Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors
Hoàn thành Tâm Chương 66

Chương 66

9:12 sáng – 08/07/2024

Cánh cửa nhà chính chợt kẹt 1 tiếng làm Tâm giật mình. Nó vội chuồn ra phía sau nhà, đợi 1 phút rồi quay về. Chị Thanh đang đứng trước nhà tắm nói chuyện với mẹ. Chị hôm nay mặc 1 bộ đồ màu xanh da trời cộc tay. Tâm khẽ thấy bầu vú nón chỉa ra qua áo chị. Mẹ nhìn thấy nó thì hỏi:

– Con dậy rồi à, mẹ đang định lên gọi con dậy.
– Con cũng vừa mới dậy, con vừa ra vườn…. đi dạo. Giờ con đi đánh răng đây.
– Ơ, chị đứng đây trước. Chị phải vào trước chứ.
– Em thấy trong này có bàn chải khăn mặt của chị đâu. Đợi chị mang xuống em đánh xong rồi.

Tâm cười hì hì lách người vào nhà vệ sinh, bỏ lại chị mặt tủn ra trông thật buồn cười. Đánh răng rửa mặt xong, nó mới cảm thấy chợt ngứa ngứa con chim. Chắc do rửa cái mặt, mặt nó sạch làm con chim trong quần bẩn bẩn nên nó biểu tình. Tâm tặc lưỡi cởi quần ra, con chim nó vẫn hơi cưng cứng từ nãy giờ. Tâm rửa con chim, bàn tay khẽ vuốt qua vuốt lại. Mắt nó lim dim nhớ về mẹ lúc nãy, trông mẹ tắm thật đẹp. Con chim theo nhịp sóc của tay dần cương lên hết cỡ, cái đầu khấc đỏ ửng ra. Tâm đang tưởng tượng trong đầu, sẽ có lần nó sẽ yêu mẹ khi mẹ đang tắm, chắc sẽ thích lắm.

Thanh đi theo mẹ chồng lên nhà, rồi nàng mang bàn chải khăn mặt xuống nhà vệ sinh. Cánh cửa phòng vệ sinh vẫn khép hờ, Thanh mở ra rồi nàng sững lại. Bên trong nhà vệ sinh là thằng Tâm, nó đang tắm. Bàn tay cầm cánh cửa định đóng lại, bàn chân đã nghiêng gót định dời đi, thế nào bỗng dừng lại. Đôi mắt Thanh dán vào trong góc nhà tắm, nơi thằng Tâm đang vuốt ve con chim của nó. Má Thanh nóng bừng, tim nàng đập nhộn lên khi nhìn thấy con chim ấy. Từ đêm tân hôn đến giờ, nàng và Công cũng làm thêm 2 lần nữa rồi. Đã hầu như hết đau, cũng rất sung sướng. Nhưng nó không đem lại cho Thanh cái cảm giác như mình nhìn thằng Tâm làm tình với thím nó.

Thanh nhìn chăm chăm vào con cặc thằng Tâm, và chợt so sánh với của Công. Nó chỉ to hơn có chút xíu, nhưng dài hơn hẳn, phải đến 3cm. Nơi háng Thanh chợt râm ran ngưa ngứa, cảm giác cần một cái gì đó chọc vào gãi cho hết ngứa. Thanh khẽ để tay day vào đáy háng, cho vơi bớt cảm giác ngứa ngáy.

Ngoài cổng nhà chợt cọt tiếng mở cổng. Tiếng thằng Tính cười hô hố:

– Ông anh kém quá, thanh niên mà chạy thua thằng em còn chưa trưởng thành.
– Vớ vẩn, mày quen đường hơn anh.
– Thế anh có phải sinh ra ở đây không, mà quen với không.
– Thì anh lên HN học với đi làm lâu rồi, giờ nhà cửa xây mới nhiều, anh chưa quen.
– Thôi, thua thì nhận đi, chắc tối qua tập thể dục quá độ chứ gì. Em là em biết hết.
– Mày nói linh tinh gì đấy, tao gõ cho cái giờ.
– Ối, em nói gì đâu. A chị Thanh, chị Thanh cứu em.

Tiếng thằng Tính vang lên làm THanh chợt tỉnh. Nàng chợt đứng hình, nàng đang mở cửa nhà vệ sinh nhìn lén thằng em chồng. Giờ giải thích có được không, còn thằng Tính đang đằng kia. Thanh chợt nhìn thấy thằng Tâm đang nhìn ra cửa, nhìn nàng. Nàng nhìn nó, chợt một quyết định nhanh chóng được đưa ra. Thanh mở cửa ra, đi vào rồi khóa chốt. Tim nàng đập thình thịch loạn hết cả nhịp.

– Thanh à, em đi đánh răng à.
– Thanh ơi…..
– Anh à, em đang đi vệ sinh. Anh lên nhà trước đi, em đánh răng nữa rồi lên.
– Thế à, anh cũng định đi vệ sinh. Hay là….
– Đi chung đi, ý anh là thế chứ gì. Em nghe là biết.
– Thằng chó này, mày lại ra đây làm gì thế.
– Em ra mới nghe thấy trò hay. Đùa chứ em ra đi vệ sinh. Em với anh Tâm toàn ra vườn tưới cây, vừa mát vừa tốt cho cây. Ai như anh, lên thành phố cái là nhà vệ sinh.

Công bực mình thằng em phá đám. Tần ngần rồi anh cũng nói vọng vào.

– Anh đi ra sau vườn Thanh nhé. Xong cứ lên nhà, anh chở em đi ăn sáng.
– Vâng.

Tiếng chân Công xa dần, Thanh thở dài một hơi. Nàng quay mặt lại, tựa lưng vào cửa. Chợt nàng mới nhận ra thằng Tâm đang nhìn mình. Nó cứ đứng đó nhìn mình, con cặc thì đã hơi xìu xuống.

– Em để chị giải thích. Chị…..
– Thôi, sự cố thôi. Em hiểu mà. Nhưng giờ ra sao. Giờ để em ra luôn nhé.
– Có an toàn không. Nhỡ….
– Không ra để anh Công đợi trước cửa à.
– Ừ, thế phiền em. Chị không cố ý.

Tâm với quần áo trên móc xỏ vào. Chị khẽ mở chốt rồi ngoái đầu ra.

– Em ra đi, không có ai.

Tâm vừa thò đầu ra thì nó vội lùi lại. Nó lùi đúng chị cũng đang thò đầu ra xem.
Từ đằng sau nhà, thằng TÍnh đang huýt sáo đi về, có vẻ nó đã đái xong. Tâm và chị vội thụt lại. Chị dòm đầu ra ngoài, rồi lại thụt lại khép cửa, nhưng đã muộn.

– Xong rồi à Thanh.
– À, chưa, em còn đánh răng.
– À ừ, anh quên mất con gái các em nhiều thủ tục. Em đánh răng đi, anh đứng xem em đánh. Nhìn vợ yêu của anh đánh răng anh thích nhìn lắm.
– Có gì mà xem cái anh này. Mẹ với các em nó nghe thấy đấy rồi lại trêu cho.

Chị cầm bàn chải quệt kem vào rồi đánh. Sau cánh cửa là Tâm đang ngồi xổm xuống, tiếp đến là bồn rửa mặt. Anh Công vẫn chưa đi, anh đứng đó tán gẫu với chị, kể lể anh đã xem được mấy khách sạn được rồi, đợi lên Hn rồi để chị chọn. Chị không yên tâm về Tâm, và cũng đề phòng anh tiến vào, nên chị đứng cạnh cửa, che thằng Tâm ở phía sau, vừa đánh răng vừa nghe anh nói chuyện. Chợt anh Công tiến lại gần, làm chị Thanh tái mặt, chị lùi hẳn lại như muốn che thằng Tâm cho thật kín. Anh hôn chụt vào má chị, bàn tay khẽ âu yếm má vợ:

– Vợ anh đẹp quá, đánh răng trông cũng xinh.
– Anh này, anh lên nhà đi, ai nhìn thấy thì.

Chị đẩy anh ra phía cửa, không cho anh tiến thêm. Cái mông chị giờ như ịn vào mặt thằng Tâm, nhưng nó cũng nín thở, giờ mà anh nó thấy thì không biết giải thích sao. Nhưng hú hồn hú vía, anh cũng lùi lại, miệng nói những lời yêu đương tán tỉnh vợ. Nhưng vợ anh cũng không có tâm trạng mà nghe. Nếu bình thường anh nói chắc Thanh thích lắm, nhưng giờ nàng chỉ cười gượng, đầu óc đâu mà vui cho nổi.

Tiếng điện thoại chợt vang lên, anh Công mở máy nghe. Có vẻ công ty gọi. Chị Thanh thở phào cái như thoát nạn. Tâm cũng vậy, nó thở ra một cái, và chợt hít vào một mùi thơm… từ mông chị. Mông chị giờ vẫn hơi chịn cách mặt nó 1-2cm. Mông của con gái, tròn trịa và vểnh cao, đang áp sát mặt Tâm. Tâm chợt hít một hơi, cảm nhận mùi thơm từ mông chị. Chợt “ pủm “ 1 cái, Tâm nhăn mặt, đứng dậy. Nó xơi nguyên quả bom của chị vào mặt, đúng lúc lại đang tập trung hít ngửi. Đúng lúc đó anh Công vừa gọi điện xong, anh quay sang nói với chị:

– Có việc ở công ty, anh gọi điện cho ông đốc công cái nhé.

Anh đi ra phía cây cau trước nhà nói chuyện, cũng cách nhà vệ sinh có 3-4m thôi nên Tâm cũng chả đi ra được. Chị Thanh tranh thủ quay lại đánh răng thật nhanh. Rồi chị cúi xuống vốc nước vào mặt để rửa. Tâm không chủ tâm nhưng nó vẫn nhìn thấy bầu ngực chị qua cổ áo. Tâm hít một hơi, ngực chị không to, tròn trịa nhưng thế là được rồi. Quan trong Tâm nhìn thấy núm ti chị bé bé mầu hồng nhạt, trông thật đẹp.

Chị chợt ngẩng lên để lau mặt. Thấy nó nhìn chị khẽ hỏi:

– Em nhìn chị ghê thế, có gì trên mặt chị à.
– Lúc nãy em đang ngồi, chị bủm ngay vào mặt em.

Chị Thanh sặc cười, giờ chị mới nhớ lúc nãy mình đánh rắm, mà không nhớ ra cậu em chồng đang ngồi ngay sau.

– CHo chị xin lỗi, chị không nhớ là em đang ở phía sau.
– Em nói gì thế Thanh, anh nghe không rõ.

Anh Công vừa nói chuyện xong, đang quay lại nhà vệ sinh. Chị lại che ngay trước nó, tay đang lau mặt.

– Anh nói chuyện xong rồi à, em có nói gì đâu.
– Thế à. Ông đốc công hỏi anh mai có đi làm không. Có mấy tài liệu ông ý đang cần mà anh không có ở đó.
– Thế giờ phải làm sao.
– Chắc anh đi ra huyện tìm chỗ scan rồi gửi email cho ông ý. Nếu có chỗ fax được là tốt nhất.
– Thế liệu có trễ xe không.
– Anh không biết, nếu không mình đi chuyến sau. Giờ anh đi gửi luôn, ông ý đang cần.
– Thế anh đi đi. Em ở nhà tự lo được.
– Đành vậy, anh xin lỗi không đưa em đi ăn được.
– Có sao đâu, em thấy nhà có mì tôm. Tí em ăn mì tôm với trứng. Anh đi đi không muộn.

Anh Công chạy vội vào nhà lấy tài liệu. Tâm nhân cơ hội vội lách ra ngoài. Ra đến cửa nó lại chạy vào, kéo vội chị Thanh che cho nó:

– Sao thế.
– Mẹ. Chắc mẹ đi chợ.

Tâm lại lùi vào sau cánh cửa, chị bối rối giả vờ đang rửa mặt. Mẹ đến gần làm chị cuống. Chị lại đứng ra phía cửa, hơi khép cửa vào che sợ mẹ nhìn thấy thằng Tâm. Mẹ thấy chị thì dừng lại, khẽ cười bảo:

– Mẹ vừa nghe thằng Công nó nói rồi. Con có ăn bánh giò không. Bánh giò chợ quê mình ngon lắm, hơi bé nhưng ăn 2 cái là được. Ăn mì cũng không tốt.
– Vâng thế mẹ đi mua cho con 2 cái.
– Cả con nữa. Con qua nhà thằng Hội cái rồi con về ăn sáng. À anh Tâm trốn đâu thế nhỉ, từ sáng không thấy. Thằng Tính chạy ra phía cổng không quên bồi thêm.
– Ừ, từ nãy giờ mẹ cũng chưa thấy nó. Con có nhìn thấy nó không Thanh.
– Không, không… con không thấy em. Hay em ở sau vườn.
– Ừ thế thôi mẹ đi đây.

Mẹ đi xong, Thanh vẫn còn run. Chả hiểu sao cứ hết người nọ đến người kia. Thanh chùng người lại, chợt thấy cái gì đâm vào sau mông mình. Thanh mới chợt tỉnh, nhớ ra em chồng còn đang đằng sau:

– Em ra nhanh lên, chị đau tim nãy giờ.
– Vâng, em ra…
– Thanh à, chưa xong hả em.
– Anh giờ đi hả anh. Em… sắp xong. Nãy nói chuyện với mẹ nên giờ mới rửa mặt.
– À, tí anh đi với mẹ. Mẹ bảo ở trường có máy fax, có cả photo.
– Thế hả anh, em định tắm qua một cái, đêm qua nằm ra nhiều mồ hôi nên giờ ngứa ngáy. Anh lên nhà lấy hộ em bộ quần áo em để ngay trên đầu vali, quần bò áo phông đó. Em tắm rồi thay luôn.
– Ừ, thế đợi anh.

Công đi lên nhà, Thanh vội quay lại, cái gì vẫn chọc vào mông nàng.

– Ra đi em, mà em cứ chọc gì vào mông chị. Khỏe đùa ghê.
– Em… em có chọc cái gì đâu.
– Em chọc vào chỗ này… của chị…

Thanh chợt ngừng lời khi nhận ra cái gì đang chọc vào mông mình. Cái của nợ của thằng Tâm đang cương lên, chọc qua cái quần đùi như muốn chui ra. Của nó dài quá, thẩn nào…

– Sao của em tự dưng …. to thế.
– Thì… lúc nãy chị bị giật mình hay gì…. chị lùi lại, mông chị cứ cọ vào … của em. Em.. nó cứ cọ… em không kiềm chế được.
– Phì…em thật là…
Thanh cười phì trước cái sự ngây ngô của thằng em. Nàng đâu biết thực ra lúc nãy nó ngửi mông nàng chim đã hơi cương lên rồi. Thanh ngây ngô, mắt vẫn thi thoảng liếc qua chỗ quần thằng Tâm. Nàng hơi khô họng, mình đụng chạm với nó mấy lần, lần nào cũng nhìn thấy của nó, mà chưa bao giờ nhìn thấy nó to và dài như thế này. Dài hơn hẳn của anh Công, không hiểu bỏ quần đùi ra trông nó như thế nào. Thanh chợt nhớ lại cảnh Tâm và Cẩm, rồi Tâm và thím nó, nàng chợt nóng bừng mặt lên. Tiếng bước chân và tiếng Công gọi tên nàng chợt vang lên, làm Thanh giật quýnh. Thanh quay lại thì Công đã mang quần áo đứng ở cửa:

– Quần áo đây em.
– Vâng… anh cứ để đó…. à anh đưa em.
– Hay anh vào nhé. Nhà không có ai.
– Thôi, thằng Tính nó về lúc nào ai biết. Tâm có khi nó ở sau vườn cũng nên. Anh đưa em. Em tắm xong ra ngay.
– Ừ đành vậy, anh yêu em lắm.

Công tiến tới làm Thanh hoảng sợ. Nàng lùi hẳn ra sau cố gắng che thằng Tâm phía sau cánh cửa. Lúc nãy nói chuyện với mẹ chồng nàng lại không khép bớt cửa vào. Công hôn chụt vào môi vợ, đang định ôm hôn thì Thanh đẩy ra.

– Thôi, lúc nào có 2 người thôi. Tối nay ở nhà rồi, em cho anh.
– Ừ thế nhé. Anh thèm lắm rồi.

Công đi lên nhà, không biết có 2 người ở nhà vệ sinh vã mồ hôi hột. Cái mông Thanh vẫn chịn vào con chim thằng Tâm qua lớp vải cotton mỏng. Đi qua nỗi sợ, Thanh liền cảm nhận được độ ấm và cứng của con chim đang đâm vào mông mình. Thanh muốn mở mồm bảo thằng Tâm đi ra, nhưng thế nào nàng lại lặng yên, và con chim nó cứ đâm vào mông nàng như vậy. Nhưng rồi ý chí nó vẫn thắng, Thanh hắng giọng bảo khẽ với nó:

– Anh Công vào hẳn nhà rồi, ra đi em.
– Vâng.
– Em ra đi, sao còn đứng đó.
– Thì chị vẫn đè mông vào em, em đẩy chị ra nhé.
– À, chị quên mất.

Thanh dịch ra, mặt nàng đỏ bừng vì xấu hổ. Thằng Tâm lách qua người Thanh rồi lẩn ra vườn sau. Thanh vẫn kịp nhìn cái của nợ của nó lần cuối, nó dài quá, đụm lên tận chỗ chun quần. Nàng phải mất một lúc nhịp thở mới trở lại bình thường. Thanh tiếc nuối nhìn ra cửa rồi đóng lại đi tắm. Háng nàng giờ cũng nhớp nháp rồi.

Rồi mẹ đi chợ về. Anh Công đèo chị Thanh đến trường cùng mẹ, tiện thể đi ăn. Tâm ngồi ăn bánh giò. Cả nhà đã đi hết. Nó xách balo chuẩn bị từ hôm trước. Nó đứng trước bàn thờ thắp hương vái bố và ông bà, ngoảnh nhìn căn nhà rồi khép cổng đi. Nó đi một mình, không muốn ai tiễn đưa gì. Nó bảo đây như mọi lần nó lên Hà Nội làm thôi, có gì đâu. Nó đi rồi nó sẽ về.

Tâm tụ tập cùng mấy người ở sân đình. Từ đây nó và những người còn lại tụ tập ở chỗ bắt xe ở quốc lộ. Nhìn mọi người xung quanh nhìn vào, nó biết trách nhiệm của nó lần này rất lớn. Sự nghiệp của nó lên hay xuống đều do lần này, Tâm nở nụ cười tươi rói, tự động viên mọi người cũng như chính nó.

Xe khách đến, Tâm và mọi người nháo nhào lên xe. Xe lăn bánh, Tâm chợt nhìn vào gương chiếu hậu. Nó thấy thấp thoáng bóng người đứng sau gốc cây vừa chui ra. Nó đi đến cuối xe, tay vẫy vẫy cười thật tươi. Cẩm đang đứng đó, cũng huơ huơ tay về phía nó. Nàng với nó bèo nước gặp nhau, đến với nhau chỉ vì nhu cầu, nhưng lại kết nối nhau vì cái duyên không định trước. Chả hiểu, đến khi nó về, nàng vẫn bụng to hay nó đã làm bố rồi.

Hết phần 1.

error: Content is protected !!