Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 9

10:40 sáng – 21/07/2024

Trung về đến nhà, đón anh là một nụ hôn cuồng nhiệt từ chị. Chị Miên ôm chặt lấy Trung, gắn chặt môi anh và môi chị. Trung nhấc bổng chị lên, vừa ôm vừa hôn chị. Hai người đè nhau ra salon ghế dài ngấu nghiến hôn nhau, cho đỡ sự thèm khát vì thiếu nhau.

– Em yêu chị mất, chị Miên ơi. Mới một ngày không gặp mà không chịu được.
– Chị cũng thế. Nằm với con trai mà mãi không ngủ được, làm nó còn hỏi mẹ giờ không thích ngủ với con à. Mà đúng thế, giờ chị chỉ….thích ngủ với em thôi.
– Thế giờ làm luôn. Em muốn ôm chị ngủ.
– Điên à, đi tắm rửa đi cái đã. Người bẩn thế mà đòi ôm chị. Tắm xong rồi ăn cơm, chị mua hàu về đấy.
– Mua hàu về để làm gì. Định làm chuyện gì mờ ám chăng.
– Cần gì mờ ám. Chị mua để tẩm bổ cho em, để em hầu chị đấy, được chưa.
– Được, được. Không cần hàu em cũng hầu hạ chị, chị yêu của em, Miên của em.

Trung hôn chụt chị Miên một cái rồi chạy đi tắm. Anh háo hức như đứa trẻ chờ đợi được ăn món mình thích. Nhưng chị Miên cứ đánh vào tay Trung khi anh định sờ mó chị. Chị bắt anh ngồi ăn, chị lại gắp cho Trung như mọi ngày. Nhìn ánh mắt chị lúc nào cũng như cười, Trung cảm thấy ấm áp. Giá mà gia đình của mình lúc nào Mai cũng nhìn anh như vậy.

Ăn xong chị lại ưỡn ẹo lôi việc ra làm. Chị phân bua mai không có thì sếp giết, chị có phải trưởng phong đâu. Chỉ khổ Trung, ngồi xem tivi mà không tập trung được. Anh cứ nhìn lên đồng hồ rồi nhìn cái tivi. Rồi Trung không chịu được, anh tắt tivi rồi lao lên phòng. Phòng chả có ai, phòng tắm cũng thế. Trung đi một vòng quanh nhà không thấy chị Miên đâu, có ma à. Anh quay lại phòng ngủ, thì một vòng tay lùa vào từ sau ôm lấy cổ anh. Một cơ thể ấm áp dính vào lưng anh.

– Anh đi đâu thế, em đợi mãi.
– Có mà chị làm gì em tìm chả thấy.
– Do em ngốc thôi, chị ở trong tủ quần áo…haha.

Trung quay lại, chị Miên đã đợi sẵn anh rồi. Cái áo ngủ mỏng tang lần đầu anh mới thấy. Lờ mờ bên trong là da thịt chị, là bầu vú đang chĩa ra như mời gọi Trung. Trung nóng người, anh như con thú lao vào cấu xé chị. Miên cũng nồng nhiệt không kém, hai con người mới xa nhau một hôm mà đã không chịu nổi.

Hai đôi môi lại dính vào nhau, ngấu nghiến bờ môi nhau. Bàn tay chị Miên mò luôn vào trong quần Trung, chân chị co lên kéo cái quần Trung xuống để bàn tay mềm mại kia vuốt ve con chim cho thoải mái. Bầu ngực chị ưỡn ra cứng ngắc khi tay Trung chạm. Tiếng thở như tiếng rên khẽ thoát ra khi bàn tay khẽ xoa quanh bầu ngực.

Rồi Trung bị chị đẩy xuống giường. Anh ngỡ ngàng khi mình bị chị chiếm thế chủ động. Miệng chị mơn man nơi ngực anh, nhồn nhột nhưng cũng thật sướng. Cái lưỡi cứ đá vào cái đầu ti bé xíu với mấy sợi lông ngực, ấy vậy mà Trung sướng lạ. Chim Trung cứng ngắc hết cỡ rồi, tay chị tha cho con chim mà vân vê hai hòn cà của anh.

Trung muốn ngồi dậy đè chị lại, nhưng đêm này là đêm của chị. Chị nồng nàn mà say đắm nhìn Trung, đôi môi anh đào khẽ mở:

– Đêm nay là đêm của em. Em sẽ cháy hết mình để yêu anh.

Trung nhìn chị như không tin được. Sao lại có người đàn bà tuyệt vời đến thế. Cái cách chị đứng lên giữa người Trung, cái cách chị dần ngồi xuống với hai mép lồn căng mọng vì nứng là Trung bị kích thích mạnh. Con chim dần bị bướm chị ăn mất, một cảm giác không tả được cứ từ con chim xộc thẳng lên não. Cái lồn mới một ngày không gặp sao mà nó ấm nóng, nó khít khao đến thế. Chị chống tay vào đùi Trung, chị nhún nhún trên người Trung sao mà khiêu khích đến thế. Hai bầu vú cứ tưng tưng lên theo nhịp nhún của chị, cái lồn thì cứ tra tấn con chim trong sự dịu dàng mà vẫn điên dại.

Trung cứ thế nằm thưởng thức sự tuyệt diệu của cơ thể chị, cái cảm giác lần đầu anh mới biêt, kích thích mạnh Trung. Con chim tưởng đã to hết cỡ dường như nở to ra thêm. Con chim được bơm máu liên tục cứng đơ, cọ sát với lồn chị. Chị vừa nhún vừa khóc, bàn tay che miệng sao mà đáng yêu đến thế. Trung gầm lên, tay anh giữ chặt đùi chị. Chị nằm xuống ôm lấy Trung, hôn lấy hôn để lên môi Trung:

– Em yêu anh mất rồi Trung ơi. Em nhớ anh lắm.
– Anh cũng yêu em Miên ơi. Hôm nay em lạ quá, anh không kiềm chế được nữa.
– Ra trong em đi, để em cảm nhận tình yêu trong anh thật rõ. Anh ơi, em yêu anh.

Trung hẩy cặc điên cuồng. Sự sướng trong anh như lên một tầng mới. Các cảm giác về sướng trước kia hoàn toàn bị loại bỏ. Con chim bị tra tấn trong cái cảm giác buồn buồn mà lại sướng đến không chịu được. Trung cố nhịn không rút chim ra mà hẩy càng mạnh. Cái cảm giác sướng đã vượt qua khỏi cảm giác buồn buồn nơi đầu chim, Trung hét lên rồi bắn từng tia tinh dịch sâu trong lồn chị. Cái lồn co bóp chặt lấy chim Trung. Chị khóc nấc lên gục đầu vào vai anh. Cả hai con người như thăng hoa trong cảm xúc kỳ lạ và đầy mới mẻ.

Chị Miên cứ nằm miên man trên người Trung. Chưa bao giờ cơn sướng lại khác lạ đến vậy, vượt qua mọi đỉnh cao khác. Miên thỏa mãn với cơ thể vẫn còn râm ran cơn sướng, môi chị khẽ cảm thấy vị mặn mồ hồi nơi da thịt Trung. Chị có lẽ yêu Trung thật rồi, cái cảm giác mới một ngày không gặp sao mà khiến chị bồn chồn đến vậy, nhớ nhung đến vậy.

Miên ngẩng đầu ngắm chàng trai trẻ đáng tuổi em trai mình, thậm chí còn trẻ hơn. Giá mà mình trẻ hơn chút nữa, giá mà mấy đứa con không nhèo nhẽo bên cạnh cứ đòi mẹ về với bố. Chưa bao giờ trong cuộc đời mình Miên lại thấy cái cảm giác viên mãn về tình dục đến vậy, cái cảm giác đó khiến Miên luôn nghĩ về Trung dù trong lúc làm việc hay chơi với con. Nhìn chàng trai đang nhìn mình mỉm cười, Miên biết anh không thuộc về mình. Miên còn những trói buộc, những tự ti. Chị không dám đánh đổi để yêu anh. Cứ như này cũng tốt rồi, được đến đâu thì được.

Trung đang muốn cắn lên cái đôi môi đang bĩu ra khi anh ngắm nhìn chị. Trông thật ghét mà lại yêu ghê. Nhưng anh còn chưa kịp thực hiện thì chị Miên trườn xuống. Đôi môi đó thế mà chủ động mút ngậm lấy con chim anh. Đôi môi siết lấy thân cặc rồi cứ thế ngậm sâu thật sâu con cặc vào rồi kéo ra. Cái lưỡi cứ làm tường đường nơi đầu khấc làm Trung tê dại vì sướng. Cái bàn tay quái ác lại mân mê hai hòn dái anh. Con chim lại nhanh chóng cương to lên dưới sự khiêu khích quá đáng của chị.

Trung vùng lên, nhưng lần này chị không đè anh xuống nữa. Đôi chân khẽ dang rộng ra, cái đầu hơi ngửa xuống dưới giường chờ đợi. Trung ấn nhẹ con chim, cái lồn ôm khít đón chào nó lại đi vào trong chị. Hai cơ thể lại như dính chặt lấy nhau, chỉ có cái hông cứ hẩy ra hẩy vào để con cặc cọ sát vào với lồn chị. Chị ngóc cái đầu đang chơi với ngả xuống đất mà nhìn Trung. Cái ánh mắt đầy khao khát đó và mắt Trung cứ nhìn nhau. Từng cú nhấp cứ sâu và mạnh dần. Đôi môi không còn mím chặt mà đã mở ra, kèm theo là những tiếng thở dốc nặng nề xen lẫn những tiếng rên.

– Ư..ưa…ư.a….ư…aa…..ư…ư….aaa…aaa….sướng…em sướng quá…..anh ơi….
– Anh cũng sướng. Lồn em tuyệt vời quá. ANh chưa từng sướng như thế.
– Thế địt em mạnh vào…aaa……aaaaa….đúng rồi….giã mạnh vào….nát lồn em….cũng được..â.aaaaa…..anh ơi…..aaaaa……sao có thể sướng thế….aaaaaaaa……..
– Sướng lắm phải không…..anh cũng sướng….anh ra nhé…..
– Ra đi….aaaa……aaaaa……..bắn sâu vào……để em mang thai…..để em có con của anh…..aaaaaa…

Những lời khẩu dâm cuối có tác dụng thật mãnh liệt. Cái khát khao Miên mang thai con của mình làm con chim như được kích thích hết cỡ. Trung thúc cặc thật nhanh và mạnh. Cái lồn cứ thít lại để con cặc thêm sung sướng. Trung gầm lên một tràng rồi rút chim ra thúc mạnh vào. Con chim ra quá đà ra hẳn ngoài lồn rồi trượt chệch cửa lồn lên trên. Từng dòng tinh trùng nóng hổi bắn thẳng lên bụng Miên.

Trung nằm ệch ra giường, kéo Miên lại ôm vào lòng. Hai con người giờ chỉ lo thở và tận hưởng cảm giác sung sướng. Miên rúc vào trong ngực Trung, tham lam hít thở cái mùi đàn ông đầy hấp dẫn mà cả ngày qua chị không được hít. Cái miệng tinh nghịch khẽ thè lưỡi liếm đầu ti làm Trung nhột. Miên cười khanh khách, ôm chặt lấy Trung rịt vào da thịt mình.

– Sao Trung lại cho ra ngoài, sợ chửa thật à.
– Đâu có. Lúc đó rút ra ngoài định đâm thật mạnh cho nát lồn Miên mà lỡ rút hết ra, đâm vào bị trượt.
– Khiếp, đâm trúng thì có mà đau hết bướm người ta à.
– Cho chừa, ai bảo Miên bỏ đi một ngày. Đêm qua Trung khó ngủ muốn chết.
– Miên cũng thế, nằm mà cứ trằn trọc. Nghiện thật rồi, sắp tới sao mà cai đây.
– Vậy đừng cai nữa.
– Không được, Miên….sợ.
– Sao Miên sợ.
– Miên có tuổi rồi. Chỉ vài năm nữa là xuống sắc thôi. Còn lũ trẻ nữa, chúng có vẻ dị ứng với người đàn ông khác. Cách đây mấy năm Miên có quen một anh, mà sau chúng phản đối ghê lắm. Giờ đứa lớn nó đang dậy thì, đứa nhỏ cũng chớm. Chúng nó mà quậy thì đau đầu lắm. Nên…mình thế này thôi.
– Thế.. Miên chịu khó sang với Trung. Căn hộ sửa sắp xong rồi.
– Vậy Trung mua giường chiếu thật đẹp vào nhé. Cấm không dẫn gái về, để Miên khai trương.
– Còn gái nào ngoài cô ở đây.
– Biết đâu được. Cái mặt trông rõ hiền. Mà trên giường….thì rõ ghê gớm.
– Không phải đâu. Miên có tin không khi Trung nói rằng làm với Miên là một trải nghiệm thật khác biệt. Xưa lúc hai vợ chồng Trung còn mặn nồng, cũng chưa lần nào làm được 3 lần trong một đêm cả. Lại càng chả bao giờ ngày nào cũng làm như bây giờ. Thế mà với Miên lại…
– Khiếp, Trung làm như Miên là hồ ly hút tinh trùng của Trung không bằng. Nhưng mà Miên thích lắm, cái cách Trung làm Miên sướng, cả đời này Miên không quên đâu. Đời này nếu 1 tuần được ôm Trung 1 ngày là tuyệt vời rồi.
– Chỉ 1 lần thôi á.
– Thế thôi. Lúc con cái quấn vào mệt lắm, rồi công việc nữa.
– Vậy khi nào Miên mệt thì đến với Trung. Trung sẽ massage cho.
– Cái kiểu massage xong càng mệt thêm. Thôi chết, Đi ngủ đi. Miên muốn ôm Trung ngủ thật say. Mai lại phải đi làm rồi, còn chưa làm xong báo cáo.

Hai con người lại ôm lấy nhau. Bàn tay Trung khẽ nghịch ngợm xoa vú xoa mông Miên. Chị phát mấy cái thật đau làm Trung rụt tay về. Miên cười khanh khách rồi lại xoa tay Trung. Hai con người dần chìm sâu vào giấc ngủ, trông thật giống đôi vợ chồng son mới lấy nhau.

Cái ngày hôm sau cả hai thế mà dậy rõ muộn. Chị Miên làu bàu trong miệng vì lỗi của Trung. Vì lúc gần sáng chị dậy đi đái, thế là Trung lại vật chị ra. Cả hai rã rời ra rồi ngủ thiếp đi chả để ý đồng hồ báo thức kêu inh ỏi. Trung vội chạy đi mua xôi, chờ chị ở gần cơ quan lén lút đưa cho chị. Chả được nhời cảm ơn, mà chỉ là một ánh mắt lườm cháy lông mày. Trung nhoẻn cười hối lỗi, nó biết chị không để ý. Vì Trung nhìn qua gương xe máy, chị đang bí mật cười sau khi giả bộ làm mặt giận với anh.

Chiều hôm đó chị bí mật kéo Trung ra cơ quan. Chị lôi anh đi mua sắm nào chiếu nào gối các kiểu. Kể cả bát đũa nồi niêu chị cũng mua. Thiếu đâu thì lấy đồ cũ ở nhà chị. Trung nhìn cái nhà lem nhem anh còn chưa sửa xong. Ấy vậy mà gần 2 tiếng qua tay người phụ nữ đã có hình có dáng. Trung khẽ kéo chị vào lòng, hôn nhẹ lên cổ chị. Từ đáy lòng Trung thật sự biết ơn chị, chị đã cứu rỗi đời Trung. Không có chị nhảy xổ vào, có lẽ Trung còn đang vạ vật nơi đâu chứ làm gì có nhà. Những bữa ăn ấm cúng với chị, rồi đêm đêm ôm thân thể nóng ấm của chị ngủ, nó làm Trung nhanh chóng thoát ra khỏi nỗi đau đang giằng xé Trung. Trung giờ chợt thấy cái nỗi đau đó nó như vơi đi nhiều lắm. Anh nghĩ về Mai cũng không đầy thù hận như trước. Chị như nước mát tưới đẫm, làm tắt đi sự thù hận, đau đớn trong anh.

Chị nhoẻn cười, bàn tay vuốt ve gò má anh. Chị nhìn rõ trong mắt anh sự yêu thương, trân trọng dành cho chị. Anh cũng giúp chị nhiều lắm, như cơn mưa rào tưới mát cánh đồng khô cạn của chị. Nó như giúp chị nhận ra cuộc đời không còn khô khốc, thiếu sự sống nữa. Miên biết dù giờ chị và Trung không ở bên nhau, chị cũng không cảm thấy cuộc đời như sống mòn như trước nữa. Dường như một mầm ươm khẽ nở trong tim chị. Tim chị hân hoan như mặt đất đón những hạt mưa đầu mùa.

Tối đó cả hai không nấu ăn. Trung dẫn chị đi khắp phố phường. Cả hai gặp đâu ăn đấy, chị thích gì Trung vội dẫn chị đi ăn hay mua cho chị. Cả hai như những người mới hẹn hò, dạo chơi nơi phố phường đông đúc. Để rồi đến tối muộn, khi những đôi chim khác tìm nơi trú tránh hay về nhà, thì Trung cũng cõng chị đi bộ về căn hộ. Cả hai không nói nhiều, nhưng những lời trong tim đều hiểu hết cả.Chị rúc vào trong người Trung, trần truồng không mảnh vải. Nhưng không có sự thô tục nào, cả hai người ôm nhau như những gì tạo hóa sinh ra thì con người nên thế. Những nụ hôn nhẹ nhưng đầy say đắm, hai con người dần khép vào nhau thật chặt chẽ, uyển chuyển nhịp nhàng ra vào trong nhau. Miên rớm nước mắt, chị biết cái hạnh phúc này thật ngắn ngủi thôi. Nhưng với chị thế là đã quá đủ rồi. Không cần cực khoái hay lên đỉnh, được cùng Trung đêm nay chính là hạnh phúc mỹ mãn của đời này.

Những ngày Trung ở riêng cũng là những ngày cây bàng đầu cơ quan bắt đầu đỏ lá. Con của chị về, cả hai đứa chứ không phải một. Thằng bé con nhớ mẹ đòi về ở cùng mẹ. Chị và Trung đôi lúc chỉ khẽ gặp nhau nơi cơ quan. Cả hai cũng không trao đổi nhiều, chỉ có ánh mắt là khẽ trao nhau những tâm tình khó nói. Trung không nói gì về quyết định của chị, anh tôn trọng và trân trọng chị. Có lẽ cả hai gặp nhau đúng người nhưng không đúng thời điểm. Hoặc có lẽ chị không đủ dứt khoát để đến với Trung, chị sợ. Nhưng thế có sao đâu, chỉ một khoảnh khắc hạnh phúc cũng là quá đủ nếu chúng ta cảm thấy thế là đủ.

error: Content is protected !!