Skip to main content
Generic selectors
Exact matches only
Search in title
Search in content
Post Type Selectors

Chương 12

10:45 sáng – 21/07/2024

Trung đến nơi thì thằng Quân chạy ngay ra mở cổng. Nó hò reo vui như hội khi thấy bố. Trung dắt xe vào, mẹ vợ anh đang ngồi xem tivi.

– Sáng mẹ khám sao rồi.
– Mẹ chưa đi khám.
– Sao lại chưa đi khám. Mẹ phải đi xem thế nào chứ.
– Từ tối qua thấy đỡ rồi. Với cá giờ đi lích kích, đợi lâu lắm.
– Nhưng phải xem thế nào còn uống thuốc, để vậy lâu khỏi lắm mẹ.
– Mẹ đỡ rồi, chân đi chầm chậm một ít được. Thức ăn trong nhà còn nhiều không cần đi chợ.
– Vậy để tí con nấu cơm rồi xem còn thiếu gì con đi siêu thị mua thêm.
– Chả cần đâu con ạ. Nhà có hai bà cháu ăn là mấy.
– Còn em nó nữa chứ.
– Cái thằng ấy toàn ăn bên ngoài. Nó đang quen con bé nào đấy, khen nấu ăn còn ngon hơn cả mẹ. Con với chả cái.
– Hahaa…chú ý cũng đến tuổi rồi. Mẹ giờ kệ chú ý, em nó lấy vợ mẹ càng nhàn.
– Biết có nhàn không, cái thằng không bằng được một góc của con.
– Con thì có gì, mẹ cứ khen vậy con ngại. Mai suốt ngày chê con…

Trung buột miệng nói thì dừng lại. Giờ không như trước nữa. Anh lặng lẽ quay qua xem tivi. Không khí trong nhà tĩnh lặng lại.

Thằng Quân vậy mà học xong rồi. Nó hò hét đòi xem tivi, đến giờ bật phim của nó rồi. Trung bắt nó dọn sạch sách vở rồi mới bật cho con xem.

– Trung này….
– Sao mẹ…
– Con đỡ mẹ lên gác. Từ trưa ăn xong tới giờ toàn ngồi mỏi quá.
– Vâng.

Trung hơi ngần ngừ, nhưng rồi anh vẫn bế bổng bà Phương lên. Tay bà chợt bám vào cổ anh, mặt bà lại sát gần mặt anh. Trung nhìn lướt qua, anh chợt thấy bà nhìn anh thật khác lạ.

Trung đặt nhẹ bà Phương xuống. Cái đầu anh chỉ cách ngực bà có chút xíu. Anh có thể cảm nhận được mùi thơm nước hoa của bà, thơm dịu nhẹ. Cái áo rộng cổ làm cả khoảng ngực trắng ngay gần mắt Trung. Anh hoa lên, vội đứng dậy né ánh mắt đi nơi khác.

– Trung, đợi đã.
– Sao hả mẹ.
– Con….bóp cho mẹ nhé. Hôm qua con bóp xong đỡ đau hẳn.

Bà Phương chủ động nằm sấp xuống. Trung hơi ngập ngừng rồi cũng ngồi xuống bên cạnh. Cái áo được khẽ vén lên, để lộ gần nửa lưng trắng muốt của bà Phương. Bàn tay Trung chạm vào, bà Phương hơi run lên. Đôi bàn tay Trung cứ vuốt dọc lưng, khẽ siết nơi thắt lưng. Làn da phụ nữ đã 50 sao mà vẫn mịn bóng thế nhỉ. Trung cứ mải miết xoa nắn, anh cũng không có ý gì. Trung đang nghĩ tối nay có nên bày trò massage cho chị không. Cái cơ thể hừng hực ấy, nghĩ đến là chim lại cứng lên.

– Chỗ đó đỡ rồi. Con làm…bên dưới cho mẹ.

Như không đợi Trung kéo, bà Phương khẽ nhổm mông lên, tay kéo quần xuống. Nửa cái mông của bà lộ ra. Trung ngẩn người ra, bà mặc một cái quần ren, nhưng họa tiết ren thì ít, có mỗi một con bướm nơi khe mông, còn lại trắng trơn. Cái mông tròn trịa lộ ra, chim Trung hơi nhúc nhích. Không nhích sao được, một con cái đang ngay cạnh, anh cũng chỉ là con đực. Trung nhắm mắt lại, cố xua đi ý nghĩ không đúng đắn. Bàn tay khẽ miết nơi thắt lưng gần mông.

Nhưng anh chưa miết được lâu, thì bà Phương nhích người cao lên. Tay anh để vào nơi mông bà.

– Con…bóp phía dưới. Mẹ đau mỏi phía dưới.

Trung nhìn bà Phương. Dường như câu nói này ai đó nói, chứ không phải bà. Mẹ vợ anh hôm nay sao khác thế. Nghĩ vậy thôi nhưng tay anh vẫn đặt nơi bờ mông bà. Mông gì mà vẫn mềm và đàn hồi quá. Trung vừa dùng lòng bàn tay day nhẹ, một tiếng rên khẽ thoát ra làm anh sững lại. Rồi có một mùi gì đó xộc vào mũi anh.

Trung không biết nên làm thế nào, nhưng anh chợt kéo cái quần xuống, làm cặp mông lộ hẳn ra. Mẹ vợ không nói gì. Anh đưa tay bóp hai bên, hai bờ mông cứng lên trong bàn tay anh. Trung nhìn vào nơi khe háng, thật sự trong suốt, dù chất liệu vải dày hơn. Anh có thể nhìn thấy…lồn mẹ vợ. Chân bà từ lúc nào đã hơi dạng ra rồi. Trung hơi run tay, hô hấp anh chợt nặng. Mẹ vợ….anh chưa từng nghĩ về bà trước kia. Bà làm vậy…là cố ý đúng không. Chẳng nhẽ bà…muốn anh.

Trung hỗn loạn. Anh chưa từng nghĩ đến điều này, cũng không biết xử lý sao. Tín hiệu rõ ràng quá, nhưng mà anh chưa từng có ý nghĩ, và giờ cũng không muốn. Có một sự kích thích con đực trong anh. Luôn muốn được chiếm hữu nhiều con cái, đó là bản năng được di truyền hàng triệu năm quá. Nhưng những rào cản về lý trí, về đạo đức lại ngăn Trung lại.

Tay anh vẫn bóp đều, mắt thì vẫn dõi vào cái lồn đang ẩn hiện sau cái quần lót nylon mỏng. Anh biết, giờ nếu bàn tay đưa vào, cái lồn kia sẽ ưỡn lên đồng ý. Nhưng anh không cho tay vào được, dù đôi lúc có tiếng nói trong đầu muốn anh nhanh vuốt ve nơi đó của bà Phương.

Cái mùi nồng nồng càng xộc vào mũi Trung. Anh biết đó là mùi nơi…lồn bà Phương. Dường như anh mới khám phá ra một mặt ẩn kín của mẹ vợ mình. Trung chợt cười, mẹ nào con nấy. Mai có lẽ cũng dâm ngầm, vậy mà anh không biết. Anh nghĩ về Mai, có chút đau nhưng đỡ căng hơn trước. Bàn tay Trung chợt kéo nhẹ quần bà Phương lên, ngón tay có chút nuối tiếc chạm khẽ vào bờ mông trước khi cái quần phủ kín.

– Con xuống xem thằng Quân, nó chắc xem đủ rồi.
– Ừ…con xuống đi.

Một tiếng thở dài chợt thoát ra khi Trung đi xuống. Bà Phương nằm vật ra, vẻ mặt có chút hơi thất vọng. Bà đã làm như vậy là quá sức rồi, nhưng nó không tiếp tục. Có lẽ do bà quá hy vọng rồi, mà thôi dù sao nó cũng vẫn là con rể bà, là bố cháu bà. Bà Phương chợt thấy tội lỗi, nếu nó mà làm tiếp, bà cho, thì sau này thế nào. Bà đắn đo, lẫn lộn trước những suy tư, giữa dục vọng và lý trí.

Bữa cơm tối diễn ra có phần lặng lẽ, dù Trung và bà Phương vẫn nói chuyện. Trung ăn xong, rửa bát chán chê mà thằng ôn kia chưa về. Anh còn phải về với vợ…à với chị chứ.

– Muộn rồi hả con, gần 9h rồi. Con về đi, tí em nó về nó có chìa khóa.
– Để con gọi cho chú ấy xem. Tí 10h con về cũng được.

Trung gọi thì tiếng điện thoại cứ tò tí te suốt. Mãi đến lần 3 Hùng mới bắt máy.

– Anh….gọi gì đấy.
– Sao mày nói bé thế. Không về à.
– Về à, em…ngủ ngoài một đêm.
– Mày điên à, thế còn mẹ. Nhà có 2 bà cháu, đêm hôm trộm cướp ai bảo vệ.
– Ai dà.. anh ơi…em..em với người yêu…vừa xong 1 shots. Anh xem…hay anh ở với thằng Quân một đêm. Lâu lắm hai bố con không ngủ chung rồi còn gì.
– Mày….cứ liệu đấy. Tí tao bảo mẹ.
– Ôi anh ơi…anh phải thương em. Mãi em mới kiếm được người yêu ưng ý. Anh không phải anh trai em à. Người yêu em nó ngoan tốt lắm, nấu nướng ngon lắm. Em lấy được nó thì sau này nó không nấu cơm cho thằng Quân ăn à. Anh trông nhà, trông mẹ một đêm cho em. Em thuần phục được người yêu em rước nó về nhà cho nhanh nhanh. Thôi nó sắp ra rồi, thế anh nhá.

Trung tắt máy, nhìn qua bà Phương. Có lẽ đêm nay phải ngủ ở đây thật rồi. Để hai bà cháu một mình không yên tâm được. Rồi bà Phương còn đi đứng khó khăn nữa.

– Sao hả con, nó bảo sắp về chưa.
– Nó….nó nói đang ở xa, giờ về sợ quá nửa đêm mới về. Nó bảo có lẽ ngủ lại đó sáng mai về.
– Cái thằng…có bố nó ở nhà nó có dám thế đâu. Chơi bời gì qua đêm thế.
– Thôi mẹ à. Nó cũng gần 30 rồi, tự biết tự lập. Tí con ở lại ngủ với thằng Quân một đêm. Lâu rồi con chưa ngủ với nó.
– Hoan hô, hoan hô bố. Đêm nay, cả đêm mai nữa bố nhé. Ngày kia mẹ mới về.

Con trẻ vô tư chả biết gì, cũng chả biết nói dối. Bà Phương lắc đầu khẽ cười. Ánh mắt bà chợt dừng nơi Trung. Vậy là đêm nay….thì sao….có thể…..không nên….không biết nữa. Những ý nghĩ lung tung lộn xộn cứ đan xen nhau trong đầu bà.

Trung gọi về cho chị. Chị giọng vẫn bình thường. Nhưng Trung biết chị chỉ nói vậy thôi. Cái người đàn bà đó cũng muốn Trung về để ôm ấp lấy anh. Trung trêu chị mấy câu rồi cúp máy. Anh lôi thằng con đi rửa mặt đánh răng rồi đi ngủ. Từ xưa vẫn vậy, anh không cho con ngủ muộn. Thằng bé kêu ầm mới 9h, mọi khi 10h nó mới ngủ.

Trung nằm nói chuyện với con. Chả biết sao nhiều chuyện thế. Nghe con cứ luyên thuyên chuyện ở lớp mà anh chả thấy chán. Chả bù trước đây nó nói anh còn tìm cách lơ đi, chứ nó như cái máy bật suốt ngày ở nhà, ra rả ra rả vào tai làm anh không làm việc được.

Mãi khi con ngủ say, Trung mới dậy. Anh cũng phải đi đái rồi rửa ráy quá. Từ sáng làm với chị có rửa gì đâu, còn cả đêm qua nữa. Trung đi ra thì thấy cửa phòng tắm vừa mở. Mẹ vợ anh bước ra, trên người quấn một cái áo tắm. Cũng không hở hang gì, vì áo tắm che hết, chỉ có từ đầu gối trở xuống. Mặt bà khẽ hồng khi thấy Trung.

Anh nhẹ đỡ bà khi bà dò dẫm từng bước một để vào phòng. Anh đưa bà vào phòng, định đi ra thì bà chợt gọi lại.

– Trung….
– Vâng, sao hả mẹ.
– Mẹ hơi…đau mỏi….cả tối ngồi rồi. Con….
– Mẹ đợi tí. Con đi rửa ráy rồi con vào xoa cho mẹ.

Trung đi ra tới cửa thì hơi khựng lại. Chả hiểu sao anh cứ trả lời như máy thế. Anh vào phòng tắm, xối nước mát rửa ráy con chim. Chim anh vẫn ngon lành lắm, có lẽ nhờ chị. Từ hồi dính vào chị, con chim nhanh cửng lên. Trung còn mơ hồ nghĩ chim to ra hay sao ý nhỉ. Nhưng rõ ràng chim anh hay cương hết cỡ được, đầu chim to tím sậm, da chim căng bóng thật đẹp mắt.

Trung mặc mỗi quần đùi vào phòng bà Phương. Anh đã nghĩ mãi rồi, nhưng cuối cùng vẫn không mặc cái quần dài. Anh mơ hồ biết cái gì đang đợi mình. Có chút dùng dằng, nhưng có chút lại muốn vào. Anh gõ cửa, đợi chút rồi bước vào.

Bà Phương đã mặc quần áo nằm sấp chờ Trung. Bên cạnh cái móc là cái áo tắm lúc nãy.

– Con xoa bóp như hồi chiều mẹ nhé.
– Ừ…xoa cho mẹ. Làm vậy dễ chịu lắm.

Bàn tay Trung không đợi bà mà vén áo bà lên. Anh vén hẳn lên cao hơn đến giữa lưng, bà không nói gì cả. Bàn tay cứ thế vuốt dọc, đôi lúc lên thật cao gần vai, đẩy cái áo cao hơn. Mẹ vợ anh không mặc áo ngực, chắc vì sắp ngủ rồi. Làn da người đàn bà mát rượi và mềm mại dần ấm lên. Tay Trung dần xoa miết qua hai bên, đôi lúc vuốt nhẹ gần chân ngực. Anh có thể cảm thấy chân ngực của bà, thân thể bà khẽ run lên khi anh chạm vào gần ngực bà.

Trung tiếp tục massage, anh biết bà đang cần gì. Bàn tay dần liều lĩnh, xoa chạm vào hẳn ngực bà, bóp nhẹ nơi đó. Bà khẽ rên lên, nho nhỏ nhưng đủ để nghe thấy trong không gian tĩnh mịch này. Bàn tay Trung vuốt 1 đường dài miết qua bên ngực bà rồi khẽ kéo quần bà xuống. Cặp mông tròn lẳn trần trụi lộ ra, không còn cái quần lót nào hết. Anh kéo tiếp đến khi cái quần tụt hẳn ra. Trung thấy người bà như run run. Anh kéo nhẹ chân bà ra, bàn tay khẽ miết nơi khe lồn. Nơi đó vậy mà ướt hết rồi.

– Trung ơi….mẹ…
– Con biết mẹ muốn gì. Con xin lỗi…
– Không…không cần…là mẹ..lỗi của mẹ…con không phải làm đâu…
– Không, mẹ để con nói.

Trung khẽ kéo bà xoay lại, tay anh tiện thể kéo luôn cái áo cao lên để bầu vú lộ hẳn ra. Vú bà to và đẹp quá, có hơi sệ thôi chứ chưa nhăn nheo như mẹ và mấy cô dì dưới quê anh.

– Ngực mẹ đẹp quá.
– Đẹp gì, sao bằng ngực con Mai. Mẹ già rồi.
– Mẹ soi gương chưa, mẹ vẫn trẻ lắm. Giờ mẹ ra đường bảo chưa chồng, khối anh 40 cũng nhảy vào tán mẹ.
– Cái thằng này…sao tự nhiên dẻo mồm. Hồi xưa cứ hiền hiền đụt đụt.
– Con nói thật mà mẹ. Mẹ đẹp thì con khen mẹ đẹp.
– Trung à…
– Con đây. Con xin lỗi..là vì con biết mẹ muốn gì. Từ trưa nay con đã biết rồi. Giờ…con làm mẹ hạnh phúc nhé.
– Con không cần phải…do mẹ thôi…con cứ đi ngủ cũng được…ưm..ưm….ư,..ư..

Trung không để bà Phương nói hết, anh áp chặt môi hôn người đàn bà anh vẫn coi là mẹ vợ. Nhưng đêm nay thì khác, bà là một người đàn bà đầy khao khát cần anh lấp đầy, cần anh thỏa mãn bà.

Bà Phương chỉ chờ có thế, đôi tay khẽ quấn chặt lấy cổ Trung. Đôi môi vụng dại cứ bị cuốn theo đôi môi Trung. Bà Phương đờ đẫn, mê man đi trong nụ hôn của Trung. Người đàn bà đã qua nửa đời người, giờ mới biết đến nụ hôn thật sự. Ông Hà chồng bà hồi trẻ cũng hôn bà, nhưng ít lắm. Cái hồi đó yêu nhau chỉ nắm tay, hôn cũng chỉ chạm nhẹ môi. Đến khi lấy nhau xong hôn hít càng ít rồi dần mất hẳn. Bà chưa từng được ai hôn như thế. Lưỡi bà bị lưỡi Trung quện lấy, đầu bà như mê đi khi môi anh mút lấy lưỡi bà.

Bàn tay Trung thế nào đã úp lên ngực bà. 5 ngón tay chụp ra bóp nhẹ lấy bầu vú phải đến chục năm không ai bóp. Ông Hà càng lớn tuổi thì càng ít địt bà. Ông có thềm thì cũng chỉ cởi quần, tay xoa lồn vài cái rồi địt. Có ai bóp ngực bà thế này chưa. Có ai hôn cổ bà thế này chưa. Bà Phương run rẩy, chưa có sự khoái cảm nào như thế. Bà thấy lồn mình co rút mạnh, chim nó chưa cho vào mà bà đã sướng quá. Bà Phương cứ quằn quại dưới đôi môi và bàn tay của Trung.

Trung nhìn người đàn bà đang lim dim nằm dưới. Anh chợt thấy thương bà. Cái cách bà hôn anh, cái cách bà quằn quại, dường như bà chưa từng được sướng. Con chim đã định chui vào thỏa mãn bà chợt dừng lại. Anh trườn người xuống, hôn hít dần từ ngực xuống bụng bà. Cái bụng cứ hóp xuống to lên, run rẩy khi anh hôn hít.

Bàn tay Trung chợt miết vào khe lồn, những ngón tay day qua nơi mồng đốc. Bà Phương rên to lên, người cứ vật vã khi tay anh cứ miết nơi lồn bà.

– Cho vào đi Trung….mẹ….
– Mẹ có sướng không.
– Có…có…
– Chưa bao giờ bố làm thế này với mẹ phải không.
– Chưa…chưa bao giờ….
– Vậy đêm nay con sẽ chỉ mẹ làm tình. Làm tình thực sự.

Trung miết đôi môi hờ hững nơi đùi bà. Bà Phương rùng mình, môi anh miết hôn tới đâu là bà vừa sướng vừa buồn. Cái lồn ướt át thêm, cái tay thì càng miết mạnh. Bà Phương chợt rú lên khi miệng Trung bất ngờ đột kích lồn bà.

– Ôi, bẩn, sao lại liếm vào đó. Bỏ ra đi Trung.
– Mẹ để yên. Con làm mẹ sướng.
– Sướng lắm rồi, con hôn chỗ khác đi.
– Yên nào, mẹ có nghe không.

Bà Phương bỏ tay ra không ngăn Trung nữa. Cái lồn dần hòa nhịp, co bóp nhè nhẹ bên trong khi miệng Trung mút mát lồn bà. Tay bà bất tri bất giác túm vào đầu Trung khi miệng anh liếm láp đá quanh cái hột le của bà. Hơi thở của bà nặng nề, kèm lẫn tiếng rên. Trung liếm càng mạnh, có lúc thì há miệng ngậm lấy lồn mút mạnh. Cái lưỡi nhọn ra chọc thật sâu nơi cửa lồn. Lưỡi ngoáy đến đâu là nước lồn ra đến đấy. Ngón tay thì day day nơi hột le giờ cũng trơn tuột vì nứng. Bà Phương chợt kẹp chặt đầu anh, một dòng nước lồn xịt vào miệng anh. Tiếng rên của bà như rống lên, bà vậy đã lên đỉnh.

Bà Phương nằm miên man trong cơn sướng, con rể bà dùng miệng sao mà sướng thế. Hóa ra từ trước đến giờ bà chả hay biết làm tình lại có thể như thế. Đầu bà được lập trình giáo dục là chồng đút chim vào lồn dạng háng ra thôi. Cái sự làm tình nó cũng lặng lẽ, kín đáo, chứ không ầm ý thế này.

Bà còn chưa nghỉ ngơi xong thì ngón tay Trung đã lại đưa vào lồn bà. Lồn người đàn bà lâu không được khai phá nên khá chật chội với hai ngón tay. Trung nhanh chóng tìm thấy điểm G rồi móc. Bà Phương mở to mắt, mồm há to thở dốc. Bà còn đang định bảo Trung rút tay ra không viêm nhiễm. Sao có thể sướng đến thế hả trời ơi. Cái lồn co rút lấy con cặc…à ngón tay, cứ thế mút chặt. Trung vừa móc lồn vừa liếm hột le. An quyết làm bài bản để bà Phương biết thế nào là làm tình.

– Hờ …hờ…hờ…mẹ chịu hết nổi…rồ..i…Trung ơi…sao lắm trò thế….Trung ơi…ôi..ôi…ôi…ôi…móc vào đâu…mà sướng thế…Trung ơi…..ooii…aaaaaaaaa….aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……..

Bà lại hét vang căn phòng khi tay Trung móc lia lịa vào điểm G của bà. Cái lồn lại xịt nước ra vì sướng. Bà nằm đó thở phập phồng, cái hông dường như không còn đau nữa mà chỉ mỏi, tê tê vì sướng.

Trung dạng 2 chân bà Phương ra. Anh kê chim vào cửa lồn bà, khẽ mìm cười nhìn người đàn bà đang đờ đẫn bên dưới.

– Phương!
– Sao hả con…
– Đêm nay …. sẽ không có mẹ con gì nữa. Em là người đàn bà…anh là người đàn ông…anh sẽ thỏa mãn em…làm em sung sướng…hạnh phúc nhé.

Mắt bà Phương sáng rực, đầu bà gật gật đồng ý. Con chim khẽ tiến vào cái lồn ướt nhẫy nhưng nóng hừng hực. Vách lồn gì mà chật thế, rắn thế. Con chim bị bóp vào, ép chặt khi đi vào lồn bà. Trung đẩy con chim thật sâu lút cán. Đầu khấc hơi chạm vào cái gì đấy làm con chim hơi buồn buồn. Trung thở hắt ra bình ổn lại tâm trạng. Anh cũng hơi quá phấn khích. Mới hôm qua thôi anh còn chả bao giờ nghĩ tới ngực hay mông của mẹ vợ, vậy mà giờ đây chim anh đang ngập trong lồn bà. Trung nhìn người đàn bà đang hơi hé miệng ra đầy gợi cảm nhìn mình, cảm giác con đực trong anh muốn chinh phục người đàn bà này càng rõ rệt.

Bà Phương nhìn cậu con rể, mà hôm nay thì không còn nữa. Đó là một người đàn ông bà muốn làm tình. Bà cũng không biết sao mình cứ như bị ma xui quỷ khiến mà làm ra những hành động câu dẫn con rể, nhưng giờ đầu bà không còn suy nghĩ gì nữa, chỉ còn sự trống rỗng. Bà tập trung hết mọi cảm giác của mình ở thân dưới, nơi con chim cứng như sắt kia khoan sâu vào trong lồn bà. Vách lồn run rẩy đón nhận từng đợt tê dại khi con chim Trung chọc vào miết mạnh vách lồn bà. Cả khung xương chậu, cả hai bắp đùi cứ vừa mỏi vừa tê. Cái cảm giác đó càng lúc càng mãnh liệt khi con cặc cứ đều đặn chọc vào rút ra nơi lồn bà.

Nước lồn bà Phương ra càng nhiều, bà có thể cảm thấy rõ từng tia nước ấm xịt ra khẽ trào ra nơi cửa lồn theo nhịp rút ra của con cặc. Chân bà chợt bị Trung cầm lấy, để gác lên vai. Bà chả thấy đau hông nữa, mà chỉ thấy cơn mỏi và tê càng lúc mãnh liệt. Con cặc thúc mạnh quá, cái tư thế này sao cảm giác khác lúc nãy thế cơ chứ.

– Ư..ư…Trung ơi…lạ quá…chim cứ chọc vào đâu thế…Trung ơi…Trung ơi..aaa…aaa….
– Mẹ có sướng không…em có sướng không Phương..
– Sướng…sướng lắm…ôi..ôi…sâu quá…sâu quá Trung ơi..ôi…sướng…chết mất thôi…Trung ơi….aaaaa…..aaaaa…..

Bà Phương gồng người lên, bấu chặt tay vào tay Trung. Lồn bà thịt chặt lại nơi thân cặc. Nơi hông và háng không còn cảm giác mỏi nữa, mà là một cảm giác thật khó gọi tên, sướng, sướng đến không cảm giác được cơ thể mình nữa. Chỉ có cái lồn là bà vẫn hơi cảm nhận được, nhất là khi Trung gầm lên bắn 1 đống tinh trùng nóng hổi vào lồn bà.

Trung nằm lên người bà Phương, cảm giác thật thoải mái. Mẹ vợ anh thân hình vẫn thật hết xẩy. Không eo ót được như Mai, nhưng vẫn toát lên một vẻ quến rũ thành thục khó tả. Trung hôn nhẹ lên vai, cổ của bà Phương. Anh chống người lên để bà đỡ nặng, ngắm nhìn người đàn bà vẫn đê mê trong cơn khoái lạc.

Bà Phương chợt mở mắt. Trung thấy khuôn mặt bà khẽ ửng đỏ khi anh nhìn bà.

– Con…con có khinh thường mẹ không.
– Sao mẹ lại nói vậy.
– Thì mẹ..mẹ…cố tình…để con thấy….để con làm chuyện đó với mẹ. Mẹ…có lỗi với con Mai.
– Mẹ, sao mà mẹ có lỗi.
– Mẹ..mẹ vẫn là mẹ vợ của con. Hai đứa đã ly dị đâu. Mẹ còn là bà ngoại thằng Quân nữa.
– Mẹ thật ngốc. Dù chúng con có ly dị, thì con vẫn kính trọng mẹ như trước. Mẹ vẫn là bà ngoại thằng Quân, con vẫn gọi mẹ là mẹ như hồi nào. Không có gì khác cả. Còn đêm nay thì khác, con đang làm mẹ sướng. Mẹ là đàn bà, con là đàn ông, không mẹ con gì khác.
– Nhưng….
– Không nhưng gì cả. Dường như bố con bỏ bê mẹ quá lâu rồi đúng không. Con chỉ muốn giúp mẹ, làm cho mẹ hạnh phúc. Tình dục nếu nhịn lâu quá cũng sinh bênh đó mẹ. Nếu mẹ cảm thấy sướng thì cơ thể mẹ mới thoải mái, mới không có bệnh tật gì cả. Ngày mai, mẹ lại là mẹ mà con kính trọng, được không.
– Vậy…vậy….cũng được.
– Thế chứ. Vậy giờ….anh làm em sướng tiếp…Phương nhé.
– Nói bậy quá….mẹ không quen.

Nhìn người đàn bà đang e thẹn như gái mới lần mà Trung thấy bà Phương dễ thương quá. Một phần trong anh quyết làm với bà vì anh biết nếu anh từ chối thì bà sẽ xấu hổ lắm, tổn thương lắm. Anh và bà sẽ có sự xa cách, đó là điều anh không muốn chút nào.

Trung khẽ hôn lên đôi môi người đàn bà vẫn đang kháo khát. Anh khẽ lật bà lại. Bà như cô gái mới lớn, chả có kinh nghiệm gì. Trung phải chỉnh tay chân cho bà, bà mới hiểu. Trung nhìn cặp mông lớn, trắng lôm lốp, cái khe lồn hơi nâu nâu đang tỏa hương thu hút con đực là anh mà cảm thấy thật kích thích. Dường như cái gì càng cấm kị thì càng làm con người ta thèm muốn. Con chim Trung cương to hết cỡ như cái dùi cui. Anh ấn cặc vào khe lồn của bà Phương, mép lồn tách ra dần nuốt chửng con cặc Trung vào. Anh bấu tay nơi mông bà, thưởng thức làn da được chăm sóc kỹ càng của bà. Con chim bắt đầu nhấp nơi vách lồn nóng rẫy và rắn chắc.

Những tiếng phành phạch đều đặn vang lên, Trung cứ thế cắm con chim tăng dần mà sát nơi lồn bà Phương. Bà Phương run hết cả hai chân, đây cũng là lần đầu bà làm thế này. Con chim chọc sâu quá, cứ miết vào vách trước lồn bà, cọ vào điểm G làm bà run lẩy bẩy vì sướng. Chả cần ai bảo, bà Phương cũng biết nhổm cái mông lên thật cao, chờ đón những cú nắc nhanh dần vào lồn bà.

– Mẹ sướng không.
– Sướng….sướng lắm…..sao con biết nhiều thế…aaaa…..chim con….chọc vào chỗ ….sướng….sướng lắm….Trung ơi….aaaa….aaaaa……nữa lên….chọc mạnh vào….giết mẹ đi….Trung ơi….
– Con đây…con làm mẹ sướng cả đêm nay….anh sẽ địt em cả đêm nay…Phương ơi…Phương ơi…
– Em đây….sướng ….ôi nhanh quá….chim địt sướng quá….anh ơi….yêu em….địt em cả đêm nhé….anh ơi…ôi…ôi…ôi anh ơi…ôi anh ơi….ôi…ôi…..ra ra đây…ôi..ôi.iiiiiiiiiiiiiiiiiii….

Trung địt phầm phập rồi rút mạnh chim ra. Bà Phương lăn quay ra giường, cái mông cứ giật liên hồi vì cơn sướng. Trung không tha cho bà, anh cầm 1 chân bà giơ cao lên, con chim lại thúc mạnh vào cái lồn vẫn còn đang co bóp. Bà Phương rú lên, tay bịt miệng lại khóc. Cơn sướng cứ trùng điệp làm chân tay bà cứ rã rời cả ra vì sướng. Con chim cứ thế nắc liên tục rồi cắm thật sâu vào cổ tử cung bà. Cổ tử cung co thắt mạnh nơi đầu khấc, Trung rùng mình rồi khẽ xịt nốt ít tinh trùng tồn dư vào cổ tử cung bà Phương.

– Không được cả đêm rồi Phương ơi. Con thấy chắc hết hơi rồi.
– Thế là đủ lắm rồi. Em rã rời hết ra rồi Trung ơi. Sao có thể sướng thế này cơ chứ.

Trung kéo bà Phương tựa vào mình. Anh ôm người đàn bà phây phây từ đằng sau, dí mặt nơi gáy bà. Cả hai cứ nằm đó thở, cảm giác sự sung sướng do cực khoái đem lại rồi dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau mẹ vợ là mẹ vợ và con rể vẫn là con rể. Trung ăn sáng xong thì đón con đi học. Có lẽ hôm qua anh về với chị Miên thì bà Phương cũng chả cần đến anh vẫn đi lại được. Nhưng Trung không hối tiếc. Một phần vì hoàn cảnh hôm qua anh cũng không nỡ về, làm bà xấu hổ. Một mặt vì con đực trong anh luôn muốn chiếm hữu nhiều con cái, đó là bản tính trời ban rồi. Mọi lễ nghi khuôn phép, mọi sự giáo dục đạo đức chính là thứ ràng buộc con người ta khỏi phần con, nhưng cái phần con trong người mọi người luôn hiện hữu, chỉ cần có cơ hội là sẽ vùng lên ngay.

error: Content is protected !!