vậy mới rời giường?”

Randall không để ý đến hắn, “Đều không nói gì vậy ta mặc định là mọi người đều ăn rồi.” Hắn hai ba miếng giải quyết cơm sáng, sau đó nói: “Gọi mọi người lại đây là có một chuyện.”

Lance ngồi bên người hắn, nghiêng đầu, “Chuyện gì?”

“Chế tạo cơ giáp loại xuyên qua không gian.”

Biểu tình của Trần Tuấn Vũ lập tức nghiêm túc rất nhiều, cơ giáp loại xuyên qua không gian là mục tiêu cuối cùng của tất cả các chế tạo sư, hắn đương nhiên cũng không ngoại lệ! Chỉ là…… “Lúc trước ở Lục Tinh, Hạ Mạt không phải vẫn luôn nghiên cứu cái này sao? Lại vẫn không có tiến triển……”

Randall nói: “Xuyên qua không gian cần hai loại kỹ thuật đột phá, thứ nhất là kỹ thuật gia tốc siêu vận tốc ánh sáng, điểm này Hạ Mạt có thể làm được; thứ hai là ứng dụng lý luận hắc động. Ứng dụng lý luận hắc động chia ra làm hai độ khó, đầu tiên là kết cấu hắc động, tiếp theo là xác định điểm liên hệ. Xác định điểm liên hệ có thể cho Vu Triết lợi dụng quang não siêu cấp tiến hành tính toán chính xác, nhưng kết cấu hắc động vẫn là vấn đề như trước.”

Nghe thấy lời này, Trần Tuấn Vũ quả thực khó có thể che dấu kinh ngạc trong đáy mắt.

Thân là chế tạo sư cơ giáp hắn đương nhiên biết được độ khó trong kỹ thuật chế tạo cơ giáp loại này, chỉ là không nghĩ tới nghiên cứu không hề có chút tiến triển nào ở Lục Tinh mà chỉ cần qua ba ngày đã phát triển được đến bước này?

Ánh mắt chuyển dời đến Randall, hắn không thể không hoài nghi là bởi vì Alpha này.

Randall không có thời gian để ý đến sự kinh ngạc của mọi người, điều mà hắn muốn làm nhất bây giờ chính là nhanh chóng giải quyết vấn đề này, để Hạ Mạt có thể an tâm dưỡng thai, “Về vấn đề này mọi người có ý kiến hoặc đề nghị gì không?”

Lance hoàn toàn mù mịt với lý luận hắc động này, y quay đầu nhìn chằm chằm Trần Tuấn Vũ đứng trong góc, “Anh có cái gì để nói không?”

Theo tiếng của Lance, tất cả mọi người nhìn chằm chằm Trần Tuấn Vũ.

Trần Tuấn Vũ cười gượng hai tiếng, “Anh quả thực có vài ý tưởng nhưng không biết đúng hay không.”

“Đang tiếp thu ý kiến quần chúng đâu, nói không chừng là đúng a?” Lance thúc giục, “Anh mau nói đi.”

“Ý nghĩ của ta là như thế này. Hắc động sinh ra, nói trắng ra chính là lực xoáy cùng lực dẫn hỗ trợ lẫn nhau khiến cho không gian sinh ra một cửa ra vào giống như là lốc xoáy. Với cơ giáp mà hiện tại Hạ Mạt có thể hợp thành, Vinh Quang 3000X đã bước đầu đạt được điều kiện sinh ra lực xoáy.”

Lance nghiêng đầu, “Có sao?”

Trần Tuấn Vũ nhìn y, trong mắt mang theo ý cười, “Vinh Quang 3000X trang bị hệ thống dập nát, nếu đem hệ thống này gia tốc đến trình độ nhất định liền có thể sinh ra lực xoáy.”

“Lực dẫn thì sao?”

“Lực dẫn cùng trọng lực hỗ trợ lẫn nhau, chúng ta có thể xuống tay từ trọng lực của phi thuyền.” Trần Tuấn Vũ cười cười, “Nói nhiều cũng vô dụng, ý nghĩ của anh là, Hạ Mạt hẳn là lập tức xuống tay hợp thành một chiếc phi thuyền vận tốc siêu ánh sáng, đợi đến sau khi phi thuyền hợp thành thì căn cứ vào thông tin đã sờ soạng được đến tiến hành sửa chữa cùng điều chỉnh.”

Tất cả mọi người đem ánh mắt dời sang Randall, chờ hắn ra quyết định cuối cùng.

Ánh mắt Randall trầm ngâm, Trần Tuấn Vũ nói cũng không sai, nói lý luận suông còn không bằng thông qua thực tiễn sờ soạng ra một con đường!

“Đều đừng đi, chút nữa chúng ta cùng đến xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia.”

Mọi người trăm miệng một lời: “Vâng!”

Hết chương 340

error: Content is protected !!