Trong khoảng thời gian ngắn Viện Trưởng đã trở thành đối tượng được săn đón nhất của các nhóm người chơi, thậm chí thỉnh thoảng còn có đội trưởng đội hộ vệ phong cách kỵ sĩ hắc ám trò chuyện với hắn. Những người chơi của các khu khác đều vô cùng hâm mộ. Lúc này chợt có người nghĩ tới công năng đổi khu.
Chỉ cần add friend với người thuộc khu 1, sau đó tổ đội với nhau là có thể tiến hành thao tác đổi khu. Vì thế công năng thêm bạn của người chơi khu 1 đột nhiên trở nên vô cùng bận rộn.
Ánh mắt Server dại ra, hai mắt không còn ánh sáng lẩm bẩm trong đầu Louis: “Tôi không được, tôi cảm thấy một chỗ nào đó trong cơ thể đột nhiên trở nên siêu nặng, mà những chỗ khác lại trống rỗng. Rốt cuộc anh đã tuyên bố cái nhiệm vụ gì vậy, vì sao người chơi đều đột nhiên điên cuồng chạy đến khu 1?”
Louis nhướng mày, nhìn thoáng qua hệ thống nói: “Mị ma của ta biết phát nhiệm vụ cho người chơi, không tồi.”
Server: “Không tồi cái đầu anh, mau để cho người chơi trở lại khu của mình đi. Hiện giờ tôi cảm thấy vô cùng kỳ quái!”
Louis: “Tự mi phân khu cho bản thân, phóng to không gian của khu 1 lên, những khu khác thu nhỏ lại là được mà. Dù sao đối với chúng ta mà nói, cho dù người chơi ở khu nào thì cũng đều đứng trên cùng một vị diện.”
Server: “….Anh không sợ người chơi phát hiện khu 1 không bị quá tải thì những khu khác về sau không còn người?”
Louis: “Dù sao khu bỏ hoang đều sẽ bị ghép vào, tất cả mọi người ở cùng khu thì điều mi nên lo lắng là mình có bị quá tải thành liệt nửa người hay không, với ta mà nói thì thật sự không khác nhau.”
Server nghĩ nghĩ, hình như Louis nói cũng có lý. Nhưng vấn đề là, cho dù gã không quá tải thì thiết bị internet bây giờ cũng không chịu được nhiều người chơi ở cùng một khu như vậy a. Chen chúc đơ lag là bởi vì đường dẫn quá hẹp, mà không phải do gã.
Tưởng tượng như vậy, Server thở dài một tiếng: “Sai chính là thế giới này, không phải ta.”
Louis mới mặc kệ Server đột nhiên lên cơn, tối hôm qua hắn rời khỏi mị ma đi chỗ khác là bởi vì Server nói gã bắt được ‘kẻ trộm ốm yếu’ kia, hơn nữa bởi vì ‘kẻ trộm’ có thật thể, không ở trong không gian ý thức, cho nên Server không thể xử lý nó.
Mà Louis làm biểu hiện của thế giới thực, hắn có thể đụng chạm vào những đồ vật mà Server không thể đụng đến.
Cho nên sau khi Server gào khóc inh ỏi làm Louis thiếu chút nữa bị bệnh liệt dương còn để cho hắn hơn nửa đêm chạy ra ngoài làm cu li.
Điều này làm cho tâm tình của Louis không quá tốt.
Hắn đã đuổi tới bên ngoài một thành phố xa lạ: “Mi chắc chắn nó ở bên trong?”
Server hoàn hồn: “Ta chắc chắn.”
Louis: “Dân cư của thành phố này ít nhất 8 vạn, là cái nào?”
Server bắt đầu do dự: “Ừm, tôi đề nghị giết hết toàn bộ. Dù sao chúng ta là ác ma.”
Louis: “Mi nói thật đi, có phải đã không tìm thấy hắn rồi?”
Server hắng giọng, nói nghiêm túc: “Anh phải biết đây là một cuộc chiến vị diện. Không phải mi chết thì ta chính là bên bị mất mạng. Đối với vị diện mà nói, tạo vật chính là một bộ phận của năng lượng, không có thì tạo lại là được. Nhưng khi Chúa sáng thế giấu ở trong một tạo vật cụ thể thì giết tạo vật này chẳng khác nào xúc phạm tới bản thân Chúa sáng thế. Louis, anh là ác ma, anh không thể rớt hình tượng ngay lúc này a.”
Louis: “Mi thấy ta giống thánh mẫu bạch liên hoa à?”
Server một chút cũng không trái lương tâm nói: “Anh chính là quả trứng thối tàn ác.”
Louis: “Vậy mi cảm thấy ta sẽ mềm lòng vì một đám tạo vật của vị diện khác?”
Server: “Đúng nhỉ, anh đến cả các ba ba nạp tiền cũng đối xử cẩu như vậy. Vậy rốt cuộc là làm sao?”
Louis: “Mi nên nhìn kỹ xem — a xin lỗi, ta quên mi không nhìn thấy được. Ta đến hình dung cho mi một chút đi. Thành phố trước mặt này, bên trong có một gia hỏa sáng lấp lánh cả người có cấp bậc không khác ta là mấy, đừng hỏi ta hắn là cái gì, ta cũng không biết.
Phía trước người này còn đứng song song 16 tên người chim có cấp bậc hơi thấp hơn ta một chút. Ngoài ra ta còn phát hiện 120 sinh vật không biết tên cấp bậc lĩnh chủ vực sâu, cùng huyết tinh lĩnh chủ. A đúng rồi, còn có hai cỗ pháo siêu lớn đang đối diện với ta. Thuận tiện cũng nói luôn, hình như nó đang muốn bắn.”
Server: “?????? Vậy anh còn không mau chạy?”
Louis: “Mi nên đi làm bản thân tỉnh táo lại chút đi, tại sao ý thức thế giới khác tùy tiện lừa dối là mi đã bị lừa ra ngoài. Đầu óc của mi có phải kém hơn hắn nhiều không?”
Server: “Không phải anh cũng theo tôi tới sao? Hiện giờ anh lại đổ hết cho tôi?”
Louis: “Ông đây suýt chút nữa héo, không ra chẳng lẽ mặt đối mặt xấu hổ nhìn mị ma nhiệt tình của ta?”
Server: “Được rồi, đủ, anh mịa nó mau chạy a! Tại sao anh còn đứng đó không chạy?”
Louis: “Lúc này chạy chẳng phải thực mất mặt?”
Server: “Điên rồi? Mặt mũi gì đó không quan trọng, anh không cần sĩ diện hão. Đù má, tên hỗn đản đối diện hiện thân, nó đang cười nhạo tôi! Xem ông đây có làm chết nó không!”
Hai khẩu pháo ma pháp loại lớn phát ra ánh sáng trắng chói mắt, chói chang giống như mặt trời trên đỉnh đầu vậy.
Cùng lúc đó, trong thành thị giống như mọc lên một mặt trời nhỏ, độ nóng hầm hập phả vào mặt.
Trong khoảnh khắc, vầng sáng đó đã bao phủ hoàn toàn lấy Louis.
Server hét chói tai: “A! Louis, Louis, Louis! Anh còn sống không? Anh còn sống thì chi một tiếng, không cần để lại mình tôi, tôi chịu không nổi.”
Trong thế giới ý thức, Mạc Mạc yên lặng lôi kéo góc áo Server, ý bảo gã bình tĩnh một chút.
Nhưng Server căn bản không đi theo phong cách bình tĩnh đó, bắt đầu từ khi ánh sáng trắng bao phủ lấy Louis, tiếng thét chói tai cùng tiếng lẩm bà lẩm bẩm của gã vẫn không dừng lại chút nào.
Mạc Mạc buông tay, nghĩ nghĩ cũng bắt đầu thét chói tai: “A—-”
Server: “? Mi gọi cái quỷ gì?”
Mạc Mạc ý bảo Server thả năng lượng trong ý thức của mình ra một chút, nếu năng lượng không tổn thất thì tạo vật của gã vẫn không có vấn đề gì.
Server: “Đúng rồi. Còn có thể như vậy, nghiệp vụ không quá thuần thục, chê cười rồi.” Gã kiểm tra năng lượng của mình, đột nhiên nhìn về phía Mạc Mạc: “Quên tất cả những gì mi thấy hôm nay cho ta, nếu không ta không khách khí với mi đâu.”
Mạc Mạc: “…… A.” Gã cũng thật thú vị, Mạc Mạc nghĩ.
Louis có việc sao? Đương nhiên hắn không có việc gì.
Nếu nói làm một yêu quái vị diện thành tinh có chỗ nào tốt thì chắc có lẽ là việc có thể offline để tránh tai họa chăng.
Chỉ cần không phải đối phương hoàn toàn xâm nhập Server thì Louis chỉ cần tự làm mình offline là có thể từ vị diện khác trở lại vị diện của chính mình.
Ám Dạ Chi Tâm quen thuộc, đại sảnh thành chủ quen thuộc, vương tọa màu đen quen thuộc.
Louis lông tóc không bị sứt mẻ gì ngồi trên vương tọa, tự hỏi Server phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể dừng lại tiếng hét chói tai đó.
Nói nhao nhao làm hắn đau cả lỗ tai.
Ai, thôi. Vẫn là đi xem mị ma của hắn đang làm gì đi.
Công ty game của《 Mạnh Nhất Thành Phố Ngầm 》 đúng lúc thả ra một đoạn CG, chiếu chính là cảnh Louis một mình đối mặt với lực lượng vũ trang của cả một thành phố đó. Đương nhiên, kết quả cuối cùng vẫn trải qua sự xử lý của nghệ thuật một chút.
Louis không offline về nhà, mà là lấy sức của một người chống cự toàn bộ công kích.
Hắn đi ra từ ánh sáng trắng, mang theo màu đen u ám, giương đôi cánh giống như lưỡi hái của tử thần, đem sợ hãi xâm nhập vào vương quốc cường đại nhất đại lục Audi.
Đại cổ đông đăng nhập vào tài khoản có quyền hạn GM của hắn, không chút khách khí mà cười Louis.
“Lật xe đúng không? Có cần ta bảo tổ trình tự điều chỉnh một chút dữ liệu của cậu không? Gọi một câu ba ba, ba ba yêu con.”
Louis: “Lăn.” Mịa nó, ảnh hưởng đến tâm tình nhìn mị ma của hắn.
Đại cổ đông: “Nóng nảy như thế là biết không chiếm được chỗ tốt nào rồi, cậu chờ, ta đi trang bị cho cậu một chút.”
Đồng tử Louis mở to: “Dừng tay, không cần chỉnh loạn!”
Có người chơi không ở bản đồ hoạt động phát hiện ra GM cùng lão Lou vung tay đánh nhau trong đại sảnh thành chủ. Cuối cùng ngoài những người chơi đứng gần đó hóng chuyện thì cái gì cũng không bị hỏng.
Trên diễn đàn cũng thảo luận về đoạn CG này, thế nhưng phương hướng không quá giống trong trò chơi.
Trên diễn đàn, có người chơi up cả hai đoạn CG của hai công ty game, một cái là thành phố ngầm của mình, bản lão Lou không bị thương, một cái là trò chơi đối thủ, bản lão Lou mất tích.
Lâu chủ up clip sử dụng đầu chó để giữ mạng, sau đó viết: “Hiển nhiên, hai công ty game có sự khác biệt trong hoạt động chiến đấu này.
Trong bình luận bên dưới, ngoại trừ những câu “ha ha ha” ngoài ý muốn thì không có nội dung ý nghĩa nào khác.
Louis đuổi đại cổ đông đi, hắn rốt cuộc có thể an an tĩnh tĩnh nhìn mị ma một lúc. Thuận tiện thăng cấp thuộc tính của mình một chút, hắn không tin tưởng trình độ kỹ thuật kém cỏi của đại cổ đông tí nào, thăng cấp gì đó, tự hắn làm được.
Sau đó, hắn thấy một khung cảnh chiến tranh.
Lúc ấy, trong đầu Louis liền tràn đầy dấu hỏi chấm.
Đã xảy ra chuyện gì? Sao lại đột nhiên chiến tranh rồi?
—————-
Vị diện đại lục Audi.
Bùi Y cũng choáng váng, y chỉ sai một con quỷ hút máu đi điều tra có gián điệp khác trà trộn vào đại bản doanh của họ hay không thôi, kết quả rút củ cải mang theo cả bùn, ngày càng nhiều đủ thể loại gián điệp lung tung rối loạn. Thậm chí một cọc cây nhìn không có điểm gì đặc biệt cũng mọc chân chạy khi bị kiểm tra đến.
Các người chơi khiếp sợ nhìn Viện Trưởng, có người hỏi hắn: “Viện Trưởng, ông nói thật cho tôi biết. Giao diện trò chơi của ông có phải khác bọn tôi không?”
Nhóm NPC cũng khiếp sợ nhìn Viện Trưởng, đội trưởng đội hộ vệ kỵ sĩ hắc ám vỗ vai Viện Trưởng, ngữ khí vui mừng: “Ta rất vui vì thành phố ngầm của Louis đại nhân có ma mới như cậu. Nỗ lực làm việc, đội trưởng đội hộ vệ của thành phố ngầm thứ 110 của Louis đại nhân chắc chắn là của cậu.”
Viện Trưởng: “….” Hắn muốn nói đây là ngoài ý muốn, quỷ biết tại sao hắn chỉ ai thì người đó đều là gián điệp.
Trong ý thức, Mạc Mạc xoa xoa mồ hôi trên trán: Server căn bản không biết làm thế nào để thông qua vai trò ý thức của thế giới để ảnh hưởng đến vị diện cụ thể, nó chỉ có thể thử trợ giúp gã một chút.
Một ý thức của thế giới duỗi sợi ý thức của mình vào trong lãnh địa của một ý thức của thế giới khác là một chuyện rất nghiêm trọng, làm không tốt thì sẽ dẫn đến cuộc chiến mi chết ta sống. Kết quả, Server chỉ nâng mí mắt nhìn một chút: “Mi làm cái gì?”
Mạc Mạc nói về vấn đề ý thức của thế giới đại lục Audi bám vào các đối tượng cụ thể trên thế giới.
Server chỉ “a” một tiếng, lẩm bẩm: “Quét tước vệ sinh a, vậy thì mi làm cho tốt. Ta đi lên diễn đàn nhìn xem đối diện có đăng thông báo gì không.”
Mạc Mạc cảm thấy mình như biến thành một cô hầu trong truyện cổ tích, nhưng nghĩ lại hoa viên xinh đẹp, thôi bỏ đi, còn không phải là xử lý một vài rác rưởi sao.
Cứ như vậy, tất cả gián điệp đều được tình ra và tập trung lại.
Bùi Y nhìn những sinh vật hoa hòe lòe loẹt, thậm chí có vài loại căn bản không giống như là tồn tại, kéo khóe miệng, thương lượng với nhóm huyết tinh lĩnh chủ một chút, cuối cùng hạ lệnh tiêu diệt tại chỗ.
Ai ngờ bọn họ mới dùng dung nham địa ngục thiêu sạch đám gián điệp này thì ma nhãn đã phát cảnh báo.
Bọn họ bị một đám nhân loại bao vây.
Hết chương 104.