Trung phi thật nhanh, nhưng về đến nhà chị cũng 8h hơn rồi. Cửa chỉ khép, anh mở cửa phi xe vào. Chị đang ngồi xem điện thoại, mâm cơm úp lồng bàn còn nguyên. Chị khẽ cười với anh, nụ cười ấm áp chào đón anh về nhà. Trung thấy nóng mắt, dường như anh yêu chị mất rồi. Trung kéo chị vào lòng mình, ôm thật chặt lấy chị. Cái mùi của chị, cái mùi mồ hôi khi chị chưa tắm. Không hôi tí nào, quện vào mùi da thịt chị tạo thành một thứ mùi khó tả nhưng đầy quyến rũ Trung.
– Chị chưa tắm à.
– Chưa, về là làm cơm ngay đợi Trung. Hôi lắm à.
– Không, thơm lắm.
– Điêu. Chị bật cười.
– Em nói thật, thơm. Em muốn hít ngửi cái mùi đó.
– Điên à, có gì mà hít. Thế ăn cơm chưa.
– Em ăn rồi. Em đã bảo chị đừng đợi cơm em mà.
– Chị thích thế mà.
– Hâm thật. Em đi rửa mặt đã, lúc nãy đi qua cái xe dính đầy khói khó chịu quá. Chị hâm thức ăn lên cho em.
– Sao em bảo ăn rồi.
– Em thích ăn cùng chị, thật đấy.
Chị nhìn Trung, ánh mắt chị dịu dàng chan chứa tình cảm dành cho anh. Trung muốn ôm ngay lấy chị bế lên giường. Nhưng anh dằn lòng lại mà đi rửa mặt. Cơm nước vậy mà đã xong ngay. Anh và chị ăn cơm như ngày nào hai người còn ở chung. Chị lại gắp cho Trung ăn, ánh mắt chị đầy niềm vui như gắp thức ăn cho chồng mình. Trung vậy mà cũng ăn thêm hai bát nữa, căng cả bụng. Chị bật cười nhìn Trung bế cái bụng ra phòng khách nghỉ.
Trung ra phòng khách cởi cái quần cho đỡ chật bụng. Anh đi vào lại thì thấy chị đang rửa bát. Miệng chị đang ngâm nga một bài hát gì đó mà anh không biết. Trung nhẹ bước tới ôm chị từ đằng sau. Chị dừng rửa bát, nhẹ tựa vào Trung, đầu chị ngả ra sau coi như Trung là cái ghế tựa vậy.
– Sao em ra ngoài đó xem tivi cơ mà.
– Em đi cởi quần cho đỡ chật thôi. Vào đây nói chuyện với chị còn thích hơn xem tivi.
– Đồ dẻo mồm. Béo lên hay sao mà chật bụng, để tí chị xem có nới được không.
– Không, dạo này em còn gầy đi hơn mà.
– Đồ ngốc. Ở một mình vẫn phải chú ý ăn uống chứ.
– Em nhớ chị. Giá mà được chị nấu cho ăn thì tốt.
– Chị không phải osin nhá. Để chị xem hôm nào chị nấu gì ngon thì mang qua cho em vậy.
– Không cần đâu. Em nói đùa đấy. Em gầy là do dạo này sống đỡ buông thả hơn, sáng nào em cũng tập chạy với các bài tập khác.
– Kinh nhỉ. Giữ dáng định đi tán em nào phải không. Cũng đến lúc tìm người khác được rồi.
– Em chỉ thích một người đàn bà. Em thích cái cảm giác người đó chờ cơm em, gắp cho em ăn. Em nhớ cái cảm giác nồng nhiệt khi đêm về, tiếng rên thổn thức của người đó. Em thích cái cảm giác cả hai người ôm chặt nhau, mồ hôi nhớp nháp. Em thích…
Chị quay lại, lấy tay bịt miệng Trung lại. Anh thấy mắt chị khẽ rơm rớm nước mắt. Trung không chờ đợi nữa, anh gắn chặt môi mình với môi chị. Chị ôm chặt, tay quấn chặt cổ anh. Nụ hôn chị dành cho anh dường như càng ngày càng nồng nhiệt hơn. Đôi môi ấy như có chất gây nghiện, mút vào lưỡi làm anh như mê mẩn. Trung và chị cứ thế ôm nhau, hôn hít nhau như xa nhau cả thế kỷ. Anh nhấc chị lên, chị Miên quặp chân vào người Trung. Cả hai cứ thế hôn nhau đắm đuối. Trung vừa hôn vừa bước chầm chậm lên cầu thang. Chả hiểu do dạo này tập thể dục, hay do tình yêu ban thêm cho ta sức mạnh, mà anh có thể nhẹ nhàng đưa chị lên được tầng 2 như vậy.
Trung thả chị Miên xuống giường, anh vục đầu vào cổ chị hôn hít điên cuồng, liếm láp cái vị mồ hôi trên cổ chị. Chị khẽ cởi cúc áo sơ mi ra, bầu ngực dần hé lộ bị cái miệng Trung nhanh chóng xâm chiếm.
Miên ưỡn ngực lên, tay vòng ra sau lưng khẽ cởi cái gút áo ngực. Tay Trung vội vàng giúp chị tuột nó ra. Bầu vú được xổ ra, rung rinh mời gọi. Trung như đứa trẻ thèm khát, há thật to cái miệng mút chặt vú Miên. Tay kia thì vần vò bầu vú còn lại. Miên sướng, cái sướng từ tận tâm hồn. Nàng lại được Trung ôm ấp, lại được da thịt dính vào Trung. Dường như làm chuyện đó với Trung không chỉ để giải quyết nhu cầu thể xác, mà nó còn như dòng nước mát tưới tắm tâm hồn Miên. Lời Trung vừa nói lúc nãy làm Miên cảm động. Miên đã tìm được một người đi vào tâm hồn mình, hiểu được cảm xúc của mình, điều mà từ hồi trẻ người chồng cũ đã không hiểu được.
Cái miệng Trung vẫn tiếp tục bú chị. Đúng là bú, vì cái miệng cứ mút chặt lấy vú, cái lưỡi cứ khẽ đá như em bé đang kích sữa mẹ phun ra. Tay anh đã tìm xuống quần chị, cúc quần cũng được cởi ra rồi. Chị ưỡn mông lên kéo tụt cái quần xuống, để bàn tay Trung dễ dàng tìm thấy nơi động tiên của chị. Ấy vậy mà đã ướt hết rồi.
– Cô bé của Miên ướt hết rồi.
– Nó đang đợi cậu bé của Trung đấy.
Cả hai bật cười. Trung hôn nhẹ lên môi Miên. Cả hai lặng lẽ cởi sạch quần lót ra. Miên dang chân ra, chờ đón con chim về tổ. Trung đanh mặt lại khi chim anh đi vào chị. Có phải lần đầu tiên với chị đâu, nhưng cảm giác vẫn y như lần đầu. Lồn chị bọc lấy chim anh, mơn man khiêu khích. Trung chống tay bên cạnh chị, anh vừa thúc chim vào vừa nhìn chị. Ánh mắt chị long lanh quá, đầy tình cảm dành cho anh. Anh thích ngắm chị, nhìn cái vẻ mặt dại đi của chị sau mỗi lần chim anh thúc mạnh. Tay chị cứ hết nắm lấy cẳng tay anh thì lại vuốt ve nơi hông Trung. Chân chị lúc dạng ra, lúc co lên. Cái lồn bắt đầu nóng hầm hập và co rút lại siết chặt chim Trung.
– Miên ơi, anh yêu em mất rồi.
– Em cũng yêu anh. Yêu anh chả biết từ lúc nào.
Trung thúc cặc thật mạnh. Chim anh ma sát với vách lồn làm anh sướng run người. Anh gầm lên, gồng người địt phầm phập vào lồn chị. Chị thở hắt ra liên tục, mắt đờ ra trước sự vũ bão của con chim nơi lồn chị. Trung gầm lên, tinh trùng bấy lâu giữ lại đã xả phát đầu trong lồn chị.
Chị quặp chặt lấy người Trung, bàn tay cứ vuốt nhẹ nơi lưng anh. Hai con người cứ rịt lấy nhau, đè lên nhau cảm giác da thịt của nhau sau bao ngày xa vắng.
– Tập thể dục gì mà càng ngày càng yếu. Ra nhanh thế.
– Lâu quá chả làm nên nó vậy. Với lại…lồn chị bóp chim em vậy, làm sao mà không ra.
– Khiếp, làm như của chị là của gái trinh không bằng.
– Chị còn hơn cả gái trinh. Lời lúc nãy em nói, là thật đấy.
– Lời gì, chị không biết.
Chị làm bộ giả lơ, làm Trung bực. Anh giữ chặt 2 tay chị dang ra. Cái miệng liếm láp nơi nách chị. Chị nhột, cứ vặn vẹo người. Thế nào mà chim anh lại cứng lại được. Trung không chần chừ nữa mà lại nhấp ra vào trong chị. Lần này lâu hơn, chị không còn thở nữa mà rên rỉ. Trung nghe tiếng rên của chị mà đầy kích thích. Anh phải nghĩ đến bản kế hoạch khó nhằn ông Huấn giao cho để phân tâm, không thì lại nhanh chóng ra mất. Cứ như vậy đêm dần tới, Trung và chị sau khi rã rời thì lại ôm chặt nhau. Cái chăn mỏng đắp hờ cho có, chứ hai thân thể nóng bừng bừng dính vào nhau cần gì chăn để ủ ấm. Chị rướn người, hôn thật lâu nơi trán Trung. Mắt chị long lanh nhìn Trung trong bóng đêm.
– Ngủ đi Trung nhé.
– Ừ, Trung cũng buồn ngủ rồi. Trung ôm Miên ngủ thích lắm.
Chị nhẹ nhàng ôm Trung, vuốt ve cho Trung ngủ. Khi người đàn ông dần ngáy đều đặn, người đàn bà mới thôi vuốt ve. Mắt chị cũng dần nhắm lại, môi khẽ lẩm bẩm chỉ để chị nghe thấy: “ em cũng nhớ lời anh nói, và em cũng vậy “.
Buổi sáng Chủ Nhật, Trung và chị như đôi chim câu dính nhau. Chị đi chợ về là Trung sáp vào quấy rối. Chị giơ chân đạp tới đạp lui mà không dứt ra được, lại bị Trung vần vò một chặp. Anh đẩy chị nằm úp lên bàn ăn, tay dang hai chân chị ra, úp cái miệng mình vào bú lồn chị.
– Làm gì đấy, từ hôm qua chưa rửa gì đâu, bẩn lắm.
– Em thích, để yên em ăn sáng.
– Cái đồ điên, vừa ăn rồi còn gì. Chị đái vào mặt cho bây giờ.
– Em há mồm rồi đây, chị đái đi.
Chị cứ quậy cái mông, nhưng vẫn để Trung liếm.Cái mông cong lên khi lưỡi anh ngoáy loạn nơi cửa mình của chị. Cơn nứng tình làm lồn chị nhanh ướt. Trung cứ vừa bú vừa mút chùn chụt nước lồn của chị. Anh bất chợt banh mông chị ra, liếm nhẹ lên cái lỗ đít nâu nâu của chị. Một mùi nồng nồng hơi gay mũi chợt xì ra. Chị bật cười sặc sụa.
– Đáng đời, ai bảo làm trò bẩn.
Trung bực mình, anh vỗ lên mông chị, hằn in dấu bàn tay đỏ ửng mông chị. Chị để yên cho anh vỗ, bàn tay cứ thế vỗ hết mông này đến mông kia của chị. Con chim cứng đơ nhanh chóng kê vào cửa lồn rồi đâm chọt thật sâu. Chị cứ rên hừ hừ mặc con chim Trung đưa đẩy. Con chim vừa được ngủ nghỉ cả đêm hay do đã quen lại lồn chị mà cứng mãi, cứ chọc thật mạnh miết vào lồn chị. Chị cứ ư ử trong miệng, chân kiễng lên để cái lồn cao thêm cho con cặc chọc vào thật dễ.
– Ư…ư…ư….nhanh nữa lên…..ư…á…aaa….đau…..aaaaa…
– Cái mông hư này, nhổm lên đợi ăn đòn phải không.
– Ư….nó đợi em vỗ đó…nhẹ thôi…á…aaaa….aaaa…á….nữa đi…á…..ái….aaaa…..
– En đĩ lắm Miên ơi. Anh nghe em rên mà không chịu nổi.
– aaaa…em chỉ đĩ với anh thôi….aaaa….em không cho…ai địt đâu….aaaa….aaaa…..đúng rồi….mạnh…mạnh quá….aaaaa…..sướng….địt em đi….em chỉ là đĩ của anh thôi….aaaaa…..anh ơi….địt em…aaaaaaaa…….
Trung dập như điên, như trút hết sự phấn khích vào cái lồn chị. Chim anh căng ra rồi phun mạnh vào lồn chị. Trung đổ gục úp người lên chị, đầy thỏa mãn.
– Cái đồ con heo này. Giảm cân gì mà nặng thế.
– Để yên, em muốn ngâm chim thêm trong lồn chị. Nó nhớ cô bé của chị.
Chị nhu thuận nằm đó, để chim Trung trong lồn chị. Nhưng chỉ chốc lát, khi con chim hơi xìu đi là chị co lồn lại đẩy chim Trung ra ngoài. Trung bực mình, vỗ lên mông chị. Chị quay lại, liếc Trung cái sắc lẹm rồi ngồi xuống. Con chim lại được ngậm, nhưng là ngậm trong miệng chị. Trung mắt rực lên nhìn người đàn bà đang mút mát con chim mình. Cái miệng cứ ngậm chặt mút kéo dài con chim ra. Bàn tay cầm nơi bìu dái cứ vân vê hai hòn dái. Chả mấy chốc con chim cứng hẳn ra. Chị cười khanh khách bỏ chạy. Trung đuổi theo, bàn ghế xô đẩy hết cả. Anh cuối cùng cũng bắt được chị. Chị thôi cười, tay tuột cái áo ra, để bộ ngực trắng muốt lộ ra một phần, phần còn lại được che bởi cái áo ngực trong suốt. Trung hau háu nhìn vào bộ ngực đó, mắt chợt như có lửa:
– Chị mặc áo này để ai coi.
– Ai thích thì coi, chị mặc ra ngoài đường mà.
– Chị có thích chết không. Lần sau cấm, nghe chưa.
– Chị cứ mặc đấy, em làm sao nào.
– Em ghen. em không muốn ai nhìn thấy thân hình chị, ngoài em.
Chị thôi cười cợt, tay vuốt ve má Trung. Ánh mắt nồng nàn đắm say nhìn Trung.
– Đồ ngốc, mặc áo ngoài vào ai nhìn thấy. Chị cũng chỉ mặc cho một người xem thôi.
Trung đẩy chị vào tường, anh kéo mạnh chân chị lên, con chim chọc vào nơi lồn chị. Chị lấy tay cầm con chim để đúng nơi cửa lồn, cái chân co cao lên chờ đợi. Trung nhấn vào, cái lồn lại trơn tuột ấm áp chờ đón con chim. Trung cứ thế dịt vào chị mà địt. Chị quặp chặt chân vào hông Trung, rên mạnh khi con chim cứ thúc thật sâu vào lồn chị.Tư thế này làm Trung khá mỏi, vì anh cao hơn chị nhiều lắm. Chị như biết ý, mà khẽ đẩy Trung ra. Chị lại nằm lên bàn ăn, nhưng là nằm ngửa. Trung hấp tấp nhét chim lại vào lồn chị. Hai chân chị co cao lên, tay giữ chặt để cái lồn cao lên giời. Con cặc thích thú địt phầm phập nơi lồn chị không ngừng nghỉ, như muốn chứng tỏ chủ quyền, chỉ nó là được sở hữu cái lồn này.
– Ư…ư…địt mạnh thế….tí rát lồn chị mất.
– CHo chị nhớ…lồn này chỉ là của ai…chị biết không.
– Của Trung chứ của ai….em chỉ cho Trung địt thôi..ư…ư….sâu nữa vào..ư..ư..anh ơi…
– Không được hớ hênh với ai. Từ giờ không được trêu ghẹo ai đâu đấy. Anh ghen.
– Em cứ trêu. Em muốn anh ghen. Xem anh ghen đến mức nào.
– Vậy thì đáng đánh đòn.
– Ư.ư….đánh đi…cho chim anh sâu vào đánh đòn em…ư…aaaa….ôi…ôi…..chọc ngược lên…như vậy…ôi….đúng rồi…đâm nát lồn em đi…ư…ư….ôi..ôi.ôi…anh ơi…anh ơi….
Trung kéo hẳn chân chị ép chặt lên cao, con chim cứ chọt liên tiếp đâm vào điểm G của chị. Con chim chợt tuột ra đâm miết nơi hột le của chị. Chị vội vã cầm con chim nhét lại vào lồn mình. Trung cứ thế chọt chim, chị cứ thế gào lên. Cái lồn co chặt lại, Trung gầm lên đè lên người chị. Anh nhấp tới tấp rồi lại bắn đầy lồn chị.
Chị lại vuốt ve Trung, đôi môi hôn hít nơi vai và cổ anh. Trung khoan khoái, anh thích cái cảm giác được vuốt ve bởi chị.
– Đừng bao giờ ghen nhé. Không cần đâu, vì em chỉ có mỗi anh thôi. Em không thích anh bực mình, vì em không có hình bóng ai khác ngoài anh.
Chỉ một câu nói thôi đã xua tan hết muộn phiền trong Trung. Anh yêu Miên thật rồi. Trung hôn tới tấp lên môi lên mặt Miên. Miên bật cười đẩy Trung ra, hôn gì mà mặt chị đầy nước bọt.
Bữa cơm trưa đạm bạc mà không nhiều thức ăn lắm. Chị bảo chị ăn kiêng, ăn rau củ cho trẻ lâu. Trung làu bàu, chị mỉm cười đợi anh ăn giữa bữa mới mang đĩa tai lợn trộn thính ra cho anh. Chị lại gắp cho anh ăn, khui bia cho anh uống. Chị thích cảm giác hầu hạ, chăm sóc Trung như vậy.
Trung đang định chiều rủ chị đi siêu thị thì điện thoại lại reo. Là thằng Hùng, em vợ…cũ. Nó lại bô lô ba la kêu phải đưa bạn đi chơi, đẩy trách nhiệm trông mẹ cho anh. Nó kêu anh phải thương nó, nó mà không lấy vợ phần trách nhiệm thuộc về anh. Chị Miên bên cạnh nghe mà cũng phải bật cười. Trung nhìn chị, vậy là chiều lại lỡ hẹn đi siêu thị với chị.