Gần sáng, thằng Tâm chợt tỉnh. Nó lờ mờ mở mắt, mẹ vẫn nằm ôm nó, cái đùi trắng đang gác lên một chân nó. Đêm qua nó và mẹ đã viên mãn cùng xuất cùng nhau. Nó định đợi chút để con chim hồi lại rồi lại yêu mẹ. Nhưng mẹ chùm kín chăn bảo nó ngủ, mẹ bảo cả ngày mẹ mệt rồi. Tâm nằm đó rồi cũng thiếp đi lúc nào không hay. Cái lành lạnh đánh thức nó dậy, nhưng con chim nó lại âm ấm. Nó ngẩng đầu lên thì ra là Cẩm. Nàng tinh nghịch nheo mắt cười với nó khi thấy nó ngóc đầu lên nhìn. Không hiểu con chim nó được nàng kích thích bao giờ, nhưng giờ nó đang dựng đứng như cây cột, đầu khấc đỏ thẫm đang được ngậm bởi cái miệng của Cẩm. Miệng nàng cứ ngậm đầu khấc nó, cái lưỡi cứ đá qua lại phần đầu rùa của Tâm. Cái tay thì cầm bên dưới, kết hợp cái cái miệng sóc lên sóc xuống. Tâm khẽ rên rỉ vì sướng, đôi lúc lại buồn muốn rút ra, nhưng có vẻ Cẩm kiên quyết không nhả. Nàng đang hành hạ nó, vì mấy tháng trời bỏ rơi nàng và con.
Mẹ chợt làu bàu trong mồm, chắc do thằng Tâm ngọ ngoạy vì sướng. Nó đưa tay sờ lấy vú mẹ xoa xoa, thì Cẩm với tay gạt tay nó ra.
– Anh giờ là của em, đừng gọi chị Thương dậy.
Tâm cười mỉm vì cái sự ghen đó của nàng, hóa ra khi biết mình có vị trí trong lòng một ai đó, thì ta cũng có quyền ghen tuông chứ. Tâm khẽ lách mình ra khỏi mẹ, đắp lại chăn rồi chui ra khỏi giường. Nó kéo Cẩm ra cái giường phụ. Tâm kéo Cẩm ngồi nhưng nàng vẫn đứng, măt dỗi dỗi:
– Em ghen đấy à.
– Ai thèm ghen.
– Vậy cái mặt này là sao.
– Là sao… mặt em vốn vậy.
– Vậy là ghen rồi.
– Ai ghen, em là gì của anh mà….ái..ư…. anh làm gì đó… sao đánh mông em.
– Đánh mông vì em hư. Em có nghe câu dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về không. Em là gì của anh, là vợ của anh chứ gì nữa.
– Ai thèm làm…. sau này khi nào anh tìm được ai hợp ý thì em trả.
– Anh thấy như hiện tại là tốt lắm rồi. Để anh yêu, đừng dỗi nữa. Chẳng qua anh có 2 người phụ nữ tuyệt vời ở bên, lúc nào cũng muốn tham lam ôm cả 2 thôi.
Tâm đứng lên ôm lấy Cẩm từ đằng sau, miệng nó hôn khẽ lên vai nàng. Những cái hôn và mơn man từ đôi môi ra khắp đôi vai mịn màng của nàng. Hơi thở nóng của nó khẽ phả lên gáy, vào tai nàng. Cẩm khẽ ưỡn ra đằng sau hưởng ứng sự khiêu khích ấy. Hai bàn tay nó như biết ý, dừng vuốt ve đôi tay nàng mà ôm trọn lấy bộ ngực to của Cẩm. Hai bàn tay to của nó cứ vần vò 2 bầu vú, con cặc cương lên cứ chịn vào mông nàng. Cẩm vặn vẹo người theo sự kích thích của thằng Tâm, hơi thở nàng dần trở lên nặng nhọc hơn.
Cẩm chợt quay đầu lại, ôm chặt lấy Tâm. Nó chưa kịp hiểu gì thì đã thấy giọt nước mắt của nàng rơi trên vai nó. Cẩm nức nở khóc, làm nó chả hiểu, chỉ biết vuốt ve an ủi nàng. Một lúc sau Cẩm dừng khóc, nàng ôm ghì lấy nó mà khẽ khọt:
– Em sợ em yêu anh mất.
– Thì có sao. Đó là điều tốt chứ sao.
– Không tốt tí nào. Trước em tìm anh chỉ muốn anh là người tình của em. Nhưng cái đó của anh nó làm em càng nhớ anh, muốn được có anh. Rồi từ ngày anh đi, em cầm trên tay tờ giấy kết hôn, em mới nhận ra mình đã lại có chồng. Em sợ… em sợ những thứ mình đang có sẽ mất hết.
– Nghĩa là sao, em sợ mất gì chứ.
– Mất anh. Em biết anh đưa em đi kết hôn để em có danh nghĩa, để không ai nói ra nói vào em là gái già đi gạ trai trẻ. Nhưng có nó, em lại muốn anh là của riêng em. Em sợ ngày nào đó anh sẽ có người anh yêu thật lòng, và anh sẽ bỏ em.
Tâm kéo Cẩm ra, nhìn vào mắt Cẩm. Nó thấy một đôi mắt đẹp đẫm nước mắt của nàng. Bàn tay khẽ lau đi dòng nước mắt trên má nàng, nó áp môi mình lên mắt, lên mũi, rồi lên môi nàng. Bờ môi kia hé ra, đón nhận đôi môi nó hôn lên. Hai đôi môi cùng hé ra hòa nhịp. Không phải là một nụ hôn cuồng dại, hay là nụ hôn sâu kiểu Pháp, nhưng nó đủ để Cẩm cảm thấy say. Má nàng đỏ bừng lên khi nó nhìn nàng cười, tay nàng khẽ đấm vào ngực nó như cô gái mới lớn.
– Em cũng biết tính anh rồi. Anh không biết sau này ra sao, anh có yêu cô nào không. Hiện giờ anh đang có 2 cô trong phòng này rồi. Nếu để sau thì để sau tính được không em. Anh có thể hơi lăng nhăng, nhưng anh không bao giờ bỏ rơi những người đàn bà của mình, anh chắc điều đó. Anh sẽ yêu và quan tâm em và con, sẽ địt em đến khi nào em không muốn anh địt nữa thì thôi.
– Thật nhé. Em tạm chấp nhận câu trả lời này của anh.
– Thật. Nhưng đây là câu trả lời của anh luôn.
Tâm đặt Cẩm ngồi xuống giường, nó banh 2 chân nàng ra. Hai mép lồn hơi thâm hé ra bên trong là con sò đỏ au như mời gọi. Tâm há to miệng ngậm lấy lồn nàng mà hôn. Nó hôn rồi mút mát, cái lưỡi cứ rà đi rà lại quanh lồn nàng. Cẩm run hết cả 2 chân vì sướng, nàng ép 2 đùi mình vào đầu thằng Tâm, 2 chân thì gác lên lưng nó. Tâm cứ hì hụi bú lồn nàng, nước lồn nàng ra từng đám bọt trắng, phủ lên miệng nó như bôi kem cạo râu. Cẩm giờ rã cả người, nàng nằm thẳng ra giường chứ không chống tay trụ được nữa. Miệng nàng cứ thở hồng hộc, đôi chân không còn cà vào lưng nó mà ấn hẳn vào lưng nó làm điểm tựa, để hẩy lồn lên chà vào miệng nó. Mùi lồn nàng sộc ra càng lúc càng nồng đậm, mấy lần làm thằng Tâm tí hắt xì, nhưng nó vẫn cố liếm lồn. Nó biết nàng đang sướng lắm, làm người đàn bà của mình lên đỉnh mới là mục đích của nó.
Tâm cho 1 ngón tay vào lồn Cẩm, cái lồn như mút mất ngón tay nó. Nó tiếp tục rút ra và cho ngón thứ hai vào trong lồn nàng, cái lồn càng siết chặt lấy 2 ngón tay nó. Tâm lại giở bài tay móc vách lồn còn miệng thì mút hột le, quả nhiên Cẩm chịu không nổi. Hai chân nàng buông tha cái lưng nó, mà dậm hẳn xuống giường. Cái lồn nàng nâng lên, hẩy mạnh theo nhịp móc của 2 ngón tay nó. Cẩm thở càng lúc càng mạnh, cái lồn nàng chợt siết mạnh lấy 2 ngón tay nó, nàng rên lên một tràng dài. Ngón tay không rút ra dễ được, nhưng Tâm vẫn cố móc càng lúc càng nhanh, cái lưỡi đá liên tục vào hột le Cẩm như kích thích cơn sướng lên cực độ. Cẩm rú lên một tràng rồi phịch mông xuống. Những cơn co giật tê dại vì sướng đang lan khắp cơ thể nàng.
Tâm rút 2 ngón tay ướt sũng nước nhờn ra khỏi lồn Cẩm. Nó cầm con cặc to nhấn vào lồn nàng rồi đút vào. Tay nó ôm lấy 2 đùi nàng, nhấp nhô nhè nhẹ trong cái lồn vẫn hơi giật giật vì sướng. Con cặc không đợi cơn sướng của nàng tan đi, nó bắt đầu nhấp chầm chậm rồi nhanh dần trong lồn nàng. Cẩm đập đập 2 tay vào giường, rồi lại bấu chặt nó. Tử cung nàng co thắt liên tục, vách lồn bị nong ra, chà siết qua lại bởi con cặc to của nó.
– Tâm ơi… chết em… aaaaa…aaaaaaa……..aaaaaaaaa…….thế này em sinh non mất….aaaaa…..
– Thế để anh dừng lại.
– Không, cứ mạnh lên. Nhanh… ôi.ôi..ư ư ư……ư….ôi..ôi..ôi……..ôi….aaaaaaaaaaaaaaa……….aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…..
Tâm cứ giã liên hồi vào cái lồn nàng, nhưng nó cũng biết điều không đâm sâu quá. Nhưng thế là đủ để Cẩm chết rồi. Lồn nàng lại co thắt liên tục, cả người nàng giật giật như kinh phong. Nàng nằm đó, mãn nguyện. Đàn bà cũng chỉ mong thế mà thôi. Có được tấm chồng làm mình sướng chết lên chết xuống, chứ còn mong đợi gì nữa.
Tâm nằm cạnh Cẩm, nó kéo chăn lên đắp cho nó và nàng. Bàn tay khẽ xoa lên bầu ngực lớn của nàng, núm ti vẫn còn cứng cứng.
– Liệu có sao không. Anh không kìm chế được nên làm mạnh thế.
– Chắc không sao. Em không thấy biểu hiện gì. Chắc thai lớn rồi.
– Đợi đẻ xong anh sẽ làm em sướng hơn. Mồm nói nhưng tay nó vẫn vần vò ngực nàng. Nàng tét một cái vào tay nó:
– Có mà đẻ xong anh định tranh sữa của con luôn đúng không.
– Cần gì tranh. Vợ anh ngực lớn thế này, thiếu gì sữa.
Cẩm phì cười trước lý luận trẻ con của nó. Nàng lại rúc rich vào người nó, thì thào kể những chuyện khi nó đi.
Sáng sớm, nó dẫn 2 nàng đi ăn bún cá rồi đi dạo loanh quanh chợ búa. Cũng chả khác gì, nhưng dù sao cũng mới lạ, 2 người có vẻ rất thích. Chỉ khổ nó đi sau. Nó chỉ thích về xây tiếp khách sạn, chứ đi theo 2 người đàn bà mua đồ đúng là cực hình với nó. May mà không có thím Lan ở đây, không thì có mà….
Dù sao, nó vẫn phải quay lại làm việc. Chú Tiến sẽ không thích nó bỏ việc đi chơi, nó vẫn là chỉ huy chính của nhóm thợ. Mẹ và Cẩm còn ở đây 4 hôm nữa. Nghĩ mãi, nó chợt nhớ đến Thảo Nguyên. Nó dặn mẹ và Cẩm cứ ở quanh chợ mua sắm, nó thuê xe ôm chạy qua nhà Thảo Nguyên. Vì nó cũng không biết số nàng, gọi cho dì thì có vẻ không hay, vì cũng chả phải công việc.
Tâm bấm chuông cổng, một lát sau cánh cổng cũng rục rịch mở. Dì ngó đầu ra, làm nó hơi khựng, nó tưởng giờ chắc chỉ có Thảo Nguyên ở nhà.
– Tâm hả con, có chuyện gì sao. Dì kéo cái cổng rộng ra để nó vào.
– Con kiếm THảo Nguyên có chút chuyện. Con tưởng giờ dì đang ở công ty.
– Hôm nay cuối tuần mà. Dì cũng phải nghỉ chứ.
– À, con quên mất.
Dì đi lững thững vào nhà. Nó khép cổng rồi gãi đầu đi đằng sau. Dạo này nó chả nhớ ngày tháng gì nữa, chết thật. Dì đi vào nhà, gọi vọng lên gác cho Thảo Nguyên. Rồi dì ngồi xuống bảo nó ngồi:
– Con ngồi đây đợi chút, Thảo Nguyên xuống ngay. Sáng nó kêu định đi đâu, con tới muộn chút là nó đi à.
– Thế hả dì. Nó chợt tiu nghỉu. Nó quên mất cô gái này cũng hay đi chơi lắm. Nhờ vả chưa chắc đã được.
– Thế con định nhờ nó chuyện gì. Con bé này nó hay quên lắm, nhờ xong có khi nó không để ý quên luôn.
– À, không có gì lớn đâu ạ. Hôm qua mẹ con vào thăm con. Con định dẫn mẹ đi chơi mà mới nhớ mấy ngày này đang không có mưa, chú Tiến định tăng tốc làm nốt mấy cái cột cho nhanh. Con mà đi chơi thì sợ chú chỉ huy thợ chú nó bực. Nên con định kiếm Thảo Nguyên xem có rảnh không đưa mẹ con đi một hôm quanh đây. Tại con ở đây nhưng cũng chưa đi nhiều.
– Thế hả con. Vậy để dì đi cùng mẹ con cho hợp. Con đưa mẹ cho cái THảo Nguyên thì nó dẫn mẹ con vào vũ trường đó.
Tâm tái mặt. Có khi thế thật, cô gái kia hay đi bar lắm. Mẹ nó và Cẩm mà bị đưa vào vũ trường thì… chính nó còn chưa biết vũ trường là gì. Mặt Tâm thộn ra, làm dì nhìn nó chợt cười khúc khích. Tiếng giày cao gót cộp cộp xuống cầu thang. Nó ngước lên thì thấy một đôi chân thon dài trắng mịn. Tâm thấy tim hơi đập thình thịch, chân Thảo Nguyên giống mẹ thế, thon dài và trắng. Nó bất chợt nhìn qua dì, thấy dì đang cười nhìn nó. Tâm đỏ mặt vội cúi xuống. Thảo Nguyên lộp cộp cái giày xuống hết cầu thang, Tâm hít hơi lấy lại bình tĩnh rồi ngó lên nhìn. Thảo Nguyên mặc 1 áo len màu xanh ngọc, quần sóc với bốt cũng màu xanh. Mái tóc được tạo sóng uốn lượn, trông em thật xinh. Thấy nó nhìn, Thảo Nguyên hất hàm chào hỏi, rồi quay sang mẹ lườm:
– Con nghe hết rồi đấy, mẹ toàn nói xấu về con. Hôm nay con đi picnic với bạn nhé, bar nào vũ trường nào.
– Mẹ đùa anh Tâm chút chứ có gì đâu.
– Sao thế được. Con gái mẹ thánh thiện thế này mà… Mà nói lại luôn, anh ta hơn con có 1 tuổi, bạn bè thôi. Đúng không Tâm nhỉ.
– Sao cũng được. Tâm chỉ biết cười trừ, nó biết tốt nhất ko nên trêu vào cô nàng này.
– Thế anh định nhờ tôi đưa mẹ anh đi chơi đúng không. Cũng được, tôi vốn tốt tính. Mà mẹ anh có già cả hay lú lẫn gì không.
– Không, mẹ tôi vẫn còn trẻ mà. Cỡ như dì.
– Thật không đấy. Anh mặt già vậy sao mẹ anh trẻ như mẹ tôi được. Mẹ tôi xinh đẹp lại bảo dưỡng tốt mới được vậy đó.
– Ặc, thế nào tôi nói thế đó mà. Mẹ tôi cỡ tuổi chắc cũng như dì, cũng đẹp như dì luôn.
– Chà, nhìn mặt anh kìa. Nói về mẹ có vẻ tự hào nhỉ. Để tôi kiểm tra xem anh có nói đúng không.
– Thôi, con kêu đi picnic mà. Mẹ cũng đang rảnh, con đi chơi mẹ cũng chưa biết làm gì. Để mẹ đi đưa mẹ Tâm đi 1 vòng.
– Ủa, anh ta nhờ con mà.
– Thì giờ con đi chơi thì sao dẫn mẹ Tâm đi được. Mai mẹ nhường vinh quang này cho con.
– Dạ, nếu không thì dì dẫn mẹ con đi buổi hôm nay thôi. Mai mẹ con đi loanh quanh ra biển chơi cũng được.
– Ra biển giờ này buồn chết. Mà có 1 mình ở thành phố đi đâu lủi thủi 1 mình. Để di với cái Thảo Nguyên mỗi hôm 1 người dẫn mẹ con đi. Cái Thảo Nguyên nó xách xe chở mẹ con đi tắm khoáng cũng tốt lắm.
– À, con quên. Thực ra là hai người. Mẹ con với cả… vợ con.
Đón nhận câu nói đó là 2 ánh mắt ngạc nhiên nhìn nó. Tâm hơi lúng túng, chuyện nó và Cẩm nói ra thì cũng không biết diễn giải sao. Nhưng dù sao cũng phải thừa nhận, chả nhẽ nói là bạn mẹ. Nói thế Cẩm tủi thân lắm.
– Vợ… con đã có vợ rồi à.
– Vâng, cô ấy mang thai cũng được tầm 7 tháng rồi.
– Sao hồi con gửi giấy tờ hộ khẩu, cô thấy nhà có mẹ và mấy anh em.
– Chuyện cũng mới thôi dì à. Nói ra cũng dài.
Dì là người từng trải, nên nói chuyện khá bình thường. Nhưng nó thấy Thảo Nguyên nhìn nó với ánh mắt hơi khác lạ. Dì kêu Tâm đợi để dì lên thay quần áo. Nó ngồi đó, chịu đựng ánh mắt soi mói của Thảo Nguyên.
– Sao anh bảo anh đi lên tìm An, mà trong khi anh đã có vợ. Vậy là anh định bắt cá hai tay à.
– Không… nói ra thì dài lắm. Tôi mà bắt thì bắt 4-5 tay, chứ 2 tay làm gì. Chuyện của tôi cũng khó giải thích. Tôi tìm An cũng không phải để dụ dỗ gì cô ấy. Chẳng qua quá lâu tôi không có liên lạc của An, gọi cũng không ai bắt máy. Đang rảnh thì tôi lên tìm xem An thế nào thôi.
– Như anh nói thì anh cũng mới có vợ. Làm con nhà người ta có bầu à.
– Coi là vậy. Tâm cười rồi gãi gãi đầu.
– Đáng đời. Bọn đàn ông chả có ai tốt cả.
Thảo Nguyên quay lưng đi thẳng lên gác, mặc kệ Tâm ngồi đó. Lát thì dì cũng xuống. Dì mặc áo phông trắng, áo khoác lửng bằng len với quần bò. Trông dì trẻ trung và thật đẹp. Mẹ nó nếu trang điểm với ăn mặc chắc cũng chỉ thế này là cùng. Tâm nhìn dì, nó thấy những đường cong gợi cảm của cơ thể, cái quần bò ôm sát vào người dì, làm nổi bật ra cặp mông tròn căng, đôi chân thon dài, kết hợp với giày cao gót trông dì thật nổi bật. Tâm liếc vội rồi nó giả vờ nhìn ra ngoài sân, nó sợ mắt nó dán vào bị dì nhìn thấy.
– Đợi lâu không con, dì xong rồi.
– Không, con vừa nói chuyện với THảo Nguyên xong thì dì xuống.
– Con đợi dì ra gara lấy xe.
Tâm cun cút đi theo sau, thì thoảng lại nhìn trộm cặp mông tròn của dì. Đàn bà tuổi dì có những nét thành thục, viên mãn mà những lứa tuổi khác không có được. Hoặc có thể gu của nó là thế, thích những sự thành thục như vậy. Dì lái xe ra khỏi gara, Tâm khép cổng rồi leo lên xe. Nó kéo mà cửa sau không mở. Di rướn người ra mở cửa trước cho nó. Tâm lên xe. Xe trực chỉ hướng chợ Hàn nơi mẹ nó đang mua sắm. Tâm ngó nghiêng dòng người qua lại, nhưng rồi nó lại không kìm được, giả vờ ngó sang rồi liếc chân di. Đôi chân dì thon thon, dù mặc quần bò nhưng vẫn cực hấp dẫn. Nó biết cái áo phông rộng cổ và cái áo len mỏng không che mất đi bộ ngực dì, nhưng nó quả thật không dám nhìn. Nó sợ dì đánh giá xấu về nó, dù con mắt nó thật sự rất muốn phạm tội nhìn phía trên dì. Xe xịch ở chợ, dì kiếm chỗ gửi xe. Tâm gọi cho mẹ, mẹ nó đang ở quầy bán tôm khô, Tâm vội vã dần dì vào.
Sương đi theo nó, nàng cũng tò mò không biết mẹ và vợ thằng bé này thế nào. Sáng nay lúc lên chọn quần áo, vốn đang có một bộ áo nỉ quần âu đi ra đường được, thế nào Sương lại chọn bộ này. Ngắm mình trong gương, Sương thấy mình khá là trẻ. Nhiều đứa con gái hơn 30 có khi chưa chắc bằng nàng. Vậy mà thằng bé dám nói mẹ nó như nàng. Cái tò mò, ganh tị của đàn bà khiến Sương chọn một bộ thật đẹp và trẻ trung như vậy. Nàng khá đắc ý khi thấy thằng Tâm thi thoảng liếc nhìn mình. Sương đi vào chợ, những ánh mắt cả đàn ông lẫn đàn bà đều nhìn nàng. Cái này thì quá quen với nàng rồi, mấy cha giám đốc sở gái gú bao nhiêu, rồi mấy ông trung ương vào làm việc còn mắt tròn mắt dẹt nhìn nàng cơ mà. Nếu không có ba Sương trước cũng làm to, rồi các chú các bác bạn ba, chắc giờ nàng cũng mệt với mấy lão già dê đó.
Sương đi chậm lại khi thấy thằng Tâm dừng ở phía trước. Nó thấy 2 người đàn bà đang chọn tôm khô. Cả hai chắc đều trạc tuổi nàng. Sương thấy một người phụ nữ đang nói chuyện với thằng Tâm. Vóc dáng cũng được so với tuổi, nhưng dù sao không bằng nàng. Nhưng khuôn mặt đúng thật là đẹp. Sương đi từ từ lại, nhìn các góc cạnh để thầm so sánh với mình. Đúng là đẹp, cái đẹp của mình và cô ấy khác nhau, đúng là khó tả. Thẩn nào nó kêu mẹ nó đẹp như mình. Người đàn bà còn lại thì cũng có nhan sắc, nhưng kém hơn về sự thanh thoát. Bù lại cô ta có bộ ngực thật to. Sương nhìn cái bụng, nàng khẽ nhăn mày. Chả nhẽ đây là vợ thằng Tâm. Người đàn bà này ít nhất cũng trên 30 rồi. Dù đang mang thai có vẻ sồ sề, nhưng dù không có thì đây không thể là một cô gái đôi mươi được. Dòng suy nghĩ của Sương bị dừng lại khi thằng Tâm đưa mẹ ra giới thiệu với nàng:
– Dì Sương, đây là mẹ con. Còn đây là Cẩm, vợ con.
– Mẹ, đây là dì Sương.
– Chào chị, em là Sương, đang nhờ Tâm xây hộ cái nhà.
– Vâng, chào chị. Tôi nghe cháu kể về cô, giờ mới gặp. Không ngờ cô trẻ thế, trông cứ nghĩ cô gái nào.
– Chị ơi em cũng già rồi, chắc do xương nhỏ với ít lo nghĩ nên vậy thôi. Đây là… vợ của Tâm đúng không.
– Chào chị, tôi là Cẩm. Tôi là vợ của anh Tâm.
– Xin lỗi chị, tại tôi thấy… tôi tưởng vợ Tâm là….
– Không có gì, tôi trước là bạn cùng dạy với mẹ Tâm.
– À…
– Thôi. Giờ mẹ và Cẩm đi với dì Sương. Con đi về làm không chú Tiến mắng.
Tâm thấy không khí hơi lạ, nó vội nói chen để thay đổi tình hình. Mẹ và Cẩm giục nó đi luôn. Tâm quay qua dặn mẹ và Cẩm. Nó chào rồi chạy đi, không quên ngoái lại. Nó thấy 3 người đàn bà đang đứng nhìn nó. Nó chợt thấy ánh mắt dì nhìn Cẩm là lạ.
Bóng Tâm vừa khuất, Sương quay trở lại nhìn hai người. Cô chợt thấy kỳ lạ về tổ hợp mẹ con vợ chồng này. Người mẹ thì khá trẻ so với tuổi, dù cô quên mất con mình cũng tầm tuổi thằng Tâm. Người vợ thằng Tâm gây cho Sương sự tò mò kỳ lạ, nàng không hiểu sao mẹ thằng Tâm lại đồng ý cho nó lấy bạn đồng nghiệp mình, nhất là người đó đã tầm tuổi như mình. Hai người cũng không có gì không hòa hợp. Nhìn cái bụng của Cẩm, Sương vẫn có ý nghĩ thằng Tâm bị chài.
– Làm phiền chị Sương quá. Chị đưa chúng tôi đi quanh quanh đây là được. Chúng tôi vào thăm thằng Tâm là chính, chơi bời cũng không quan trọng.
– Có gì đâu. Em hôm nay rảnh em đưa chị đi. Tâm nó định nhờ con gái em, mà con bé hôm nay nó bận. Mai nó rảnh nó đưa 2 chị đi. Hôm nay cũng giữa buổi rồi. Giờ em tính mình đi chợ xong thì đi Sơn Trà, thăm chùa Linh Ứng. Chiều em dẫn 2 chị đi Ngũ Hành Sơn. Mai em bảo con bé nhà em đưa 2 chị thăm Mỹ Sơn và Hội An. Lịch trình vừa phải, cũng không sợ chị Cẩm mệt.
– Em không mệt. Em cũng nghe bảo Hội An đẹp mà chưa được đi.
Ba Người vừa đi vừa xem đồ trong chợ. Sương khá rành rỏi nên mọi người dần bắt chuyện rất nhanh. Sương cũng thật tâm muốn bắt chuyện, nàng tò mò muốn biết chân tướng sự việc ra sao, muốn vén nó thì phải kỳ công. Nhưng với nàng thì lại khác, chả mấy chốc nàng cũng biết kha khá sự việc dù nhiều điều chưa hiểu lắm.