Trung ra lấy xe, rồ ga phi về nhà vợ. Loanh quanh thế mà gần 11h30 rồi. Không biết Mai còn thức chờ anh nữa không, bụng nàng to thế rồi mà. Đường vắng, xe Trung phi vun vút vượt nhanh qua đèn xanh đèn đỏ. Về tới nơi thì 12h kém 15 rồi. Đi chơi đi bời tới nửa đêm thế này Mai tí lại càu nhàu anh cho mà coi. Trung định bấm chuông cổng, ngón tay ấn vào chuông thì lại dừng lại. Giờ này có khi mọi người ngủ hết rồi. Ông bố vợ cũ anh vốn khó tính, lại hay khó ngủ. Ông Hà mà bị đánh thức giờ này thì sáng mai mặt mũi lại hằm hằm với anh đây. Trung đang băn khoăn cầm điện thoại định gọi Mai thì cửa mở. Bên trong nhà có người đi ra, nhưng không phải Mai. Bà Phương lấy khóa mở cổng cho Trung. Cánh cổng sắt to được kéo ra, Trung dắt vội xe vào nhà.
– Sao về muộn thế con.
– Vâng, con mải nói chuyện quá. Mẹ chưa ngủ ạ.
– Mẹ hôm nay hơi khó ngủ. Mẹ định xuống nhà uống nước thì thấy tiếng xe, mẹ đoán con về.
Bà Phương thở dài rồi đóng cổng lại. Làm sao mà bà ngủ được khi Trung đi từ chiều tới giờ. Trung vừa đi xong thì Mai đã nhanh nhẩu xuống khoe với bà việc Trung muốn hai người tái hợp. Bà Phương nghe Mai nói xong phải cố gượng cười mừng cho con. Trong thâm tâm bà cũng mừng cho con gái, cái gia đình vốn đổ vỡ lại có cơ hội hàn gắn lại. Nhưng đâu đó trong bà là sự buồn bã, nuối tiếc. Bà và Trung đã có những giây phút bên nhau thật tuyệt vời. Con cặc thằng con rể đâm vào lồn mẹ vợ, những giây phút địt nhau vụng trộm vẫn lẩn quẩn trong đầu bà. Bà cũng có lúc cảm thấy có lỗi với chồng. Nhưng ông Hà cứ đi suốt, ngay cả lúc ở nhà cũng không mặn mà với chuyện vợ chồng. Không hiểu ông ở bên ngoài có ai không, hay tuổi tác giờ đã thành gánh nặng. Nhưng bà Phương thì vẫn đầy khao khát. Con chim Trung đâm vào lồn, cái lồn bà Phương như hân hoan chào đón vật chủ mới. Nhưng nếu Trung và Mai tái hợp thì lại khác. Bà không thể tiếp tục vụng trộm với Trung nữa. Trước kia Trung và Mai ly hôn, bà còn có cớ biện hộ cho việc mình gian díu với Trung. Nhưng giờ thì….
Bà Mai cứ thế lẳng lặng đi vào nhà mà không đợi Trung. Anh nào phải quá ngu, Trung dường như cũng có đôi chút lý giải được tâm trạng bà Phương. Nhưng anh cũng không biết làm thế nào. Anh không thể vừa quay lại với Mai vừa vẫn tiếp tục cùng bà Phương nữa. Trung thở dài, lục tục đi vào trong nhà.
Bên trong phòng bếp, bà Phương đang rót cốc nước đầy. Bà thấy Trung lò dò vào thì đưa anh cốc nước.
– Nước ấm với chút mật ong. Con uống đi cho đỡ say.
Trung đón ly nước của bà Phương mà cảm động. Bà vẫn quan tâm anh như vậy, anh biết phải làm sao bây giờ. Trung đưa cốc lên miệng uống, dù không hẳn say nhưng anh vẫn uống theo yêu cầu của bà Phương. Nước ấm với mật ong làm cổ họng Trung dễ chịu hơn, tối nay anh cũng uống hơi nhiều rượu vang.
Nhìn Trung uống bà Phương cũng rót cho mình một cốc. Bà ngửa đầu lên uống cạn. Ly nước được dốc mạnh làm chảy qua khóe miệng bà Phương chảy xuống cổ. Nước dần ướt xuống ngực, ướt phần cổ váy ngủ của bà. Cái váy ngủ vốn không có gì hở hang theo đúng kiểu mẫu mực truyền thống thì nay đã ướt một khoảnh ngực. Bà Phương hơi ngừng lại, nhưng bà chợt bắt gặp ánh mắt Trung đang nhìn vào ngực mình. Cái ly nước được dốc ngược, môi bà hơi mím lại để nước cứ từ từ chảy xuống làm lan cái khoảng ướt nơi ngực rộng ra.
Trung làm một hơi, anh định hỏi bà Phương về Mai thì nhìn nước chảy xuống cổ bà Phương. Nhưng âm lưỡi định phát ra nhắc bà thì dừng lại khi ngực bà dần ướt. Cũng chả có gì đáng nói vì cái váy ngủ kín đáo có ướt cũng không nhìn được gì mấy. Nhưng Trung chợt thấy bà Phương nhìn mình. Rồi nước cứ từ cổ bà chảy dần xuống, làm lan rộng khoảng ướt nơi ngực. Trung nhìn áo ngủ của bà Phương ướt dần rộng ra rồi trong suốt dính vào da thịt. Anh có thể thấy một phần bầu ngực của bà qua lớp áo đã dần trong suốt. Con ma men trong người anh vốn cũng không có vai trò đáng kể, nhưng nó đã liên kết được với con ma dâm trong người Trung. Anh chợt thấy nóng người lạ, mắt cứ nhìn chăm chăm vào bầu vú của bà mẹ vợ. Bà Phương bỏ ly nước xuống, bà cũng nhìn thằng vào Trung. Hai đôi mắt nhìn nhau, Trung chợt nhận ra nét buồn bã, sự nồng nàn chờ đợi từ bà Phương. Đôi mắt ấy như da diết tìm kiếm gì đó từ Trung vậy. Trung biết bà Phương muốn gì. Nhưng liệu anh có thể tiếp tục cho bà không đây…
Đôi mắt bà Phương cứ nhìn Trung thật u buồn. Người phụ nữ ấy mặc nước đang ướt lan tới nửa ngực, ánh mắt cứ nhìn Trung chờ đợi. Trung thấy bấn chân quá, anh nửa muốn bước tiếp nhưng nửa lại không.
– Trung ơi…Trung…
Tiếng bà Phương nỉ non thật khẽ, đôi mắt ấy như lời khẩn thiết mong anh tới. Trung nào kìm được nữa, anh mà quay đi thì có lẽ bà và anh vẫn sẽ mẹ mẹ con con như trước. Nhưng anh biết anh sẽ đánh mất đi trái tim một người đàn bà, làm tổn thương sâu sắc tới một người anh luôn yêu quý. Việc này vốn ai đều có phần, chính anh cũng không kiềm chế được mà lao vào bà chứ không hẳn bà quyến rũ anh. Vậy thì hà cớ gì anh phủi tay, chẳng nhẽ giờ anh quay về với Mai thì có thể bỏ mặc bà Phương như vậy. Trung không biết cách giải quyết, anh chỉ biết cách chữa cháy tạm thời. Hai cánh tay rắn chắc nhanh chóng kéo bà Phương chặt sát vào mình. Trung thở mạnh nhìn người đàn bà đang rạng rỡ ánh mắt khi được anh ôm trong lòng.
– Mẹ…mẹ ơi…
– Mẹ nghe đây… Trung ơi…
– Con không biết cách xử lý ra sao….nhưng con có lẽ và Mai vẫn sẽ….con cần một mái nhà…con trai cũng vậy…và Mai cũng…
– Mẹ biết…mẹ không trách con đâu…mẹ chỉ hơi…buồn thôi…rồi cũng qua…
– Không…ý con nói là….hay là…thi thoảng…con vẫn…yêu mẹ nhé…khi Mai không biết.
– Làm sao được…con Mai nó mà biết thì…
– Mình cố giữ kín, thật kín…chỉ khi chắc chắn…mình mới….con không biết rõ nữa….con không muốn mẹ buồn….con thương mẹ lắm…
– Có giữ kín được không….mẹ là mẹ nó, nó chửi mẹ là cùng…nhưng con và nó….
– Kệ đi…giờ con..không muốn buông mẹ….con muốn…yêu mẹ…Phương ơi…anh muốn yêu em….được không.
– Ư…mẹ cũng muốn…em cũng muốn…Trung ơi…thế…thế cứ…khi nào được thì…lại với Phương…anh nhé…ưm..ưm…ôi…anh…hôn em đi…
Những lời tâm tình được ngỏ, cả hai như đạt được thỏa thuận tạm thời cho cái tình thế oái oăm này. Những đôi môi vội vã dán vào nhau, mút nhau đến khi bờ môi tê. Lưỡi bà Phương cứ thè dài ra cho môi Trung nút chặt. Cả hai sờ soạng nhau, quấn chặt lấy người nhau trong những nụ hôn điên cuồng. Cả hai cứ di chuyển, xô đẩy lẫn nhau từ bàn ăn tới gần bàn bếp. Không có một cái giường nào để Trung đặt bà Phương lên cả. Chỉ có cái bàn bếp đá hoa là phù hợp nhất cho cuộc yêu vụng trộm này. Trung dứt đôi môi bà Phương đang cuống quít hôn mình, anh thì thào trong hơi thở gấp:
– Cởi váy đi Phương..để Trung yêu Phương..
– Ở đâu hả Trung.
– Phương ngồi lên bàn bếp…Trung yêu Phương nhé.
Đôi mắt bà Phương ánh lên rạng rỡ. Con rể bà sắp yêu bà, sắp địt bà đây. Cái váy nhanh chóng bị tốc lên cao, bà nhón tay tụt nhanh cái quần lót xuống. Tay Trung nhanh chóng kéo mạnh cái quần lót tụt qua chân. Bà Phương co chân lên cho quần lót tụt ra, cái mông nhổm lên trên bàn bếp.
Trung nhìn bà mẹ vợ đang dạng háng trên bàn bếp mà thấy kích thích kinh khủng. Cái gì vụng trộm, cái gì bất ngờ đều dễ gây sướng. Anh vội cởi cái quần dài rồi vứt ra một bên. Cái quần đùi đang được cởi xuống thì bà Phương gọi với:
– Đừng tụt hết…nhỡ có ai…
Trung tụt quần đến đầu gối, anh vội vã áp lại sát bàn bếp nơi có cái lồn đang thèm khát đợi anh. Con chim chả cần tác động gì nữa mà đã cứng đơ như khúc gỗ. Trung cầm con chim ấn vào cái lỗ hồng hồng đang khẽ hở, mắt vằn lên sợi đỏ nhìn bà Phương.
– Con cho vào…mẹ nhé.
– Cho đi….làm mẹ sướng đi…yêu mẹ đi Trung.
Con chim chầm chậm ấn vào lỗ lồn đang hấp háy. Tay bà Phương giữ chặt vào người Trung, đón nhận con chim anh lại đi vào lồn bà. Vách lồn ấm áp bọc chặt lấy thân cặc. Bà Phương há hốc mồm thở thật gấp. Sướng…chỉ vậy thôi mà đã sướng kinh khủng. Dường như con chim tưởng chừng đã mất đi giờ lại đâm vào lồn có tác động ghê gớm đến tâm lý người phụ nữ. Vách lồn cứ thế bóp chặt thân cặc. Bà Phương vòng tay ôm chặt cổ Trung, những ngón tay búp măng kéo nhẹ đầu Trung lại. Hai cái miệng lại điên rồ mút mát nhau, con chim hấp tấp cứ hẩy liên hồi vào cái lồn khít rịt. Những tiếng thở hổn hển cứ đứt quãng vì những nụ hôn chớt nhả liên tiếp, những cú nhấp càng lúc càng nhanh của Trung. Bà Phương hôn thật chặt lên môi cậu con rể, ánh mắt say đắm nhìn anh thì thầm:
– Sướng lắm… Trung ơi…sướng lắm…
– Để con làm mẹ sướng cả đêm nay nhé.
Ánh mắt ấy sáng ngời lên, cái đầu ấy gật như bổ củi. Trung đưa tay luồn vào ôm đùi bà Phương rồi kéo mông bà ra sát mép bàn bếp. Hai tay bà Phương thôi không ôm cổ Trung nữa mà chống ra sau làm điểm tựa.
– Địt mẹ sướng đi Trung..ư..ư..aaa…aaaa…..ôi…sướng…con ơi…con làm mạnh quá…
– Như thế có được không…con làm thế mẹ sướng chưa…
– Sướng lắm…chim vào sâu…sướng lắm ….ôi…ôi….thế này sao mà bỏ được…Trung ôi…ôi…ôi…Trung ơi….ơ…ơ..hơ…hơ…hơ…hơ..ooooooooooooo….
Trung nghe bà Phương rên thì ánh mắt đầy tự tin. Chả hiểu do mấy ly rượu vang hay sao mà anh chưa thấy ra, khác hẳn chiều nay với Mai. Con chim nắc thật mạnh, da thịt đập vào nhau cứ phành phạch không ngớt. Bà Phương ngửa cả đầu ra phía sau, cái miệng cứ thở càng lúc càng mạnh. Những tiếng rên cứ to dần, Trung càng nhấp nhanh dần. Chả ai còn quan tâm liệu có bị lộ hay không, cơn sướng đang lấn át hết mỏi giác quan. Giờ chỉ còn xúc giác đang tập trung nơi giữa hai chân là còn hoạt động. Trung cứ thế nhấp, bà Phương giờ gần như đầu đã tựa vào bức tường đối diện. Bà như lả đi trong cơn sướng đang dồn dập lan khắp toàn cơ thể.
Trung cũng dần tới giới hạn, con cặc đã cương to hết cỡ cọ liên tiếp vào vách lồn đang dần thật chặt. Trung gầm lên như khóc, lồn bà Phương làm anh sướng không chịu nổi.
– Mẹ ơi con sắp ra rồi….
– Ra đi..ư…đâm mạnh vào lồn mẹ đi….ôi…ôi…bắn hết vào mẹ…Trung ơi…ôi…ôi….aaaaaa…aaaaaaaaa….bắn đi…anh ơi…aaaaaaa…..aaaaaaaaaaaaa……
Trung nhấp như điên rồi nhấn chim thật sâu, con chim phụt từng phát thật mạnh tống từng đợt tinh nóng hổi sâu trong lồn bà Phương. Anh gục xuống trên ngực bà, miêng thở hổn hển vì cơn sướng khủng khiếp. Một tay bà Phương nắm chặt tay anh, tay kia kéo tay anh dịt vào má mình. Bà sao mà xa được cái cậu con rể, cái người đàn ông này của bà, không thể được, không bao giờ.
Cái tủ lạnh chợt ù ù vang, lốc máy bắt đầu làm lạnh. Trung dần ngồi dậy sau cơn sướng. Con chim dần tuột khỏi lồn bà Phương. Bà Phương nhìn Trung, môi cắn nhẹ vào lưỡi, ánh mắt long lanh chan chứa hạnh phúc. Vừa cách đây ít lâu ánh mắt ấy còn đong đầy u sâu, vậy mà…. Trung nắm tay bà Phương kéo vào môi mình hôn nhẹ, anh thấy ánh mắt bà thêm nồng nàn nhìn mình.
– Mẹ…sướng không..
– Còn hỏi nữa….thích lắm…
– Thế….những lúc….như thế này…con yêu mẹ nhé….hay lúc nào Mai đi vắng…
– Lúc nào cũng được, chỉ cần con không bỏ mẹ.
– Không bao giờ….con biết mẹ thương con lắm…con cũng thương mẹ, sao con làm mẹ buồn được..
Hai con người đã tìm lại được tiếng nói chung, tìm ra cách để tiếp tục mối quan hệ. Hai ánh mắt đều vui vẻ nhìn nhau không chán. Hai đôi môi lại hôn hít nhau chầm chậm. Bà Phương thì thầm bên tai Trung:
– Thôi, khuya rồi…lên ngủ với con Mai đi.
– Hay…con yêu mẹ nữa nhé…lâu lắm con không yêu mẹ…
– Nỡm ạ…lúc khác cũng được, vừa làm một lần rồi còn gì. Lên đi không cái Mai nó dậy thì chết.
Trung gật đầu, anh buông bà Phương ra rồi đứng dậy mặc quần áo. Bà Phương cũng tụt xuống chỉnh lại váy áo. Hai người nhìn nhau tủm tỉm cười đi về phía cầu thang. Bà Phương đi trước, Trung đi sau tắt đèn còn chỉnh lại thắt lưng. Anh ngẩng đầu, đập vào mắt là cặp mông to đang lúc lắc đằng trước. Bàn tay không nhịn được lại mò vào trong váy bà Phương, mò vào mông mà bóp. Bà Phương sững người lại, quay người lại lườm yêu Trung:
– Thôi…ai thấy thì sao.
– Ai bảo mông mẹ to quá…mông mẹ đẹp lắm.
– Sập sệ rồi…ư…hư quá…thôi đừng bóp nữa….
Mồm thì bảo đừng nhưng mông thì cứ chổng ra. Trung được thể thì tốc hẳn váy phía sau bà Phương lên tận lưng. Cặp mông trắng bóc mịn màng đang được che chắn chỉ bằng cái quần lót. Anh đưa hai tay ra bóp chặt vào mông, bấu thật chặt như muốn nhồi nặn chúng cho thỏa sự thèm khát.
Bà Phương chống hai tay xuống cầu thang, cái mông ưỡn cao thật cao. Cái quần lót nhanh chóng bị tụt xuống để tay cậu con rể chạm vào da thịt bà cho nó dễ. Trung dùng hai tay bóp rồi banh đít bà ra, cái miệng nhanh chóng dí sát vào đó hít ngửi cái mùi lồn xộc ra thật nồng đậm. Cái lưỡi Trung thè dài ra, liếm nhẹ vào cái khe phía dưới lỗ đít. Bà Phương thót mông lại, giật cả người lên nhè nhẹ. Trung nào buông tha, anh ấn cái mặt mình vào mông bà Phương, cái lưỡi cứ khều liên tục vào khe lồn bà. Cái lồn sau vài lần trốn tránh chợt hẩy mạnh và cao về phía sau, Cái miệng Trung nhờ vậy ịn chặt được vào khe lồn bà Phương. Anh nào mong có cơ hội nào nữa, cái lưỡi cứ thè ra liếm dọc mép lồn bà liên tục.
– Hơ….hơ…hơ…hơ…ơ…ơ…Trung ơi…hơ…hơ…hơ….ơ….ơ….
– Hay mình xuống nhà đi…con muốn yêu mẹ…
– Thôi…buông mẹ ra đi…ôi..ơ..ơ…ơ…Trung ơi…
Trung cũng đâu có giữ bà, tay anh chỉ đang vuốt ve trên cặp mông trắng mịn của bà thôi. Trong khi cái mông bà Phương liên tục hẩy về sau để miệng Trung, lưỡi Trung ép vào lồn bà thêm dễ. Tiếng đồng hồ treo tường để ở cầu thang cứ tích tắc, Trung như biết thời gian không ủng hộ mình. Anh cởi nhanh thắt lưng ra, tụt quần dài quần đùi xuống đến đầu gối. Hai chân Trung tiến thêm một bước, anh cầm con chim dí vào cái lồn đang hẩy ra sau tìm miệng Trung đầy thèm khát. Trung đã đứng dậy rồi, không còn cái miệng cái lưỡi áp vào lồn, nhưng Trung bù cho bà Phương bằng thứ khác.
Bà Phương hẩy lồn tìm cái miệng Trung mà không thấy. Bà đầy tiếc nuối nhưng biết đứng ở đây cũng thật nguy hiểm. Cái lưng định thẳng lên để kéo quần lót thì hông bà chợt bị giữ chặt lại. Một thanh sắt nóng hổi dí vào khe lồn bà. Bà Phương đờ ra, chưa kịp phản ứng thì cửa lồn đã bị tách ra, con cặc Trung đâm vào trong lồn bà thật mạnh. Bà không biết mình đang ở cầu thang mà rú lên với Trung:
– Ôi…Trung ơi…thôi mà…ơ..ơ..ơ..ơ..ôi…trời ơi…
Phía sau bà cậu con rể đang dập phành phạch liên hồi vào mông bà. Con chim Trung cứ thế đâm thật mạnh vào trong lồn bà Phương. Bà Phương cảm nhận rõ từng đợt xung động quanh vùng mông và lồn khi chim Trung chọc vào. Tê rần và…sướng. Hai chân bà cứ run lên như sắp phải khụy đầu gối xuống cầu thang. Cái cảm giác râm ran cứ lan dần, hai bắp chân bà cảm thấy mỏi chỉ muốn nằm xuống. Những cú dập càng lúc càng nhanh mà mạnh. Bà Phương không chịu được mà lấy tay vày võ bầu vú đang cứng lên đầy ngứa ngáy. Nước mắt ầng ậc rồi trào ra qua khóe mắt xuống mặt bà. Bà Phương muốn há miệng mà rên, mà khóc, thậm chí thở nhưng bà không dám. Bà biết giờ mà há mồm ra thì có lẽ cả nhà dậy mất. Nhưng mà sướng không chịu nổi, con chim Trung hôm nay sao khỏe thế cứ dập liên tiếp không ngừng nghỉ, không có dấu hiệu ra gì cả.
Những cú nhấp như điên càng lúc càng nhanh hết mức. Tay bà Phương tìm về phía sau, tìm tới bàn tay Trung đang bấu vào mông mình. Bà kéo tay anh lên, ấn vào ngực bà. Hai bàn tay Trung nhanh chóng bóp chặt lấy vú bà. Dù còn lớp áo váy nhưng bầu vú được cọ sát là bà thấy đỡ khổ lắm rồi. Cái mông bà cong ra sau, cái lưng gập xuống hết mức chuẩn bị đón nhận con chim Trung phụt lần hai vào. Nhưng phía trên gác chợt vang lên tiếng ho húng hắng, nhưng là của Hùng ở tận tầng 3. Cả hai nhìn lên giờ mới phát hiện ra trên đó vẫn sáng đèn. Trung vội dừng lại, bà Phương vội vã kéo mông ra xa người Trung. Cái lồn và con cặc phải vội vã chia ly khi chưa cùng tới đỉnh. Bà Phương dùng hai tay hai chân bò lên cầu thang. Giờ bà không đi được nữa rồi. Mãi tới khi tới tầng 2 bà mới cố đứng dậy rồi loạng choạng chạy vào trong phòng. Ở bên dưới Trung vẫn còn đang tựa lưng vào tường thở dốc, con chim vẫn gật gù không ngớt như muốn bắn tinh ra.
Trung đứng một lúc mới kéo quần lên. Con chim vẫn đang hơi cương cứng. Nơi thân cặc đang trắng xóa như được bôi kem lên đó. Trung mỉm cười, mẹ vợ mình chắc thèm lắm rồi nên nước lồn mới đặc như vậy. Anh đi nhẹ lên cầu thang, bàn chân hướng thẳng tới nhà tắm. Giờ người anh toàn mùi mồ hôi, mùi rượu và mùi…lồn bà Phương. Giờ mà vào Mai ngửi thấy thì không biết bào chữa ra sao.
Nước mát làm Trung sảng khoái. Bàn tay anh vuốt ve rửa sạch con chim vừa hai bận chiến chinh. Trung tắm nhanh, lau qua người, mặc vội quần đùi vào mà rồi chạy vèo vào phòng của Mai. Anh đóng cửa thật nhẹ để Mai không tỉnh giấc. Điện thoại bật lên, Trung mò mẫm tìm áo của mình trên giá treo nhưng không thấy. Người anh nổi đầy gai ốc, Mai bật điều hòa lạnh quá.
– Ư…Trung hả anh…
Tiếng Mai gọi đầy vị ngái ngủ. Anh đã cố khẽ khàng vậy mà nàng vẫn dậy.
– Anh đây. Anh làm em thức à.
– Không sao. Em đợi anh mãi rồi buồn ngủ quá. Không hiểu thiếp đi lâu chưa.
– Giờ giữa đêm rồi. Anh về muộn vì mải nói chuyện.
– Anh ở đó tìm gì thế, lên đây với em.
– Anh tìm áo ba lỗ mà không thấy. Chiều anh treo ở đây mà.
– Cái áo hôi rình rồi còn mặc. Em để áo mới ở giường đây rồi, định đợi anh về mà ngủ quên luôn. Vào đây với em.
Trung nghe Mai nói thì mò vào giường. Anh ngồi xuống, tay tìm nơi cuối giường cái áo để mặc. Chợt một bàn tay nhẹ kéo anh.
– Nằm vào với em.
– Anh mặc áo đã.
– Không cần, ôm em thật chặt là ấm thôi.
Trung nằm xuống, ôm lấy người vợ. Ấm thật, người Mai ấm lắm. Tay Mai với lấy cái chăn tung ra phủ lên người nàng và Trung. Cơ thể nặng nề xoay lại, bàn tay nhanh chóng tìm mò mặt Trung. Những ngón tay cứ thế vuốt ve mặt anh không biết chán. Mai thì thầm bên tai Trung những lời thương nhớ:
– Anh ơi…chỉ xa anh…em mới thấy mình yêu anh nhường nào…
– Anh cũng nhớ em…nhớ con…nhớ gia đình…
– Thế thì đợi em đẻ…rồi mình lại là một gia đình anh nhé…em sẽ không bao giờ ngu ngốc thế nữa đâu…anh ơi…em yêu anh…
– Anh yêu em…đừng tự trách mình nữa…
– Có…em sẽ mãi tự trách mình…để nhớ rằng không bao giờ như thế nữa…
Trung không cho Mai nói nữa, tay anh tìm miệng nàng bịt lại. Miệng Mai không nói nữa, môi nàng hôn lên tay Trung. Tay anh cọ vào đôi môi mềm mại của nàng. Những ngón tay chợt ươn ướt. Trung đưa tay ra, anh thấy dòng nước mắt đang lăn trên má Mai lăn xuống má, mũi rồi miệng nàng. Trung đau lòng, dù đã xảy ra chuyện gì thì anh không hề muốn Mai khóc. Anh thương vợ từ trong xương tủy, tình yêu, sự gắn kết của anh với Mai không phải ngày một ngày hai. Tay Trung lau đi nước mắt trên mặt Mai, nhưng lại có thêm một dòng nước mắt nữa. Trung không dùng tay nữa, anh dí sát mặt mình vào. Đôi môi hôn lên má cô, cái lưỡi liếm nhẹ nước mắt mằn mặn trên mặt cô. Miệng anh hôn lên mắt cô, mũi cô, rồi môi Mai. Hai đôi môi cứ thế tự động gắn chặt vào nhau, hai cái miệng thở hơi lẫn vào nhau. Trung và Mai lại ôm chặt nhau, hôn hít nhau. Cái cảm giác yêu đương, hôn môi lại như ngày nào. Những bàn tay lại sờ soạng nhau không biết chán. Mai thì thầm thật khẽ nhưng có chút bông đùa:
– Anh ơi…em muốn…có làm được không.
– Làm được là sao.
– Là…yêu em…địt em ý….giờ có được không…hay mệt thì…để mai cũng được.
– Nát mông bây giờ…coi thường chồng à.
Cái tự ái trong Trung tăng cao. Anh làm sao mà không làm được, vừa nãy con chim còn dập phầm phập trong lồn bà Phương đây này. Con chim đã cương cứng gần hết vì những nụ hôn và sự mơn trớn của Mai thì nay cương to hơn nữa. Trung nâng 1 chân Mai lên, bàn tay mò mẫm tìm lồn nàng trong lớp váy. Cái lồn nhắn thín với hai múi căng lên sờ thật thích. Ngón tay Trung vuốt nhẹ lồn Mai, cái lồn ưỡn lên hưởng ứng nhiệt liệt.
Mai chợt xoay người ngồi dậy, nàng kéo váy tụt nó qua đầu.
– Này…lạnh đấy.
– Không lạnh….em đang nóng bừng lên đây…
Cái váy nhanh chóng bị tuột ra và vứt phăng đi. Mai nằm xuống kéo chăn che nơi bụng mình. Trung nào để Mai nằm không, anh nằm hơi nghiêng đè vào nàng, cái miệng tìm tới bầu vú đã to hơn vì sắp đẻ. Miệng Trung há to, mút chùn chụt bầu vú ấy. Hai môi cứ bé lại và mút chặt cái đầu ti cưng cứng của Mai. Bàn tay anh thì tiếp tục công việc dang dở, massa nơi con bướm đang rỉ nước dần ra của nàng. Miệng Trung chợt ngòn ngọt, cái miệng mút thêm mạnh. Một vị ngọt nhẹ cứ lan dần quanh lưỡi. Trung ngạc nhiên ngóc đầu nhìn Mai:
– Em ơi….vú em..hình như chảy sữa.
– Sữa non đấy…sắp đẻ mà…bú đi…em cho anh mút đấy.
Mắt Trung sáng lên trong đêm tối, mặt lại vục vào vú Mai mà bú. Những ngón tay cứ trượt liên tục dọc khe lồn rồi lại day đi day lại nơi hột le đang cứng lên. Chân Mai dường như cứ ấn xuống giường để cái mông ưỡn lên, để cái lồn thêm cọ vào tay Trung. Anh thấy Mai dường như đã sẵn sàng, đôi môi không bú vú Mai nữa. Anh thì thầm vào tai Mai:
– Anh vào nhé.
– Ư…vào đi…yêu em đi.
Trung hôn chụt lên ngực nàng. Anh trườn người thấp xuống để con chim có thể đi vào lồn Mai thật dễ. Bàn tay cầm chim tìm tới cửa lồn. Mai giơ chân cao lên gác nó lên bụng anh. Trung ấn chim vào cái lỗ đang nóng rực, con cặc khó khăn đi qua cái lỗ bé nhỏ dù đang ướt nhẹp. Tay Mai túm lây tay Trung nắm chặt, con chim dần đầy thật sâu vào trong lồn nàng. Trung ấn con chim hết cỡ, lút cán đâm sâu vào trong Mai.
– Ơ…sâu quá anh ơi….
– Em đau à.
– Không…sâu…hơi lạ…nhưng anh cứ chọc vào đi.
– Chim thằng kia cũng chọc sâu thế phải không.
– ………………..
– Nói mau, anh rút ra bây giờ.
– Cũng…cũng sâu như thế…chỉ như thế thôi….anh ơi.
– Anh điên rồi….anh sẽ địt nát lồn em…
– Địt em đi…nhưng đừng giận em…anh ơi..ơ..ơ…ơ…ơ…nhanh thế…ơ..ơ..anh ơi…..chậm thôi…ra bây giờ…
– Ra sao được…thằng kia địt dai phải không…anh còn dai hơn….agraaaa….
Trung gầm lên, cơn ghen trong anh bộc phát. Vốn dĩ chả có gì, nhưng câu nói của Mai gợi mở cái nỗi sợ trong Trung khi cái lồn Mai đã được một con cặc to và dài hơn anh đâm vào. Trung bấu chặt đùi Mai, con chim đâm phầm phập thật sâu trong lồn Mai. Chim thằng kia đâm sâu bao nhiêu anh muốn chim mình cũng đâm sâu bấy nhiêu. Con chim cứ đâm liên tiếp, cơn ghen làm lấn át đi những xúc giác khi lồn và cặc cọ vào nhau. Mai cứ thở dốc ra từng cơn, cái miệng như nấc nghẹn trong họng. Lồn nàng co thật chặt bọc lấy chim Trung. Vách lồn cứ mơn man ôm lấy thân cặc khi con chim đâm vào. Nhứng thớ thịt, những xúc tu cứ như hàng trăm hàng nghìn bàn tay lại chìa ra khi con chim đâm vào, cọ mạnh vào chim Trung. Anh gầm gừ trong cơn sướng, trong cơn ghen, con chim cứ đâm thật mạnh như để khẳng định cái đàn ông trong anh, để trả thù cái lồn làm con tim anh mãi không dứt nỗi đau này.
– Hơ..hơ…hư..hư..hức…hức…hơ..anh ơi…em sướng…hức..hức..hơ..hơ..ơ..ơ..ôi..ôi..anh ơi..sướng…sướng quá…
– Có sướng như thằng kia địt em không.
– Đừng làm em buồn…sướng ghê lắm…sướng hơn nhiều …ơ..ơ..hơ..ôi…ô..ôi…anh ơi…chim anh cứng…em sướng thật mà…ơ..ơ..ôi…ôi..aaaaaaaaa……aaaaaaaa…….
Trung nghe Mai nói mà lòng dịu đi đôi chút. Nhưng cái máu ghen vẫn bùng dữ dội. Anh vẫn phải hành hạ cô đôi chút, không thể nào dễ dàng tha thứ cho Mai được. Nôi đau qua 7-8 tháng tưởng chừng đã khép miệng giờ lại ứa máu ra. Tay Trung bấu chặt vào vú Mai. Anh bóp chặt chúng với sự căm tức, con chim dập điên cuồng thật mạnh vào lồn Mai. Trung gầm lên, tưởng như có thể làm cả nhà thức giấc. Anh phun từng đợt liên miên không dứt tinh trùng vào lồn Mai. Cái lồn này chỉ là của anh mà thôi, chỉ anh được phóng tinh vào trong đó thôi.
Cả hai cơ thể cứ phập phồng từng nhịp thở. Bàn tay Trung không còn bóp vú Mai nữa mà chỉ ôm khẽ bầu ngực. Sau cơn sướng, cơn ghen cũng xẹp đi. Trung hơi hối hận vì đã quá mạnh bạo với Mai. Anh lần nữa rồi hỏi khẽ:
– Anh có làm em đau không….đâm sâu thế đứa bé có…
– Hơi tức… nhưng không sao, nằm tí là đỡ.
– Anh xin lỗi…do anh…
– Thôi…không sao đâu….hồi đó em tưởng anh phải đánh em một trận, sỉ vả em cơ…
– Không có đâu…giờ cũng không.
– Em biết…thế nên em mới càng yêu anh. Em chỉ yêu anh mà thôi, cả thể xác và tâm hồn này…em thề….
– Đừng…anh biết rồi mà…
Trung áp thật sát người ôm chặt lấy Mai. Đôi môi hôn hít lên vai cô như lời xin lỗi. Mai vuốt ve má anh. Cả hai cứ vậy ôm chặt lấy nhau rồi chìm dần vào giấc ngủ.